Đại Hạ Văn Thánh

859 Dương mưu đệ nhất Thiên cổ, Thôi ân lệnh! Kế định, trảm Ninh Vương!(2)

Vì vậy, đám người này nhằm tự vệ, cho nên đem manh mối đặt lên chuyện chiến tranh.

Điều này giải thích hoàn hảo, vì sao có người muốn đánh trận, nếu đánh trận, vương triều Đại Hạ phát động chiến tranh, như vậy mặc kệ bọn chúng làm ra việc gì.

Đều phải quẳng ra đằng sau trước, đợi chiến tranh kết thúc, mới đến xử lý từng người.

Nhưng một khi chiến tranh kết thúc, nếu vương triều Đại Hạ thua trận, vậy càng không thể động đến những võ tướng này, động đến bọn chúng, vương triều Đại Hạ sẽ bất lợi.

Nếu thắng, chúng lại có được kim bài miễn tử, dù sao cũng là công thần, vừa mới đánh thắng trận, thổi phồng lên thì họ là đại công thần, là trụ cột vững vàng của vương triều Đại Hạ.

Nếu trừng phạt hoặc dính dáng đến nhau, đó chính là giết công thần, dù sao mạo xưng thổ phỉ giết dân, ngươi hoàn toàn không có chứng cứ, chỉ biết một phần tin tức mà thôi.

Tuyệt đối không thể ra tay tùy tiện.

Tổng hợp đủ loại nguyên nhân, muốn phát động chiến tranh, ra tay với hắn là tốt nhất.

Nếu hắn chết rồi.

Cố gia tất nhiên nổi trận lôi đình, nhất định sẽ xé rách mặt với quan văn, đến lúc đó, quản ngươi là văn thần hay võ tướng, chỉ cần có hiềm nghi, lão gia tử đều sẽ ra tay.

Từ đó, toàn bộ triều đình Đại Hạ nhất định sẽ cực kỳ căng thẳng, Vĩnh Thịnh Đại Đế vì ổn định triều đình, nhất định phải đưa lão gia tử đến biên cảnh, đối chiến với nước Hung Nô.

Nếu lão gia tử không nghe theo, chiến tranh trong nội bộ hết sức căng thẳng, nếu lão gia tử nghe theo, chiến tranh bên ngoài hết sức căng thẳng.

Đây chính là chỗ tốt khi hại hắn chết đuối.

Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Cố Cẩm Niên hoàn toàn hiểu rõ tiền căn hậu quả.

Xạ Dương Hầu tham dự chuyện giết dân mạo xưng phỉ, vả lại không chỉ tham gia vào mà còn là một trong những kẻ cầm đầu.

Vì muốn để Đại Hạ xảy ra chiến tranh, Xạ Dương Hầu đã sai nhi tử, cũng chính là Ngô An, hạ độc hắn.

Nhưng điều làm tất cả bọn họ không ngờ tới đó là, hắn còn sống, đây là biến số mà bọn họ không hề nghĩ tới.

Chuyện sau đó, Cố Cẩm Niên cũng có thể đoán ra không sai biệt lắm, đó là sự việc quận Giang Ninh.

Nạn hồng thủy bộc phát, dẫn tới nội loạn, lại phối hợp với nước Hung Nô đến hòa thân, tất cả mọi chuyện đều có mục đích là vì ‘Chiến tranh’.

Chỉ tiếc.

Những kế hoạch này đều bị hắn phá hỏng mất Từng việc.

Hiểu rõ nguyên nhân kết quả, Cố Cẩm Niên cũng coi như minh bạch, bố trận này lớn thế nào.

Quả nhiên, trên thế giới này không có hận thù vô duyên vô cớ, cũng không có tình yêu vô duyên vô cớ.

Chẳng qua, Cố Cẩm Niên dự định báo cáo lại chuyện này cho bệ hạ và lão gia tử, để họ tự đến xử lý đi.

Những quan viên dính líu chỉ sợ nhiều hơn so với tưởng tượng, với lại kiểu tranh đấu này, nếu hắn tham dự vào, ngược lại sẽ không tốt.

Lấy tính cách của hắn, quét ngang một đường, gặp người liền giết.

Giết có thể giải quyết một phần phiền phức, nhưng không cách nào giải quyết tất cả phiền phức, hơn nữa sẽ làm bệ hạ khó xử, cũng sẽ làm lão gia tử không dễ xử lý.

Trước mắt, sau khi hắn hồi kinh, tham gia đại điển sắc phong xong, cứ toàn tâm toàn ý đi phát triển kinh tế là tốt rồi.

Đây mới quan trọng.

Đương nhiên, vẫn phải giết một đám người, không có khả năng làm bộ như không biết, nếu không, chỉ sợ sẽ có càng nhiều dân chúng vô tội táng thân trong tay đám súc sinh này.

Thu hồi suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn, cũng sắp vào kinh đô.

Trên đường.

Khổng Hiên vẫn luôn giữ yên lặng, cùng hắn song hành.

"Khổng huynh đã từng đi qua Tắc Hạ Học Cung chưa?"

Hai người đi song song trên đường, có lẽ bởi vì quá nhàm chán, Cố Cẩm Niên lên tiếng, hỏi thăm Khổng Hiên chuyện này, tìm đề tài trò chuyện.

"Từng đi một lần."

Khổng Hiên gật đầu, nói như thế.

"Cảm giác như thế nào?"

Cố Cẩm Niên hỏi, sắp tới hắn cũng phải đi Tắc Hạ Học Cung, dương nhiên phải chuẩn bị trước một chút.

"Tắc Hạ Học Cung chính là thánh địa đọc sách trong thiên hạ, mỗi một vị trong học cung đều là Đại Nho đương đại, hơn nữa còn tinh thông mọi thứ cầm kỳ thư họa."

"Mà bên trong học cung, còn có rất nhiều bản chép tay của tiên hiền, tuyệt không thể tả, là thánh địa đứng đầu Nho đạo ta, cho dù là Khổng phủ cũng không sánh bằng Tắc Hạ Học Cung."

"Thậm chí năm đó Khổng gia cũng định bắt chước theo xây một cái học cung, nhưng phát hiện rất khó làm được, cũng đành từ bỏ."

Khổng Hiên trả lời.

Đối với Tắc Hạ Học Cung, Cố Cẩm Niên chỉ có một vài tin tức lẻ tẻ, chỉ biết đó là nơi mà người đọc sách trong thiên hạ đều tha thiết ước mơ muốn đặt chân đến.

Bây giờ nghe thấy lời nói của Khổng Hiên, trong lòng Cố Cẩm Niên cũng hiểu rõ đôi chút.

Tắc Hạ Học Cung chủ yếu vẫn là học thuật chi tranh, ưu thế lớn nhất của Khổng phủ là Khổng Thánh.

Đây là biển chữ vàng của Khổng phủ, con đường của hai bên hoàn toàn không giống nhau, một bên là thế gia Thánh Nhân, một bên là học cung, người đọc sách trong thiên hạ đương nhiên muốn tiến về Khổng gia chầu Thánh, nếu có thể trở thành một nhánh của Khổng gia, đó là tốt nhất, có thể mượn thế lực Khổng gia trợ giúp bản thân mình.

Nhưng Tắc Hạ Học Cung lại là nơi thuần túy nhất cho người đọc sách, ở chỗ này người đọc sách có thể đưa ra nghi ngờ của mình, có người sẽ giải đáp.

Hoặc phát biểu văn chương học thuật của mình, từ đó tạo thành một trường phái riêng.

Nó tương đương với nơi thí luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận