Đại Hạ Văn Thánh

1288 Lợi nhuận mỗi ngày mười tám vạn vạn lượng bạc trắng! Thái tử rung động! Vĩnh Thịnh Đại Đế trả lại tiền!(4)

Bọn họ nhìn chằm chằm mấy cửa hàng này, cũng cẩn thận đánh giá những thứ được bày bán.

Một nhóm tầm mười người tụ tập lại đây, lúc đầu bọn họ chỉ là tò mò tới xem náo nhiệt và mua một vài tấm gương mang về.

Đến khi nhìn thấy một hàng dài vài ngàn người đúng chờ chính là vì mua một bát nước ngọt, cả người đều trấn động.

Là người làm ăn, bọn họ sao có thể không hiểu được, số lượng người mua kinh khủng thế này đại biểu cho cái gì?

Sau một canh giờ đứng đợi và quan sát, bọn họ tụ lại đứng dưới một gốc cây bắt đầu bàn tán sôi nổi.

"Bọn họ có tám đội, đội đầu tiên, một canh giờ bán được hai ngàn bốn trăm bát nước ngọt."

"Đội thứ hai một canh giờ bán đi hai ngàn một trăm chén."

"Đội thứ ba một canh giờ bán đi hai ngàn sáu trăm chén."

Bọn họ tụm lại mỗi người một câu, ghi chép lại những gì thấy được trong một canh giờ, nhìn xem trong một canh giờ có bao nhiêu dân chúng mua nước ngọt.

Sau khi cẩn thận tính toán, cửa hàng này bán được gần hai vạn chén nước ngọt, tức là thu về mười vạn văn tiền.

Loại nước ngọt này bán với giá rất rẻ, một canh giờ bán được mười vạn văn, vị chi một ngàn lượng bạc.

Một canh giờ một ngàn lượng.

Một ngày mở cửa năm canh giờ, tính ra là năm ngàn lượng bạc nha.

"Ui, chỉ là bán nước ngọt, một ngày kiếm được năm ngàn lượng bạc, nếu như buôn bán các mặt hàng lợi nhuận cao hơn chút thì sao?"

"Ví dụ như các loại mặt hàng như vây cá tổ yến? Hoặc là dược liệu thuốc bổ? Vậy thì một ngày kiếm được bao nhiêu bạc?"

"Khai trương Bất Dạ Thành Đại Hạ ở đây, toàn bộ người dân sống ở kinh đô Đại Hạ đều tới đây mua đồ, mà xung quanh kinh đô có không ít dân chúng ở các phủ thành lân cân, nghe thấy tin đồn cũng đến đây góp vui."

"Nếu như mở một cửa hàng ở đây, bất luận là buôn bán cái gì, giá rẻ một chút cũng được, đắt một chút cũng chả sao, bình dân bá tánh hay giàu có quyền quý cũng sẽ ghé tới đây đi dạo mua đồ, không lo không bán được hàng."

"Phong cảnh ở đây cũng không tệ, lại nhiều người, thích hợp để đi chơi du lịch, nếu mở cửa hàng ở đây, khẳng định mỗi ngày đều có thể  thu lời một đấu vàng."

Mấy người liên tục mở miệng, bọn họ là thương nhân, trong nhà ai cũng có gia tài triệu lượng bạc, gần đây tới Đại Hạ du ngoạn thăm thú, sau khi biết được Bất Dạ Thành Đại Hạ khai trương, cố ý tới đây xem thử.

Bây giờ xem chừng đã bị số lượng khách mua hàng ở Bất Dạ Thành dọa cho kinh sợ rồi.

"Đúng, khẳng định mỗi ngày đều có thể  thu lời một đấu vàng, nhà ta chuyên buôn bán phấn son, mở cửa hàng ở một khu phố khá sầm uất, một năm có thể kiếm lời hơn ba mươi vạn lượng."

"Mà con phố kia so với nơi này, một góc cũng không náo nhiệt bằng."

"Còn nữa, nơi này là kinh đô, gia đình quyền quý nhiều vô số kể, kẻ có tiền cũng nhiều đếm không hết, người đọc sách và thiên kim tiểu thư tuyệt đối cũng không ít, nếu mở một cửa tiệm ở nơi này…"

"Chỉ cần một năm, kiếm được không dưới trăm vạn lượng bạc cũng không phải là khoa trương nói quá."

Hắn ta vừa mở miệng nói, vẻ mặt không giấu được hưng phấn.

"Lợi nhuận từ son phấn nước hoa đúng là kinh người, nhưng lợi nhuận từ việc buôn bán đá quý và ngọc cũng không kém nha, nếu tiệm ngọc nhà ta mở cửa ở đây, chỉ sợ thu lời không ít."

Bọn họ liên tiếp mở miệng.

Ngay lúc này, có một bóng người xẹt qua.

"Không xong rồi, không xong rồi, chúng ta chậm một bước rồi, cửa hàng ở Bất Dạ Thành Đại Hạ đã bị thuê bán hết, đều là những thương nhân làm ăn ở kinh đô."

"Nghe nói Hầu gia sắp đàm phán cho thuê bán cửa hàng, chúng ta mau tới đó đi, tới muộn sẽ không còn cửa hàng mà thuê đâu."

Bóng người vừa chạy tới chính là bằng hữu tốt của bọn họ, hắn ta vừa mới đi hỏi thăm quan địa phương, tính hỏi xem thử có thể mua hoặc thuê các cửa hàng ở đây không.

Vừa nghe tin đã chạy vội tới đây thông báo cho đồng bọn kẻo trễ.

Vừa nghe tới đó, sắc mặt đám người thay đổi, không dông dài chần chừ, vội vàng chạy đi.

Quán rượu Đại Hạ. Tầng cao nhất.

Trong một căn phòng lớn.

Ba, bốn trăm người tụ tập lại đây, một số người cũng vội vàng chạy tới, tất cả bọn họ đều là thương nhân, có cả thương nhân ở kinh đô, cũng có thương nhân vùng khác.

Có người đã nhận ra tiềm năng của Bất Dạ Thành từ rất sớm, hôm khai trương đã bắt đầu lên kế hoạch làm ăn, nhưng có người lại có suy nghĩ khác, muốn thông qua việc cho thuê và bán các cửa hàng đang ở cửa ở khu vực này để kiếm tiền.

Hơn bốn trăm người tụ tập cùng một chỗ.

Bọn họ ngồi vào chỗ, nhìn tấm bản đồ khổng lồ của Bất Dạ Thành được treo phía trước, tấm bản đồ này vô cùng rõ ràng,mỗi con phố, mỗi khu vực đều rất chi tiết, trên bản đồ còn được đánh dấu đặc biệt để thể hiện khu vực cửa hàng nào có thể bán và không thể bán. 

Đối với những người này, chỉ cần liếc mắt là hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận