Đại Hạ Văn Thánh

Chương 257 Phù La sứ thần, nhục nhã Đại Hạ? Nhanh đến Đại Hạ thư viện truyền ngoại tôn của trẫm đến!(3)

Đám người nghe xong, càng thêm khẳng định, Cố Cẩm Niên có vấn đề.

"Đương nhiên."

"Đây đều là suy đoán, không có bất kỳ chứng cớ nào, cũng không thể hoàn toàn chắc chắn."

"Bất quá, lần Đại Hạ thi hội này, có thể thấy một lần chân chương, Đại Hạ thi hội, từ từng vị trong chín vị giám khảo ra đề mục."

"Nếu như Cố Cẩm Niên thật sự có bản lĩnh, một chút liền có thể nhìn ra, nếu như hắn không có thực lực, như vậy cũng có thể nhìn ra, đến lúc đó có thể chậm rãi tính toán."

Tam hoàng tử lại bổ sung một câu.

Dù sao nói nhiều như vậy, kỳ thật vẫn là có chút an ủi bản thân.

Đến cùng thế nào, vẫn là phải tận mắt nhìn thấy lại nói sau.

"Tam hoàng tử nói chí phải."

"Ân, bất quá chư vị huynh đài, lần này nhập Đại Hạ, vẫn phải cẩn thận một chút, một vài thứ không thể ăn bậy, vạn nhất bọn hắn làm chút thủ đoạn hạ lưu, vậy liền gay go."

"Đúng vậy, Đại Hạ Hoàng đế đến vị bất chính, phẩm hạnh tồi tệ, toàn bộ Đại Hạ tập tục bất chính, chúng ta bắt buộc phải cẩn thận một chút."

Đám người ngươi một câu ta một câu, biếm Đại Hạ không đáng một đồng.

Mà xe kéo ngọc một bên, nhưng không nói cái gì.

"Cái này chính chư vị chú ý một chút."

"Bất quá, đợi chút nữa trực tiếp tiến vào Đại Hạ hoàng cung."

"Phụ hoàng ta chuẩn bị ba phần hậu lễ, sự tình còn nhiều thêm, vào cung, chư vị không nên nói lung tung, dù sao không phải Phù La thượng quốc, cần thoáng thu liễm một hai."

Tam hoàng tử mở miệng.

Lúc dâng lên ba phần hậu lễ, trong mắt tràn đầy ý cười.

Lời này nói ra, đám người nhẹ gật đầu.

Nhưng đối với nửa câu nói sau, lại xem thường.

Bọn hắn rất cao ngạo, nguyên nhân của sự cao ngạo này là cảm thấy Đại Hạ Nho đạo là hạng người không thanh lưu, cho rằng chính thống là Phù La Vương Triều bọn hắn.

Hoàn toàn chính xác.

Mười hai năm trước, sau khi Vĩnh Thịnh Đại Đế vào kinh thành, trắng trợn tru diệt không ít người, trong đó không thiếu người đọc sách cao ngạo, mà có chút người đọc sách chạy tới Phù La Vương Triều, truyền thụ một chút tư tưởng.

Cừu thị tự ngạo rất bình thường, là vấn đề của giáo dục.

Cứ như vậy.

Một canh giờ sau.

Đội xe của Phù La Vương Triều nhập kinh.

Lễ bộ cũng phái người chờ, không có bất kỳ sự lãnh đạm nào, trước tiên đưa mọi người tiến vào hoàng cung.

Đại Hạ lấy nho trị quốc, là thiên quốc thượng bang, ngoại sứ đến đây đều do Lễ bộ tiếp đón, Phù La Vương Triều mặc dù cùng Đại Hạ Vương Triều âm thầm có ma sát, nhưng bên ngoài cả hai đều là đại quốc.

Tự nhiên muốn do Đại Hạ đế vương tiếp kiến.

Lúc này, đã là giờ Dần ba khắc.

Hôm nay triều hội cũng sắp diễn ra, biết được Phù La sứ thần tiến vào kinh thành, bách quan cũng có chút hiếu kì.

Dựa theo lời trước đó Lễ bộ nói, đáng nhẽ là sau bảy ngày mới đến.

Sớm bảy ngày, tuyệt đối không có chuyện tốt lành gì.

Mà sau khi Phù La sứ thần vào kinh thành, quả nhiên có tin tức lạ truyền đến.

Sứ thần của Phù La Vương Triều mang đến đại lượng kỳ trân dị bảo, đây là quốc lễ, nhưng có một dạng đồ vật dẫn tới kinh đô bách tính kinh ngạc.

Vật rất lớn, cao khoảng chừng hai trượng, nhìn cực kì trân quý, có giá trị không nhỏ.

Hơn nữa còn dùng mười hai con ngựa kéo xe, càng khiến cho bách tính kinh ngạc.

Phù La sứ thần đến đây tham gia Đại Hạ thi hội, mặc dù sẽ mang một chút lễ vật, nhưng cũng không thể mang đến lễ vật quý giá như thế.

Trong lúc nhất thời khiến bách tính suy già đoán non.

Bách quan ngoài cung cũng sâu sắc cảm thấy nghi hoặc.

Một chút thanh âm cũng dần dần vang lên, nhưng cuối cùng bị tể tướng Lý Thiện ngăn lại.

Giờ Dần năm khắc.

Bách quan vào cung.

Giờ Mão một khắc.

Bách quan vào triều.

"Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."

Nương theo thanh âm vang dội, trên long ỷ, Vĩnh Thịnh Đại Đế sắc mặt bình tĩnh.

"Bình thân."

Hắn mở miệng.

Sau một khắc, thanh âm của Lễ bộ Thượng thư Dương Khai vang lên.

"Bệ hạ."

"Phù La sứ thần đã vào bên trong kinh thành, Tam hoàng tử của Thần La chuẩn bị thượng kỳ trân dị bảo, dục cầu yết kiến bệ hạ, thúc đẩy quan hệ hữu hảo giữa hai nước."

Dương Khai mở miệng đầu tiên.

Đại sự như thế, tự nhiên do cấp thượng thư mở miệng.

"Chuẩn."

Vĩnh Thịnh Đại Đế chậm rãi lên tiếng.

Lập tức, thanh âm của thái giám vang lên.

"Truyền Phù La sứ thần nhập điện diện thánh."

Theo thanh âm vang lên, rất nhanh, một đoàn người chậm rãi đi vào trong đại điện.

Dẫn đầu là Tam hoàng tử của Thần La, bên cạnh thì là Phù Tang Thập công chúa, thân mặc trang phục công chúa, nhìn không ra tư thái, hơn nữa dùng mạng che mặt, nhưng từ vóc dáng có thể nhìn ra tuyệt đối không kém.

"Ta, Tam hoàng tử của Thần La, bái kiến Đại Hạ Thánh thượng, nguyện Thánh thượng vạn thọ vô cương."

"Ta, Phù Tang Thập công chúa, bái kiến Đại Hạ Thánh thượng, nguyện Thánh thượng vạn thọ vô cương."

Sứ thần đến, hướng về phía Vĩnh Thịnh Đại Đế thật sâu cúi đầu, biểu thị sự tôn trọng.

"Miễn lễ."

Nhìn ngoại bang sứ thần, Vĩnh Thịnh Đại Đế ngữ khí ôn hòa, sau đó trực tiếp mở miệng.

"Các ngươi vạn dặm xa xôi, không ngại cực khổ, chạy tới Đại Hạ của trẫm, tham gia thi hội, tâm lý vững vàng, trẫm thực cảm giác vui mừng."

"Người tới, ban thưởng hoàng kim vạn lượng, Linh Ngọc trăm viên, lễ bào nghi trượng sáu bộ, cộng thêm Đại Hạ bảo đan một trăm linh tám mai, do Lễ bộ hạch toán."

Vĩnh Thịnh Đại Đế mở miệng, xuất thủ cũng cực kỳ xa xỉ, hoàng kim vạn lượng không tính là gì, trọng điểm là Linh Ngọc trăm viên, cộng thêm Đại Hạ bảo đan, những vật này đặc biệt trân quý.

"Đa tạ Thánh thượng ban ân."

Hai người cùng nhau mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận