Đại Hạ Văn Thánh

Chương 378 Dân giận nổi lên bốn phía, ma đạo cường giả nhập Đại Hạ, các quốc gia sứ thần gặp chuyện (4)

Vì vậy nhìn thấy một chút tình huống trong kinh đô.

"Triều đình sẽ ra tay, ồn ào không được mấy ngày đâu."

Cố Cẩm Niên bình tĩnh lên tiếng.

"Chuyện này dẫn tới dân oán, nhưng ta nghe nói toàn bộ sự việc, chỉ là hòa thân bình thường thôi, còn chuyện hai nước hữu hảo thì không ầm ĩ được."

Dương Hàn Nhu gật đầu nói tiếp.

"Hai nước hữu hảo cái cức chó gì chứ, theo ý kiến của ta, nên đánh, đánh hung hẵn vào, ta quá quen với đám chó Hung Nô này rồi, còn dám nhắc chuyện hòa thân ư?"

Lý Cơ tức giận nói, hắn từ nhỏ lớn lên ở quân doanh, tính tình cũng tương đối cực đoan, quả là một phần tử hiếu chiến.

Đồng thời hắn nhìn thoáng qua Dương Hàn Nhu, không khỏi lẩm bẩm.

"Sao ngươi không có chút lo lắng gì vậy? Ngươi không sợ vạn nhất chọn ngươi đi Hung Nô hòa thân à?"

Lời này nói ra, Dương Hàn Nhu hơi im lặng.

Tuy nhiên ai cũng hiểu bộ phận chọn công chúa là Lễ bộ, dù Dương Khai có chí công vô tư đến mấy cũng sẽ không có khả năng để tôn nữ của mình chịu khổ chịu nhọc đúng không?

"Được rồi, bảo các ngươi hỏi thăm sự tình, có nghe ngóng được gì không?"

Cố Cẩm Niên không muốn tiếp tục trò chuyện đề tài này.

Mà chuyển dời đến chủ đề khác.

Đó là liên quan đến bài vở của tháng này.

Nhắc đến chuyện này mọi người lập tức lên tiếng.

"Ta đã hỏi, hồ sơ của Hứa Nhai sư huynh bọn họ, là án đắm thuyền, dẫn đến Hình bộ cải chế án đắm thuyền."

Dao Trì tiên tử lên tiếng, nàng đi tìm bọn người Hứa Nhai, hỏi rõ ràng hồ sơ của đối phương là cái gì.

"Có chép lại không?"

Cố Cẩm Niên hỏi.

"Ừ."

Dao Trì tiên tử lấy ra quyển hồ sơ đã sao chép tốt, đặt ở trước mặt Cố Cẩm Niên.

"Bản án của bọn Hà Bằng là án mất tích, án nữ đồng mất tích của Bạch Lộ phủ."

Giang Diệp Chu cũng lấy ra một phần hồ sơ, Hà Bằng là nhi tử của Hộ bộ thượng thư Hà Ngôn, bây giờ cũng là người của Kỳ Lân Các.

"Bản án của Triệu Quang và Vương Phủ Minh theo thứ tự là án chủ sự Hình bộ chết đuối, và án Hình bộ viên ngoại lang bị ám sát."

"Nhưng mà ta quên sao chép rồi, nhưng nhớ đại khái."

Lý Cơ cũng nói tiếp, chẳng qua có chút ngại ngùng, hắn không sao chép hồ sơ lại, thuần túy chính là nhìn một lần.

(quyển tông : quyển/ tập ghi lại bản án vì lỡ rồi nên mình để luôn hồ sơ cho dễ hiểu ạ.)

Triệu Quang là nhi tử của Binh bộ Thượng thư.

Vương Phủ Minh là nhi tử Công bộ Thượng thư.

Đều là người của Kỳ Lân Các.

"Án chết đuôi? Ám sát?"

Cố Cẩm Niên nhíu mày, cái này có vấn đề nha.

"Ừ, Hình bộ chủ sự phụ trách việc này, năm sau chết đã chết đuối do uống quá nhiều rượu."

"Còn viên ngoại lang thì cáo lão hồi hương, trên đường gặp phải bọn cướp, Hình bộ cũng đã lập tức san bằng phỉ trại, hơn bốn trăm người đều bị chém giết, không sót một người nào."

Lý Cơ đáp.

"Giết người diệt khẩu?"

Cố Cẩm Niên nhìn về phía mọi người rồi nêu ra chuyện này.

"Có khả năng, nhưng không nhất định."

"Chuyện chết đuối ta biết, Hình bộ chủ sự này thích rượu như mạng, tật xấu mấy chục năm, có đôi khi còn vụng trộm uống rượu ở Hình bộ, hơn nữa đó không phải lần đầu tiên ông ta bị đuối nước, trước đó đã bị hai lần, đều được người cứu lên."

"Lần đó là đêm hôm khuya khoắt, tửu quán ở kinh đô đều đã đóng cửa, ở nơi xa hơn còn có mấy nhà, sau khi uống xong cứ khăng khăng đòi tới bên hồ ngâm thơ một mình, cuối cùng chết luôn."

"Cũng là đáng đời."

Tô Hoài Ngọc lên tiếng, những người khác thì hắn không biết, nhưng Hình bộ chủ sự hắn biết, chết đáng đời.

Chỉ là ánh mắt của mọi người không khỏi rơi trên người hắn, vẻ mặt có chút kỳ quái.

"Hắn và ta có thù."

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Tô Hoài Ngọc nhàn nhạt trả lời.

Trong chốc lát, đám người gật đầu.

Có thù à.

Vây thì không sao.

"Viên ngoại lang gặp chuyện thật sự có chút hi hữu nha."

Cố Cẩm Niên sờ cằm, viên ngoại lang là quan Ngũ phẩm, Hình bộ viên ngoại lang là chức quan lớn ở kinh thành, có thể đặt ngang hàng với quan viên Tứ phẩm ở bên ngoài.

Quan lớn như thế, cáo lão hồi hương lại gặp chuyện.

Chuyện này rất cổ quái.

Nhưng người có liên quan đến vụ án đã bị giết toàn bộ, cho nên manh mối gần như bị đứt đoạn.

Gian phòng yên tĩnh.

Mọi người tìm hiểu sâu hơn, phát hiện chuyện này càng ngày càng kỳ quái, nhưng mọi thứ lại cực kỳ hợp lý.

Muốn bới móc gì đó cũng tìm không ra.

"Kỳ thật, ta có một chủ ý."

Đột nhiên Vương Phú Quý lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

Lập tức, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía hắn.

"Ý tưởng gì?"

Lý Cơ hỏi.

"Nếu không, ta xuất phát đi Bạch Lộ phủ một chuyến."

"Các ngươi đi, khả năng không tiện lắm, nhưng ta đi sẽ không sao, Bạch Lộ phủ có buôn bán của nhà ta."

"Ta đi điều tra thử, nếu như thật sự có chuyện ẩn tình gì ở bên trong, lập tức truyền tin về, nếu cần thiết thì lúc đó mọi người có thể cùng đi điều tra."

"Nếu quả thật không có vấn đề gì, vậy thật sự là chúng ta đa nghi, với lại đi một chuyến, lại đến tổng kết, cũng coi như làm được việc nên làm, Văn Cảnh tiên sinh không thể nào phê “kém” nhỉ? Chí ít cũng được “tốt”."

"Chư vị cảm thấy thế nào?"

Vương Phú Quý xung phong nhận việc, dự định đi Bạch Lộ phủ một chuyến.

Ở đây nói hết mười ngày mười đêm thì cũng chỉ là suy đoán, không có bất kỳ manh mối và chứng cứ thực tế gì, không tìm thấy đột phá, hoàn toàn không có ý nghĩa.

"Đó là biện pháp tốt."

"Bất quá Vương huynh đi một mình cũng không được, tốt nhất mang thêm mấy người."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, đây quả thật là một biện pháp tốt, Vương Phú Quý mặc dù là thương nhân thế gia, nhưng so với bọn hắn những quyền quý thế gia thật sự tốt hơn nhiều, ít ra sẽ không bị chú ý đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận