Đại Hạ Văn Thánh

Chương 554 Ấn ký của Khổng Thánh, đối thoại cổ kim. Thiên mệnh gia trì, Thánh khí Nho đạo.

Vạn dân như biển, ngưng tụ ra vô lượng ánh sáng.

Đây là lực lượng lòng dân.

Bên phía quận Giang Ninh cũng tách ra từng đạo ánh sáng, hướng về phía Kinh đô Đại Hạ dũng mãnh lao đến.

Không chỉ như thế.

Bài ca chính nghĩa khắc trên bia đá cũng ngưng tụ ra hạo nhiên chính khí, gia trì tại cơ thể Cố Cẩm Niên.

Đây là hạo nhiên chính khí cũng không phải là tài hoa.

Cổ thụ hấp thu những hạo nhiên chính khí này, cũng phát sinh cải biến.

Bên trong cổ thụ còn có ba mươi sáu mai trái tài hoa. Trước đó Không luyện hóa thôn phệ. Hiện tại cũng không biết tình huống cụ thể như thế noà.

Cũng đúng lúc này.

Văn phủ của Cố Cẩm Niên xuất hiện. Đây cũng không phải là do Cố Cẩm Niên chủ động ngưng tụ Văn phủ mà là bị hạo nhiên chính khí dẫn ra.

Khi Văn phủ xuất hiện.

Bài ca chính nghĩa hóa thành một vầng mặt trời, chiếu rọi bên trên Văn phủ.

Giờ khắc này.

Chín ngôi sao lớn chiếu rợi trên vòm trời.

Điều này đại biểu cho việc Cố Cẩm Niên từ trước viết Thiên cổ văn chương cùng Thiên cổ thi từ.

Về phần trấn quốc thơ biến thành sao trời đã bị chen sang một bên, trở nên có chút nhỏ yếu.

Không chỉ như thế, năm chiếc chiến xa của Cố Cẩm Niên cũng vào thời khắc này phát sinh cải biến.

Chiến xa trước đó toàn thân tỏa ra ánh sánh màu vàng, là chiến xa kim sắc lóa mắt giống như mặt trời.

Mà chiến xa bây giờ bắt đầu cải biến, hóa thành xe ngọc.

Sau khi biến thành xe ngọc, dựa theo thanh âm ầm ầm vang lên, mọi người nhìn lại có một số Nho giả kinh ngạc hô lên.

“Tại sao có thể có thanh âm của thiên quân vạn mã lao nhanh vậy?”

“Vừa rồi các ngươi có nghe thấy không? Có một âm thanh như vạn mã đang phi.”

“Chiến xa trong Văn phủ của Thế tử điện hạ tại sao bắt đầu cải biến rồi?”

Mọi người hiếu kỳ, một số Nho giả càng không nhìn rõ.

Rất nhanh có Đại Nho lên tiếng, dường như biết một chút tình huống.

“Đây là dị tượng Nho đạo.”

“Chỉ có Thánh hiền thời cổ mới có thể ngưng tụ dị tượng.”

Đại Nho nói ra một bí mật mới.

Vừa dứt lời càng khiến đám người hiếu kỳ.

“Trước đó không phải Thế tử điện hạ đã cửu luyện chiến xa hay sao? Thế nào sẽ lại có cải biến?”

“Đúng vậy, trước đó Thế tử điện hạ không phải đã tôi luyện ngũ đại chiến xa sao? Hiện tại sao lại có cải biến?”

Đám người nghi ngờ, nhịn không được đặt câu hỏi.

Lời vừa nói ra người kia đã lập tức giải thích.

“Giữa trời đất, Nho giả có thể ngưng tụ Văn phủ, rèn luyện ngũ xa. Thế tử điện hạ cửu luyện chiến xa đây đã là cải biến cực hạn.”

“Nhưng dị tượng Nho đạo không giống vậy. Chỉ có Thánh hiền trong trời đất mới có thể ngưng tụ ra dị tượng Nho đạo.”

“Năm đó Khổng Thánh cũng ngưng tụ ra dị tượng Nho đạo.”

“Hoặc có thể nói, bốn đời Thánh Nhân đều ngưng tụ ra dị tượng tương ứng.”

“Thế tử điện hạ cũng đang ngưng tụ dị tượng. Tương lai không thể tưởng tượng.”

Lão giả lên tiếng giải thích chuyện này.

Nghe xong mọi người đều bừng tỉnh, ánh mắt nhìn về Cố Cẩm Niên tràn đầy hâm mộ.

Bên trong Văn phủ.

Cái bóng của thiên quân vạn mã đã hiện lên ở pphía sau xe ngọc, tản mát ra khí thế cường đại. Nhất là bên trên xe ngọc có năm bóng người đang đứng vững. Đây chính là bóng người của Cố Cẩm Niên.

“Lòng dân hóa thành thiên quân vạn mã, tài hoa ngưng xe, hạo nhiên chính khí trấn ngũ phương. Một người có thể chống đỡ thiên quân vạn mã.”

“Bội phục, bội phục.”

“Vì sao ta có một loại cảm giác, nếu ta cùng đồng thời mở ra Văn phủ sẽ bị hắn trực tiếp trấn áp?”

“Đừng nói ngươi, ta càng có cảm giác, cho dù là Đại Nho ở trước mặt hắn cũng sẽ bị hắn vô tình trấn áp.”

“Đây là dị tượng Nho đạo, Thánh hiền thời cổ mới có vật này. Đại Nho thực sự có chút không được.”

Mọi người cảm khái lần này Cố Cẩm Niên vì dân giải oan, không chỉ thu hoặc được lòng dân đơn giản như vậy mà có quá nhiều chỗ tốt.

Ví dụ như nói về Văn phủ. Một lần nữa được tôi luyện càng là lấy lòng dân hóa thành thiên quân vạn mã, diễn hóa ra dị tượng Văn phủ, đạt được thành tựu mà Thánh hiền thời cổ mới có thể đạt được.

Bài ca chính nghĩa hóa thành mặt trời, ở phía trên thiên khung Văn phủ, chín ngôi sao lớn lấp lánh, chiếu rọi Văn phủ của Cố Cẩm Niên.

Cũng đúng vào lúc này.

Bia đá thả ra hạo nhiên chính khí, tụ tập trên không tại Văn phủ.

Ánh sáng rừng rực, có chút chói mắt. Rất nhiều người nhìn lại nhưng lại phát hiện không thể nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra.

Một cỗ khí tức kinh khủng tuyệt luân khuêch tán từ Văn phủ của Cố Cẩm Niên ra.

Cỗ khí tức này chỉ nhằm vào người đọc sách.

Bởi vì dân chúng tầm thường không có cảm giác nào nhưng người đọc sách lại có cảm giác không nói nên lời.

Nói là sợ hãi thì chẳng thà nói là một loại kính sợ xuất phát từ nội tâm.

“Đây là cái gì?”

“Chuyện này là sao nữa đây?”

Không ít người đọc sách tràn đầy hiếu kỳ. Văn phủ cải biến đã khiến bọn họ cảm thấy kinh ngạc. Không ngờ là bây giờ lại xuất hiện dị dạng.

“Lúc này lão phu thật sự không rõ.”

Lão giả cũng không có khả năng chuyện gì cũng biết.

Dị tượng Nho đạo là ngẫu nhiên nhìn thấy trong một vài cuốn thư tịch mới hiểu được. Nhưng tình huống trước mắt thật sự làm cho người khác nghi hoặc.

Rầm rầm rầm.

Hạo nhiên chính khỉ điên cuồng ở trên Văn phủ của Cố Cẩm Niên ngưng tụ, dường như đang thai nghén ra cái gì đó.

Trong mắt đám người tràn đầy hiếu kỳ.

Không chỉ bọn họ mà cho dù là bát Vương, còn có cả Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng không nhịn được dùng thần thông Võ đạo để nhìn.

Bọn họ cũng hết sức tò mò đây là muốn thai nghén cái gì.

Cuối cùng suốt nửa canh giờ, hạo nhiên chính khí lúc này mới tiêu tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận