Đại Hạ Văn Thánh

1656 Dẫn ra Thiên Kiếp, Tru diệt Thần tộc, tiến vào Tây Mạc, biện giải tất cả Phật pháp, truyền bá chân lý Phật môn.(2)

"Đây là nơi mà Thần tộc lựa chọn để trú ngụ trong tương lai, nếu Cố Thánh phá hủy nó, đến khi Đại thế giáng xuống, Thần tộc sẽ ở nơi nào? Cố Thánh muốn bức Thần tộc xâm lược thiên hạ sao?”

Đại năng của Thần tộc mở miệng nói, ông ta đã thông minh hơn, không dám uy hiếp Cố Cẩm Niên nữa mà dùng sự thật nói cho Cố Cẩm Niên biết, hi vọng Cố Cẩm Niên có thể hiểu được hậu quả nếu phá hủy địa thế của khu vực này.

"Không cần xâm lược.”

"Đợi Thần tộc khôi phục, ta giúp các ngươi chọn một nơi phong thuỷ bảo địa, sau đó chôn toàn bộ các ngươi xuống.”

Cố Cẩm Niên mở miệng nói, ngữ khí lạnh căm.

Lời này vừa thốt ra, tất cả tộc nhân Thần tộc đều giận dữ.

"Vậy cứ thử xem, nếu ngươi dám hủy đi địa thế của nơi này, Thần tộc ta sẽ không giống Hải tộc, sẽ không để yên cho ngươi sỉ nhục.”

"Ngươi cũng có thể thử xem rút cuộc lửa giận của Thần tộc khủng bố đến mức nào.”

Ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Từ khí tức có thể thấy được, vị này của Thần tộc, ít nhất cũng là cấp bậc trưởng lão.

Người này rất mạnh, ít nhất là cường giả Thất trọng thiên.

Ông ta dám nói như vậy, ắt hẳn là có thực lực.

Rất rõ ràng, giống như lời đồn đại, trong thời Thượng cổ, Thần tộc có thể không phải là bị phong ấn mà là tự phong ấn, cho nên bọn họ mới không bị thiên địa áp chế gắt gao.

Chờ đợi lâu như vậy mà không xuất thế, xem chừng là vì mục đích khác

"Vậy ta sẽ ở đây.”

"Ta muốn xem thử rút cuộc lửa giận của Thần tộc đáng sợ cỡ nào.”

Cố Cẩm Niên điều động Thần tháp chín tầng, không chút do dự, phối hợp với Bắc Xuyên đỉnh, lập tức phá nát con suối, cũng chính là phá nát Long châu của Thiên địa Chân Long đồ.

Rống.

Một tiếng rồng ngâm vang lên thê lương, tiếng kêu vô cùng thảm thiết.

Giờ khắc này, vô số cường giả nhìn Cố Cẩm Niên chăm chút, bọn họ hoàn toàn ngây ngốc, hoàn toàn chết lặng.

Đã đến nước này rồi ư? Cố Cẩm Niên thật sự không chút nhượng bộ nào sao? Thần tộc người ta cũng không phải là muốn sống mái gì, cũng đã yêu cầu được bồi thường mà.

Vì sao ngươi không chịu lui nửa bước.

Chỉ cần lui nửa bước, chuyện sẽ không tới nỗi này đi.

Đây rốt cuộc là vì sao vậy.

Thế nhân thật sự không biết nên nói gì, Cố Cẩm Niên quá hung bạo rồi, không nói đạo lý gì cả, chính xác mà nói thì cũng không phải là không có đạo lý, mà căn bản là hắn xem thường đám cổ tộc này.

Một bước cũng không nhường.

Lộ rõ bá khí ngút trời.

"Ngươi đáng chết.”

Long châu của địa thế bị hủy rồi.

Toàn bộ Thần tộc đều phẫn nộ, từng đạo khí tức khủng bố đồng loạt hiện ra, bọn họ thật sự không thể nuốt trôi cơn giận này…

Bên trong hải vực, cường giả của Tứ Hải Long cung đều đang quan sát cuộc chiến, bọn họ ước gì Cố Cẩm Niên đồ sát Thần tộc, cũng ước gì Thần tộc giết chết Cố Cẩm Niên để trút giận trong lòng.

Nộ khí ngút trời. Khí tức khủng bố.

Mà ngay lúc này, phía trên trời lập tức hiện ra Thiên Kiếp.

Ầm ầm ầm.

Ầm ầm ầm.

Thiên Kiếp khủng bố đột nhiên xuất hiện khiến sơn hà mười vạn dặm đều ngưng tụ Lôi Vân, bên trong từng lớp Lôi Vân nặng nề còn xen lẫn cả Lôi Long, Lôi cung cũng như ẩn như hiện, từng Tôn Lôi, Thiên Lôi cũng dần dần hiện ra.

Thiên Kiếp vần vũ kinh khủng.

Đây chính là sát chiêu lớn nhất của Cố Cẩm Niên.

Hắn muốn độ kiếp ở đây.

Tính luôn toàn bộ Thần tộc, hắn muốn xem thử, đám Thần tộc này rút cuộc đã biết sợ hay chưa.

Thiên Kiếp hình thành.

Thần tộc dường như đã nhận ra sự khủng bố của Thiên Kiếp, một đại năng Thần tộc xuất hiện, ông ta nhìn Cố Cẩm Niên, quanh thân còn phát ra hào quang vô tận.

"Cố Cẩm Niên, ngươi thật sự muốn như vậy sao? Muốn cùng chết?

Đại năng này của Thần tộc có thể cảm nhận được, Thiên Kiếp khủng bố ngập trời này, nếu thật sự hoàn toàn ngưng tụ, toàn bộ cường giả Thần tộc e rằng sẽ phải vùi thân nơi này.

Chỉ vì Thiên Kiếp là kiểu gặp mạnh sẽ càng mạnh, một mình Cố Cẩm Niên dẫn động Thiên Kiếp đã đủ để cả đám ăn không tiêu rồi, lại cộng thêm nơi này có không ít cường giả của Thần tộc, mọi người cùng nhau tụ lại một chỗ, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

"Chẳng lẽ chờ đến sau khi các ngươi xuất thế, ta còn có thể sống nổi sao?

"Lời cần nói ta cũng nói xong rồi.”

"Ta đây vốn dĩ không sợ tử vong, thêm nữa, ta và năm cổ tộc cũng không có gì có thể hóa giải. Chi bằng trước khi chết, hủy diệt nhất tộc, chí ít thì uy danh của ta sẽ vang dội ngàn năm."

Cố Cẩm Niên mở miệng nói ra suy nghĩ của bản thân.

Lời này cũng không sai.

Cho dù bây giờ không chém giết, chẳng nhẽ sau này sẽ không giết sao? Cùng nhau giằng co, không bằng bây giờ hắn kéo nhất tộc cùng chôn vùi, cũng không sợ lỗ.

Nói thẳng ra thì là…

Chết thì cùng chết.

Ai sợ ai.

Kiểu lời nói thế này, tuyệt đối gây kinh hãi cho thế nhân, các đại tộc trầm mặc, ngay tại thời khắc này, hình tượng của Cố Cẩm Niên trong lòng bọn họ, chính là một tên điên.

Kẻ yếu e ngại kẻ mạnh, kẻ mạnh e ngại kẻ điên, kẻ điên e ngại kẻ bất tử.

Nếu có một người, đến cả cái chết cũng không khiến hắn cảm thấy sợ hãi thì hắn chính là người khủng bố nhất.

Nói thật, mọi người đều dè chừng nhìn Cố Cẩm Niên, một số Cổ tộc còn đang lén lút bàn luận, bọn họ hoài nghi rằng sau khi Cố Cẩm Niên ra khỏi Thái Hạo tiên cảnh, truyền thừa mà hắn nhận được không phải là Tiên đạo mà là Ma đạo.

Nếu không, sao hắn có thể trở nên điên cuồng như thế chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận