Đại Hạ Văn Thánh

1718 Kiếm thể hỗn độn! Nhập Tiệt Thiên giáo! Kỳ Lân núi Tây Chu, nhập thánh các! Đại trận ngưng tụ! Huy hoàng vạn thế! (4)

Hỏi Kiếm Thái Nhất.

Trên bầu trời.

Kiếm Thái Nhất sắc mặt bình tĩnh, có chút trầm mặc, hắn nhìn chăm chú Kỳ Lân các, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

"Trong Tiệt Thiên cung, có Thượng cổ truyền thừa. Thiên phú của ta vượt qua tất cả cường giả Kiếm đạo. Tuy Kỳ Lân các tốt nhưng hắn không dạy nổi ta quá nhiều thứ."

"Mà lựa chọn gia nhập Tiệt Thiên cung thì nhất định là chuyện sai sao?"

"Nói theo một ý nghĩa nào đó, gia nhập Tiệt Thiên cung cũng là vì thương sinh trong thiên hạ. Nếu ta có thể chứng đạo thành công thì ta sẽ dẫn đầu Nhân tộc hướng tới thắng lợi."

"Lại nói, không ủng hộ Kỳ Lân các chính là phản bội Nhân tộc sao? Ta kính trọng Cố Thánh nhưng nếu như nói chỉ có thể nghe theo Cố Thánh mới là đúng, không nghe lời Cố Thánh thì chính là sai sao?"

Một tiếng nói vang lên nhưng không phải giọng của Kiếm Thái Nhất mà là thiếu niên ở phía sau ông ta.

Thiếu niên khí chất phi phàm, nhất là sau lưng đeo Thánh kiếm, quá mức chói mắt, có hỗn độn khí tràn ngập.

Hắn ta lên tiếng, cũng có tự tin, cũng vô cùng bá khí.

Mà ý tứ của hắn ta cũng rất đơn giản, không ủng hộ Cố Cẩm Niên là đại biểu phản bội Nhân tộc sao?

Lời lẽ như vậy quá kiêu ngạo rồi.

Mặc dù bình tĩnh mà xem xét thì hắn ta nói không sai nhưng Cố Cẩm Niên vì thương sinh đại thế đã làm rất nhiều chuyện, những trả giá này chẳng lẽ là giả sao?

Ngay như truyền thừa, chẳng lẽ Cố Thánh không có sao?

"Buồn cười!"

"Ngươi thật biết nói chuyện, Cố Thánh vì Nhân tộc trả giá nhiều như thế. Bây giờ thiết lập Kỳ Lân các vì thương sinh trong thiên hạ. Nếu như chúng ta không giúp Cố Thánh, chẳng phải là biến thành trò cười sao? Chẳng phải là lạnh tâm của Cố Thánh sao?"

"Còn nữa, Cố Thánh đã nói qua, qua ít ngày sẽ truyền Vô Thượng Tâm Kinh, ngươi vì sao không chờ đợi?"

Có âm thanh vang lên, mang theo phẫn nộ, nhắc đến truyền thừa cổ kinh. Hắn ta nói ra việc sau mười ngày Cố Cẩm Niên sẽ làm.

Nhưng lời này nói ra, giọng nói của đối phương lại lần nữa vang lên.

"Truyền thừa của Cố Thánh không nhất định thích hợp với ta! Kiếm đạo nhất mạch, Cố Thánh kém xa ta. Nếu đã không thích hợp thì còn cưỡng cầu hơn sao?"

"Mà tôn giả chấp chưởng Tiệt Thiên cung cũng là Nhân tộc đương thời, ta đã làm sai điều gì?"

Hắn ta lên tiếng, khuôn mặt kiêu căng, rất hiển nhiên hắn ta là đương thời thiên kiêu, thuở nhỏ được Kiếm Thái Nhất bồi dưỡng, chẳng những có thực lực thiên kiêu, hơn nữa còn có tự tin cùng kiêu ngạo của thiên kiêu.

Có người nhìn ra được, thiếu niên này kỳ thật cũng không phải là nhất định phải đi Tiệt Thiên cung, chủ yếu chính là hắn ta không muốn lựa chọn Cố Cẩm Niên, hắn ta không cho rằng Cố Cẩm Niên rất mạnh.

Hắn ta muốn vượt qua Cố Cẩm Niên, cho nên hắn ta sẽ không đi Kỳ Lân các!

Yếu tố này càng lớn một chút.

"Được rồi."

Nhưng vào lúc này, giọng của Kiếm Thái Nhất vang lên. Ông ta không răn dạy đồ đệ của mình nhưng cũng không dung túng cho hắn ta tiếp tục nói tiếp như vậy.

Kiếm Thái Nhất chậm rãi đi về phía trước một bước, thu liễm khí tức Kiếm đạo, hướng về phía vị trí của Cố Cẩm Niên chậm rãi lên tiếng.

"Cố Thánh!"

"Ái đồ của bần đạo là Kiếm Cửu Thiên, trời sinh đã là Kiếm thể hỗn độn, cần truyền thừa Thượng cổ kinh văn mới có thể đánh vỡ ràng buộc. Bần đạo không cách nào cam đoan nhưng duy nhất có thể bảo đảm là ái đồ của bần đạo nhất định sẽ vì thương sinh trong thiên hạ rút kiếm, tuyệt đối sẽ không tự giết lẫn nhau, còn xin Cố Thánh thứ lỗi.”

Kiếm Thái Nhất lên tiếng, ông ta biết hành động của mình có chút không tốt. Dù sao trong đại thế, Cố Cẩm Niên đúng là đã trả giá rất nhiều. Vào lúc mấu chốt này, nếu như mình làm loạn thì đúng là sẽ gây ra phiền phức lớn.

. . .

Sẽ bị phỉ nhổ, thậm chí sẽ bị đính ở trên trụ sỉ nhục.

"Không tự giết lẫn nhau, bất kỳ con đường nào chỉ cần tự mình lựa chọn là được."

Nhưng vào lúc này, một giọng nói vang lên, là giọng của Tô Văn Cảnh.

Giờ khắc này, Cố Cẩm Niên căn bản không có thời gian để đáp lại vấn đề này. Hắn đang đốn ngộ cực cảnh Thuật đạo, sao có thể đi trả lời loại vấn đề này.

Nhưng Tô Văn Cảnh ra mặt, đã nói ra đúng tâm ý của Cố Cẩm Niên.

Thân là Thánh nhân, Cố Cẩm Niên không quan tâm người khác đi Tiệt Thiên cung hay là Kỳ Lân các. Chuyện này đúng là do cá nhân lựa chọn, chỉ cần là vì thương sinh trong thiên hạ, làm như vậy không có bất cứ vấn đề gì.

Nhưng tên Kiếm Cửu Thiên này cũng thật phách lối. Hắn ta có thể đi Tiệt Thiên cung nhưng bên trong lời nói lại sinh ra một loại căm thù đối với Cố Cẩm Niên.

Hơn nữa còn có một điểm, hắn ta vốn là thiên kiêu bên trong thiên kiêu, đi đâu là tự do của hắn ta không sai.

Nhưng vào lúc này, điều Nhân tộc đương thời cần chính là sĩ khí mà không phải là tạo hóa.

Chỉ có sĩ khí mới trọng yếu nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận