Đại Hạ Văn Thánh

Chương 280 Đại náo Lễ bộ, Vĩnh Thịnh chi nộ, người Khổng phủ tới, mâu thuẫn tái khởi (6)

"Vì sao?"

Hoàn toàn chính xác, Đại Hạ thi hội, thịnh hội long trọng như vậy, Khổng gia cư nhiên lại không tham dự, cái này đích thực có chút cổ quái.

"Bởi vì Cố Cẩm Niên muốn tham gia a."

"Khổng phủ khinh thường Cố gia, Cố Cẩm Niên dự thi, bọn hắn cho rằng là một loại vũ nhục, cho nên không lựa chọn tham gia."

Tam hoàng tử của Thần La trả lời.

"Cũng bởi vì cái này?"

Thập công chúa của Phù Tang khẽ nhíu mày, cảm thấy lý do này có chút gượng ép.

"Khả năng còn có những nhân tố khác, nhưng bất kể như thế nào, Khổng gia là đối thủ của Cố gia."

"Bây giờ, Cố Cẩm Niên phóng túng thư viện học sinh động thủ với Tài tử của Phù La ta."

"Theo ý của ngươi, đây là một chuyện nhỏ."

"Trong mắt của ta, đây cũng là một chuyện nhỏ."

"Nhưng tại trong mắt người nhà họ Khổng xem ra, cái này không phải một chuyện nhỏ."

"Tiếp sau đây, chỉ cần để người của chúng, cùng người của Đại Kim Vương Triều, tản chút ngôn luận, liền có thể tọa sơn quan hổ đấu."

Tam hoàng tử của Thần La khẽ cười nói.

Rất có tự tin.

"Vậy liền rửa mắt mà đợi đi."

"Bất quá, so sánh với cái này, ta càng mong đợi hơn là Cố Cẩm Niên có thể tại Đại Hạ thi hội lấy ra tác phẩm như nào."

Thập công chúa của Phù Tang nhàn nhạt lên tiếng.

Lời của Tam hoàng tử của Thần La nói, nàng đích xác có chút kinh ngạc, nhưng bất luận nói gì cũng không thể hoàn toàn nghe, nghe một nửa là được.

Trước mắt những tranh đấu, là vấn đề giữa hai nước, Phù La song đế để Tam hoàng tử của Thần La đến xử lý, mà mình tới, chủ yếu đi cùng.

Trừ cái đó ra, không có đại sự gì khác.

"Cho dù có lấy ra tác phẩm tốt như nào, cũng không sánh bằng bức họa để ở tẩm cung của Vĩnh Thịnh Hoàng đế."

Tam hoàng tử của Thần La bình tĩnh mở miệng.

Đại Hạ thi hội hắn không quan tâm làm gì, cầm đệ nhất đệ nhị cũng không đáng kể, dù sao chuyện cấp trên giao phó đã làm xong.

Coi như lần Đại Hạ thi hội này, Cố Cẩm Niên đạt được đệ nhất lại như thế nào?

Mặt mũi Đại Hạ đã không còn.

Một cái thi hội, có thể thay đổi cái gì?

Cứ như vậy, hai người lại lần nữa yên tĩnh.

Đến ngày thứ hai.

Các tài tử của Phù La cũng khôi phục thương thế, giờ khắc này, từng cái tụ tập tại bên ngoài Thiên Điện, còn có ngoài cửa Đại Hạ Lễ bộ.

Muốn cáo trạng Cố Cẩm Niên xui khiến người khác hành hung, giận dữ mắng mỏ Đại Hạ không có chút quốc lễ nào, cũng mắng Cố Cẩm Niên không có nhân lễ đạo đức.

Nhiều người đến cáo trạng như vậy, Lễ bộ đầu tiên cảm thấy khó giải quyết, vội vàng tiến cung, đem chuyện này cáo tri Vĩnh Thịnh Đại Đế.

Thật không nghĩ đến là Tô Văn Cảnh tới sớm một bước, đã vào cung.

Trong điện Dưỡng Tâm.

Tô Văn Cảnh thình lình xuất hiện ở đây.

"Bệ hạ."

"Hôm qua Tài tử của Phù La đến thư viện, học sinh của thư viện nhiệt tình chiêu đãi, không nghĩ tới có người đưa ra văn đạo tỷ thí có chút chán ngấy, đổi võ đạo tỷ thí."

"Do đó song phương kịch liệt giao đấu, có hơi quá tay, nhưng cũng may thần kịp thời xuất hiện, ngăn luận võ lại, mong rằng bệ hạ thứ tội."

Tô Văn Cảnh xuất hiện.

Kể sơ qua về sự tình tại Đại Hạ thư viện.

Trong điện.

Vĩnh Thịnh Đại Đế đang quan sát tấu chương, sau khi nghe xong lời Tô Văn Cảnh nói, không khỏi thả tấu chương trong tay ra.

"Ngoại tôn của trẫm không sao chứ?"

Hắn hỏi thăm trước, có chút bận tâm về Cố Cẩm Niên.

"Thế tử không ngại."

Tô Văn Cảnh lạnh nhạt cười nói.

Nghe nói như thế, Vĩnh Thịnh Đại Đế hài lòng nhẹ gật đầu, tiếp tục nói.

"Thư sinh của Đại Hạ, thắng hay thua?"

Hắn tiếp tục hỏi.

"Chỉ là tỷ thí đơn giản, không có thắng thua, bất quá thư sinh của Đại Hạ không ăn thiệt thòi."

Tô Văn Cảnh minh bạch ý tứ đối phương, nhưng nói chuyện rất uyển chuyển.

"Tốt, không thiệt thòi liền tốt."

"Bất quá dù sao người tới là khách, đấu võ vẫn còn có chút không ổn, quay đầu đưa chút linh dược qua đó."

"Đưa cho môn sinh của ngươi dùng."

"Nói cho bọn hắn, vô luận là trận đấu lớn hay nhỏ, đều phải thắng cho trẫm, nếu bị thua, đừng trách trẫm trách phạt bọn hắn."

Vĩnh Thịnh Đại Đế mở miệng.

"Tuân chỉ."

Tô Văn Cảnh nhẹ gật đầu.

Ngay sau đó, Vĩnh Thịnh Đại Đế tiếp tục mở miệng nói.

"Văn Cảnh tiên sinh, những ngày này dạy học có tốt không?"

Hắn hỏi thăm Tô Văn Cảnh, liên quan tới việc dạy học của Đại Hạ thư viện.

"Hồi bệ hạ, thần còn đang ấp ủ, không sai biệt lắm sau khi Đại Hạ thi hội kết thúc, sẽ tiến hành giáo dục chính trị."

Tô Văn Cảnh chậm rãi trả lời.

Sau khi đạt được trả lời chắc chắn, Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng nhẹ gật đầu.

"Làm phiền Văn Cảnh tiên sinh."

"Người mà Đại Hạ thư viện bồi dưỡng ra được trong dĩ vàng, chỉ chú ý bên ngoài mà không chú ý bên trong."

"Cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, cổ kim kinh điển đọc ngược như nước chảy, nhưng sau khi gia nhập triều đình lại chẳng dùng được người."

"Chỉ biết là nhân nghĩa đạo đức, nhưng gia nhập triều đình, bị một chút tiền quyền ăn mòn tâm trí."

"Trẫm mời tiên sinh đến, chính là hi vọng có thể cải biến thế cục này."

"Đại Hạ thư viện, không cần một nhóm người chỉ hiểu được niệm kinh văn, cần chính là một nhóm năng thần tướng tài."

"Tiên sinh, đồ vật ngươi bảo trẫm chuẩn bị, trẫm đã để lục bộ chỉnh lý tốt, ngày mai sẽ chuyển qua thư viện cho tiên sinh."

"Nếu như tiên sinh còn cần bất luận hiệp trợ gì, cứ mở miệng với trẫm."

Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng.

Hắn mời Tô Văn Cảnh vào kinh thành, không chỉ là vì đánh vỡ cân bằng của các thế lực trong triều đình, chủ yếu hơn chính là cải biến thể chế của học viện.

Từng cái thư viện của Đại Hạ, bồi dưỡng ra được người đọc sách gì?

Để bọn hắn niệm Tứ thư Ngũ kinh, từng cái thuộc làu.

Nhưng để bọn hắn làm việc thực, làm quan vì bách tính giải lo âu, thay quân vương gánh vác chia sẻ, từng tên trầm mặc không nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận