Đại Hạ Văn Thánh

CHương 370 Nghênh thú công chúa, đoạt quốc vận, nghi án chồng chất, các bên mưu tính bình yên.(3)

"Cho nó vào đi."

Dương Khai cao giọng nói, tuy có chút tò mò, nhưng vẫn lập tức đồng ý.

Rất nhanh, hai bóng người xuất hiện, một người là Dương Hàn Nhu, một người là Dao Trì tiên tử.

"Gia gia."

Vừa vào trong phòng Thượng thư, Dương Hàn Nhu lập tức gọi.

Nhìn thấy tôn nữ nhà mình, tâm tình của Dương Khai cũng ôn hòa hơn, nhưng khi nhìn thoáng qua Dao Trì, Dương Khai không khỏi hỏi thăm.

"Vị này là đệ tử Linh Lung Tiên Cung sao?"

Dương Khai không làm ra vẻ, nhưng cũng không tỏ ra đặc biệt miền nở, chẳng qua chỉ chào hỏi một câu.

"Vãn bối Dao Trì, gia sư là cung chủ Linh Lung, xin ra mắt tiền bối."

Dao Trì tiên tử quả là có điệu bộ của người trong tiên đạo, chắp tay thi lễ với Dương Khai.

Dương Khai nhẹ gật đầu, sau đó lại nhìn qua tôn nữ mình.

"Tại sao lại đột nhiên tới đây? Canh giờ này không phải đang lên lớp học sao?"

Dương Khai hiếu kì, nhìn Dương Hàn Nhu hỏi như thế.

"Phu tử đã giao cho chúng con một đề mới."

"Tôn nữ có chút không hiểu, nên mới chạy tới hỏi người một chút."

Dương Hàn Nhu nở nụ cười, dù sao cũng là gia gia mình, biểu lộ rất tùy ý.

"Chuyện gì mà lại làm ngươi vội vàng như vậy?"

Dương Khai hỏi tôn nữ mình.

"Gia gia, người biết án Trương Minh của Bạch Lộ phủ không?"

Dương Hàn Nhu trực tiếp hỏi.

"Trương Minh án?"

Dương Khai không rõ ràng, đồng thời hơi nhíu mày, cháu gái của mình liên quan gì đến vụ án này?

Dương Hàn Nhu cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp kể hết tiền căn hậu quả cho Dương Khai.

Đợi nói rõ ràng, Dương Khai vẫn không khỏi nhíu mày.

"Mười một ngày đã lập tức hành quyết?"

Dương Khai cau mày, nghe xong cũng cảm thấy có vấn đề, một vụ án hình sự mặc kệ như thế nào cũng không thể kết án chỉ trong mười một ngày, mà lại trực tiếp xử trảm.

Vấn đề này rất lớn đấy.

Chỉ là rất nhanh, Dương Khai không khỏi hỏi.

"Có phải là vụ án năm Vĩnh Thịnh thứ mười không?"

Dương Khai dường như nghĩ tới điều gì đó nên không thể không nói.

"Đúng vậy, gia gia, chính là sự tình năm thứ mười."

Dương Hàn Nhu gật đầu.

"Vậy gia gia biết rồi, Hình bộ cải chế, Bạch Thu phủ phát sinh nạn buôn bán người, hai trăm nữ đồng qua sông chết đuối, phủ quân của Bạch Thu phủ dối trên gạt dưới, lợi dụng chuyện điều lệ Hình bộ, lừa gạt nửa năm, cho nên dân chúng Bạch Thu phủ nổi giận, cuối cùng việc này gây ra họa lớn, bệ hạ yêu cầu Hình bộ cải chế, bất kỳ hình án nào cũng nhất định phải xử trí nghiêm minh và nhanh chóng."

"Nếu không có vấn đề, trực tiếp phán quyết, mười một ngày quả thật hơi nhanh, nhưng lúc đó bệ hạ long nhan giận dữ, Hình bộ đặc biệt phán quyết cũng rất bình thường, không tính là kỳ lạ."

"Văn Cảnh tiên sinh lấy chuyện này giao bài vở cho các ngươi là ý gì?"

Dương Khai nhớ ra rồi, nếu như đổi thời gian khác, ông ta đều cảm thấy có vấn đề, mười một ngày lập tức hành quyết rõ ràng chính là có vấn đề.

Nhưng đổi lại là năm Vĩnh Thịnh thứ mười thì không phải vấn đề lớn, hai trăm nữ đồng chết đuối, khiến dân chúng phẫn nộ, triều chính chấn động, mười mấy tên quan viên Hình bộ trực tiếp bị xét nhà chém đầu, từ đó Hình bộ bị bắt sửa lại một vài điều lệ, vụ án hình sự nhất định phải nghiêm tra đồng thời phải tra nhanh chóng.

Không thể dây dưa kéo dài, tránh lại phát sinh tình huống tương tự.

Cho nên mười một ngày trảm lập quyết, nhanh là nhanh thật, nhưng ở thời điểm đó, cũng hợp tình hợp lý.

"Hóa ra là như vậy."

"Gia gia, Nhu nhi hiểu rồi, vậy Nhu nhi đi trước đây."

Dương Hàn Nhu không trả lời vấn đề của Dương Khai, nàng cũng không biết tại sao Tô Văn Cảnh làm như thế, sau khi có được đáp án thì trực tiếp rời đi.

"Ừm."

"Về thư viện nhớ chú ý một chút."

"Đúng rồi, Hàn Nhu, chuyện này mặc kệ có gì kỳ lạ, ngươi cũng phải cẩn thận, ngươi một là nữ nhi gia, không được can dự vào mấy chuyện hỗn loạn."

Dương Khai nhắc nhở một câu.

Mặc dù không biết Tô Văn Cảnh có ý gì, nhưng vô duyên vô cớ lấy hồ sơ Hình bộ để giao việc học cho những học sinh này, hiển nhiên là có mục đích.

Nếu liên lụy đến chuyện không nên liên lụy, sẽ chọc đến rắc rối, mà học sinh thư viện Đại Hạ, không phải quyền quý thì là danh môn vọng tộc, nếu chúng thật sự muốn liên luỵ vào, ai cũng không dám có hành động gì.

"Biết ạ gia gia, con đi trước."

Dương Hàn Nhu gật đầu rồi nhanh chóng rời đi, về thư viện Đại Hạ tụ hợp cùng mọi người.

Sau khi họ rời đi.

Mật báo cũng nhanh chóng được đưa tới.

"Thượng Thư đại nhân, biên cảnh có mật báo đến."

Một quan viên đi vào, Dương Khai lập tức tiếp nhận mật báo, mở ra đọc xong, trên mặt lộ ra vẻ chắc chắn.

Quả thực, đúng hệt như lời Khổng gia nói, Hung Nô vương đã giết những tướng lĩnh kia, phóng thích hơn một trăm tù binh, phái sứ thần thương lượng cùng Đại Hạ, đồng thời muốn cầu thân.

Sau khi nhận được mật báo, Dương Khai không do dự, trước tiên nhanh chạy tới tướng phủ.

Cần thương nghị qua với Lý Thiện đã.

Hai khắc đồng hồ sau.

Dương Khai vô cùng lo lắng cả một đường, khi vào tướng phủ cũng không rầy rà mà đem mật báo đưa cho Lý Thiện.

Người sau xem kỹ, sau đó trầm mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận