Đại Hạ Văn Thánh

Chương 427 Đế vương nổi giận, trục xuất bách quan, bắt giam Tể tướng, triều chính rung chuyển.

Đông xưởng.

Một thanh đao treo trên đầu bách quan.

Không có ai hi vọng trên đầu của mình luôn có một thanh đao sáng loáng.

Đặc biệt, trong đám người này cũng không có ai đại gian đại ác, vả lại còn có một người nắm tướng quyền ở chỗ này nữa.

Cầm đầu bách quan.

Nó giống như việc thiết lập một cơ cấu để nhìn chằm chằm vào võ tướng từ mọi hướng, cho dù hành động hay chi tiêu kinh tế, đều bị nhìn chằm chằm gắt gao.

Ngươi nghĩ thử xem võ tướng có nên náo loạn không?

Nói trực tiếp hơn, thiết lập ra một cơ cấu chuyên môn kiểm soát phiên vương các nơi, nhất cử nhất động, bao gồm thu nhập chi tiêu, toàn bộ đều bị triều đình khống chế, những phiên vương này lại không ngốc, ngươi nghiêm ngặt tra xét ta như thế, vậy ta chỉ còn nước làm phản.

Bách quan cũng giống vậy.

Thiết lập một cơ cấu không phải vấn đề.

Dù sao cũng đã xảy ra chuyện quốc vận suýt chút bị đánh cắp lớn đến như vậy, nhưng, bọn họ phải do người một nhà đến giám sát, mà không phải để một đám thái giám, một đám hoạn quan, một đám gia nô của thiên tử đến giám sát họ.

Nếu vậy, bọn họ không nguyện ý.

Ai đồng ý, người đó cứ chờ nước ấm luộc ếch xanh đi.

Sau này Hoàng đế làm sai, họ nên nói hay không nói đây?

Không nói, xui xẻo là bách tính.

Nói, xui xẻo là bản thân.

Loại cơ cấu này không thể để cho hoạn quan tới quản lý được.

Ý tứ của bách quan rất rõ ràng, họ quỳ trên mặt đất, cởi mũ quan trên đầu mình xuống, để dưới đất, mỗi người đều im lặng không nói gì.

"Tốt."

"Tốt."

"Quả nhiên là tốt."

"Mười hai năm qua, trẫm tại vị tận tụy, chăm lo việc nước, chỉ tôn nho thuật, nạp hiền chiêu sĩ, nghe lời can gián, nhất nhật tam tỉnh*."

*Trong sách “Luận ngữ- Học nhi” Tăng Tử( hoc trò của Khổng Tử) nói: Tôi mỗi ngày xét mình ba điều. Mưu việc cho người khác thành tâm chưa ? Kết giao bạn bè đã giữ chữ tín chưa ? Kiến thức ta sắp đi truyền dạy, đã luyện tập chưa?

"Nhưng chưa từng nghĩ tới, trẩm được nhận lại là cục diện như thế này."

"Ừm, tốt lắm, tốt lắm."

Vĩnh Thịnh Đại Đế không nổi trận lôi đình, mà chậm rãi nói, nhưng tất cả mọi người biết, trong lòng vị hoàng đế này rất tức giận, nộ khí lớn ngút trời.

"Đã như vậy."

"Người đâu."

Vĩnh Thịnh Đại Đế ra lệnh, ánh mắt của hắn lúc này cực kỳ lạnh lẽo.

"Giam toàn bộ đám bách quan ở dưới điện kia vào Vấn Tâm điện, trong vòng ba ngày nếu không có ý hối cải, bãi miễn tất cả chức quan, để quan viên cấp dưới lên tiếp nhận."

"Giam Tể tướng Lý Thiện vào đại lao của kinh đô, không có ý chỉ của trẫm, không được phép thả người."

"Huyền Đăng Ti, Trấn Phủ ti, Đại Lý Tự ba phương liên thủ, điều tra rõ các quan viên này cho trẫm, ngược lại trẫm muốn xem xem, các ngươi thanh liêm đến mức nào, các ngươi cao thượng đến mức nào."

Vĩnh Thịnh Đại Đế không thèm nhiều lời.

Hắn là Hoàng đế trên lưng ngựa.

Chứ không phải Hoàng đế văn nhược.

Náo loạn đúng không?

Bãi quan đúng không?

Vậy tất cả cút hết đi, muốn cáo lão hồi hương đúng không? Vậy thì cút về hết đi.

Bất quá nếu ta điều tra ra ngươi đã làm việc xấu, vậy cũng đừng trách hoàng đế này vô tình vô nghĩa.

Lời vừa nói ra.

Vẻ mặt của tất cả bách quan đều thay đổi, họ không ngờ thái độ của Hoàng đế lại kiên quyết đến thế.

Nói thật, mọi người cùng nhau náo loạn, quan trọng nhất là họ vẫn cho rằng, pháp không trách chúng.

Thêm vào đó thái độ của mọi người đều cứng rắn, theo lý thì Hoàng đế hẳn sẽ không dám tranh giành gì đúng khống?

Quan trọng nhất là Vĩnh Thịnh Đại Đế không phải bạo quân cũng không phải hôn quân, trái lại còn là một vị minh quân, đã là minh quân, vậy thì sẽ không làm bậy.

Thật không ngờ, Vĩnh Thịnh Đại Đế lại tàn nhẫn, bãi miễn bách quan, bắt giam Tể tướng?

Thật sự không sợ gây ra đại sự sao?

Bách quan thay đổi cũng không phải chuyện đùa, nếu bọn họ không xử lý sự vụ dù chỉ một ngày, Vương Triều Đại Hạ tất sẽ hỗn loạn.

Nếu trực tiếp bãi miễn, cho dù có quan viên mới, nhưng làm sao có thể lập tức xử lý tốt công vụ?

Còn nữa, nếu bách quan bị trục xuất, để người phía dưới trực tiếp lên thay? Những thế gia kia sẽ đồng ý sao? Đại Hạ nhiều quý tộc như vậy đồng ý sao?

Giống như Lễ bộ Thượng thư, phía sau ông ta có không ít thế lực, hiện tại Lễ bộ Thượng thư thay người, đổi một người của thế gia môn phiệt khác, hoặc người không có bối cảnh gì, mọi người đồng ý sao?

Nói tóm lại, nếu bách quan thật sự bị trục xuất, rắc rối sẽ vô cùng kinh khủng.

Điểm này bọn họ tin tưởng, cả Hoàng đế và họ đều không muốn nhìn thấy chuyện này.

"Bệ hạ, xin bệ hạ hãy nghĩ lại, bách quan bãi miễn, không hợp triều cương, người là Thánh Quân, không được làm như thế."

"Nô tài khẩn cầu bệ hạ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra."

Lúc này, Lưu Ngôn quỳ trên mặt đất, hướng phía Vĩnh Thịnh Đại Đế dập đầu, lúc này hắn ta nhất định phải đứng ra nói chuyện.

Mặc kệ kết quả như thế nào, hắn ta không thể để Hoàng đế làm ra chuyện như vậy.

Thật sự làm, chẳng những sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, quan trọng còn có một nhóm người đứng sau bách quan, một nhóm người đọc sách.

Những người đọc sách này chắc chắn sẽ mắng nhiếc Vĩnh Thịnh Đại Đế, nhất là những gia người đọc sách của thế gia quyền quý kia, bởi vì tương lai bọn họ cũng sẽ làm quan, quan hệ lợi và hại ở trong chuyện này hết sức rõ ràng.

Mặc dù bây giờ nhìn như không có lien quan gì với bọn hắn, nhưng nếu Đông xưởng thật sự thành lập, tương lai họ làm quan, tất nhiên cũng sẽ bị hạn chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận