Đại Hạ Văn Thánh

1651 Khiêu chiến Long vương, bắt buộc bồi thường, tiến vào Trung Châu, tru sát Thần tộc, hung danh thiên hạ!(5)

Đúng là đủ khốc liệt nha.

Dõi mắt nhìn khắp thiên hạ, cũng chỉ có Cố Cẩm Niên dám nói như vậy đi.

"Không thể."

“Có thể đền bù cho ngươi, nhưng không thể gọi là tiến cống được.”

Bắc Hải Long Vương lên tiếng, trực tiếp bác bỏ cách dùng từ của Cố Cẩm Niên.

Bồi thường là bồi thường

Tiến cống là tiến cống

Hải tộc không bắt Nhân tộc tiến cống đã khoan dung lắm rồi, bây giờ Cố Cẩm Niên còn dám bắt Hải tộc tiến cống?

"Vậy thì cá chết lưới rách thôi.”

Cố Cẩm Niên tiếp tục điều động trận pháp, dường như muốn chưng nấu toàn bộ yêu thú trong hải vực. bộ dạng của hắn hệt như tuyên cáo “Được thôi, các ngươi không tiến cống thì ta tiếp tục phá, xem ai xui xẻo hơn ai.”

"Cố Cẩm Niên"

“Ngươi đừng có mà được nước lấn tới"

“Ngươi thật sự cho rằng Hải tộc không có cường giả?”

Giọng nói của Thái tử Bắc Hải vang lên, đôi mắt của hắn ta trừng lớn như muốn rớt ra ngoài, thật sự chỉ hận không thể xuất thế, lao ra giết chết Cố Cẩm Niên.

Đây thật sự là được một tấc lại muốn tiến một thước.

Nhưng mà điều này cũng hợp tình hợp lý thôi, một đại tộc mạnh mẽ như vậy lại bị bọn họ coi như sâu kiến mà bắt nạt, dù là ai cũng không nuốt nổi cục tức này.

"Ngươi kêu cái quỷ gì."

“Ta đang nói chuyện cùng phụ hoàng ngươi, vãn bối mà dám xen vào?”

“Bảo sao yêu thú các ngươi bị gọi là súc sinh, đúng là một chút lễ nghi gia giáo cũng không có."

“Vì sao thiên địa lại lựa chọn Nhân tộc chúng ta? Là bởi vì Nhân tộc ta nhân nghĩa lễ trí tín, Nhìn lại đám yêu thú các ngươi xem, phụ hoàng đang nói chuyện nhi tử lại dám xen vào? Một chút gia giáo cũng không có sao? Còn gọi là Hải tộc cái gì nữa?

"Thật là mất mặt rồng.”

Cố Cẩm Niên châm chọc, hắn biết rõ Thái tử Bắc Hải không thể xuất thế, chỉ có thể gào thét lung tung, thay gì đôi co với hắn ta, chẳng thà khiến cho bọn họ tức thổ huyết đi.

Nói thật, cái chiêu tức chết người không đền mạng này, đều là Khổng gia dạy cho hắn. Nếu như không phải Khổng gia dạy, Cố Cẩm Niên tuyệt đối sẽ không chơi trò này.

"Được rồi"

Gây sự như vậy thì có ý nghĩa gì nữa chứ?

"Cố Cẩm Niên, bản vương biết rõ suy nghĩ của ngươi, bên trong Tứ Hải Long cung đúng là có rất nhiều bảo vật, có thể giúp ngươi tấn thăng lên Thất cảnh."

“Năm cây Dược Vương vạn năm hiếm có, năm viên Kim Đan thất cảnh, cộng thêm mười bộ tiên binh, đây coi như là bồi thường cho ngươi"

“Đây cũng là ranh giới cuối cùng của Hải tộc."

“Ngươi có thể tiếp tục gây hấn, cũng có thể tiếp tục bày trận, đến lúc đó chúng ta thật sự xuất thế, ngươi cũng không cần trách chúng ta ra tay độc ác"

“Còn nữa, ngươi đã lập uy rồi. Người không tin ngươi vĩnh viễn sẽ không tin ngươi. Người tin ngươi, chỉ cần ngươi xuất hiện vẫn luôn dõi theo ngươi.”

Lúc này, giọng nói của Bắc Hải Long Vương lại vang lên.

Lão ta không muốn tiếp tục ở đây cò kè mặc cả nữa, vì thế nói thẳng ra điều kiện bồi thường cho Cố Cẩm Niên.

Điều kiện rất phong phú.

Tuyệt đối đáng giá thương lượng, Long cung không phải muốn qua loa với Cố Cẩm Niên, mà thực sự muốn đàm phán hòa bình.

Cố Cẩm Niên cũng hiểu rõ điều đó, cho nên hắn cũng không tiếp tục tỏ thái độ hùng hổ dọa người nữa, Bắc Hải Long Vương nói rất đúng.

Lần này hắn tới, một là báo thù, hai là lập uy.

Bây giờ thù cũng đã báo, uy cũng đã lập, người tin mình cũng vẫn tin mình, còn mấy kẻ Cổ tộc vốn không tin mình có thể dẫn dắt Nhân tộc quật khởi, thì dù mình có làm gì đi chăng nữa, bọn họ cũng sẽ không tin…

Dừng ở đây thôi.

Cũng vừa vặn.

Cũng đúng lúc.

Chỉ là giọng nói của Cố Cẩm Niên tiếp tục vang lên.

"Mười cây Dược Vương vạn năm hiếm có, mười viên Kim Đan thất cảnh, lại thêm hai mươi bộ tiên binh.”

Cố Cẩm Niên vừa mở miệng đã đòi gấp đôi số bồi thường.

Lời vừa thốt ra, toàn trường trầm mặc, cho dù là Nhân tộc, cũng không biết nên nói gì cho phải.

Cái này… cũng thật sự là hơi tham lam thì phải?

Các đại Cổ tộc cũng bị tức đến bật cười.

"Dược Vương vạn năm hiếm có, một cây có thể nâng cao tư chất của thiên tài lên thất cảnh, chỉ cần đợi một thời gian là bước chân vào thất cảnh.”

“Kim Đan thất cảnh có thể trợ giúp cường giả lục cảnh đột phá đệ thất cảnh, tuy có chút tác dụng phụ, nhưng đối với đa số Lục cảnh mà nói, bọn họ dù có cố gắng cả đời cũng không bằng ăn một viên Kim Đan này"

“Bảo vật hiếm có như vậy, một lúc lấy ra mấy phần, Bắc Hải Long cung cũng là bị khoét mất miếng thịt, không ngờ tới lại có kẻ còn muốn tham hơn?”

"Đúng vậy nha, hy thế trân bảo như vậy còn muốn nhiều hơn, đúng là lòng tham không đáy.”

"Đúng là loại không có kiến thức, chỉ muốn chiếm được bảo vật của người khác, càng nhiều càng tốt."

Một số giọng nói lạ lùng vang lên, bọn họ đều trốn ở bên trong núi Thần. Cũng là một trong số các Cổ tộc nhưng không phải là tộc nhân của Hải tộc. Lúc này, bọn họ lựa chọn trợ giúp Hải tộc, công kích Cố Cẩm Niên, đơn giản chỉ là muốn nịnh bợ Hải tộc.

Bọn họ hy vọng sẽ có một ngày trở thành tộc nhân của Hải tộc, dù sao thì lúc này Bắc Hải Long cung đã tổn thất nặng nề, đây là cơ hội để bọn họ nịnh nọt.

"Ngươi đòi quá nhiều. Không thể cho được."

“Chỉ có như vậy thôi, nhiều hơn một cái cũng không cho.”

Bắc Hải Long Vương lên tiếng, rất bình tĩnh trả lời, lão ta không có vẻ gì là tức giận, nhưng từ lời nói và thái độ cũng có thể thấy rõ, lão ta cũng cho rằng Cố Cẩm Niên quá tham lam rồi.

"Tuyệt đối không nhiều."

“Hải tộc bị hao tổn khá nhiều rồi, chẳng lẽ các ngươi không hi vọng ta sẽ động thủ với các tộc khác sao?”

"Ta đâu có bắt các ngươi phải bồi thường thêm cho ta, ta đây là nhắc các ngươi về tiền thù lao, nói cách khác, các ngươi dùng bảo vật để đổi, ta giúp các ngươi xử lý các tộc khác.”

Cố Cẩm Niên chầm chậm mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận