Đại Hạ Văn Thánh

664 Vang dội cổ kim, dòng sông thời gian, Khổng Thánh hiển thế, thiên hạ kinh sợ!(6)

Phía trên bầu trời.

Thánh phạt càng thêm cuồng bạo.

Ba kiện Thánh khí hướng phía bầu trời phát kích ra ba đạo ánh sáng không gì sánh kịp, rót vào bên trong Thánh phạt.

Cho nên mây đen cuồn cuộn, sấm sét vang dội. Thậm chí xuất hiện Lôi Long phun trào.

Đây là muốn xảy ra chuyện lớn.

Bên dưới thiên uy như thế, Cố Cẩm Niên chỉ sợ khó thoát một kiếp.

Giờ khắc này, Tô Văn Cảnh, Diêm Công, Mạnh học sĩ, Lỗ Nguyên, Dự Vương, Vương Tướng quân, đám người Nho đạo hay Võ đạo đều hoàn toàn bị trấn áp.

Bị Thánh khí trấn áp.

Cố Cẩm Niên cũng có Thánh khí nhưng cảnh giới của hắn không đủ. Không cách nào hoàn toàn phát huy ra uy năng của Thánh khí.

Mà Khổng gia thật ra cũng không có cách nào phát huy hoàn toàn uy năng của Thánh khí. Chỉ là Khổng gia có những phương pháp khác khôi phục Thánh khí.

Đồng thời, bọn họ khôi phục Thánh khí không phải để chém giết Cố Cẩm Niên mà là để gia trì bên trong Thánh phạt.

Muốn thông qua Thánh phạt hoàn toàn tiêu diệt Cố Cẩm Niên.

Để Cố Cẩm Niên ăn một cái thiệt thòi lớn.

Lúc này vô số người ở Đông Hoang quan sát. Bọn họ kinh ngạc trước cảnh này. Nhưng vương triều Phù La cùng vương triều Đại Kim và một số quốc gia khác đều khen hay.

Chờ mong Cố Cẩm Niên bị Thánh phạt giết chết.

Mà vương triều Đại Hạ, Vĩnh Thịnh Đại Đế nổi giận vô cùng. Hành vi của Khổng gia đã hoàn toàn chọc giận ông.

“Khổng gia, là các ngươi bức trẫm.”

Lúc này, Vĩnh Thịnh Đại Đế lạnh lùng nói. Ông ấy còn có át chủ bài có thể bảo hộ Cố Cẩm Niên.

Chỉ là lá bài này ông ấy không muốn dùng. Không ngờ Khổng gai đã đem thế cục đẩy đến bước này.

Nhưng vào lúc này.

Khúc phủ Đại Hạ.

Bên trong Khổng gia.

Sau khi cảm nhận được khí tức kinh khủng của Thánh phạt.

Cố Cẩm Niên hướng phía bên ngoài điện đi ra.

Trên bầu trời chìm vào bóng tối vô cùng, cuồng phong gào thét. Cố Cẩm Niên đi ra đại điện, tất cả mọi người đều lui ra. Không phải họ kính sợ mà là sợ bị liên lụy.

“Không còn kịp rồi. Bây giờ ngươi không đi được nữa.”

“Cố Cẩm Niên, đem Thánh khí giao ra, nên nói xin lỗi thì xin lỗi, nên nhận lầm thì nhận lầm. Bây giờ vẫn còn cơ hội cứu vãn.”

Khổng Tâm mở miệng, ba Thánh khí xuất hiện để ông ta tràn đầy tự tin. Ông ta cao cao tại thượng hướng về Cố Cẩm Niên nói như thế.

Đối mặt với tiếng nói của Khổng Tâm.

Cố Cẩm Niên hít sâu một hơi.

Hắn không chút do dự, cũng không nhiều lời. Vào lúc này câu thông với ấn ký của Khổng Thánh trong đầu.

Bên dưới cuồng phong.

Giọng nói của Cố Cẩm Niên bình tĩnh nhưng thần sắc vô cùng kiên định.

“Ta vì Cố Cẩm Niên.”

“Nhận nỗi oan mà Khổng gia không thấu.”

“Cỗ mỗ làm việc cả đời không thẹn với lương tâm.”

“Hôm nay, nguyện mời Khổng Thánh xuất thế, chiếu rọi xưa nay, vì học sinh rửa sạch oan khuất.”

Cố Cẩm Niên lên tiếng.

Hắn không quá mức khẳng khái mà vỗ cùng bình tĩnh nói ra.

Theo giọng nói vang lên.

Giờ khắc này, từ trên xuống dưới Khổng gia, tất cả mọi người trầm mặc.

Từng người nhìn về phía Cố Cẩm Niên ánh mắt đầy cổ quái.

Bọn họ ban đầu còn cực kỳ hiếu kỳ, Cố Cẩm Niên đang muốn làm gì.

Lại không ngờ rằng.

Cố Cẩm Niên lại nói như vậy sao?

Mời Khổng Thánh xuất thế sao? Chiếu rọi xưa nay sao?

Cố Cẩm Niên ngươi thật sự là thiên tài Nho đạo nhưng dù là thiên tài đi nữa thì ngươi còn có thể mời đến hư ảnh của Khổng Thánh sao? Ngươi điên rồi sao?

Đừng nói Cố Cẩm Niên ngươi.

Coi như là Khổng gia vận dụng ba kiện Thánh khí cũng không thể mời Khổng Thánh xuất thế?

Tất cả mọi người nhìn Cố Cẩm Niên như nhìn kẻ ngu.

Bọn họ thực sự không hiểu vì sao Cố Cẩm Niên dám nói như vậy. Thật sự cảm thấy mình không gì sánh kịp sao?

Mất mặt hay không?

Nhất là khi Cố Cẩm Niên nói xong lời này, bầu trời không có bất kỳ biến hóa nào.

Đúng vậy.

Một chút biến hóa đều không có.

Đây là suy nghĩ theo bản năng của mọi người.

Khổng Bình, Khổng Tâm, Khổng Vô Nhai. Thậm chí cả trong lòng đám người Truyền Thánh Công cũng toát ra ý cười lạnh.

Nhưng đột nhiên.

Đám người sững sờ.

Không có biến hóa sao?

Bọn họ ngẩng đầu nhìn về bầu trời, vốn dĩ Thánh phạt vô cùng đáng sợ đột nhiên dừng lại.

Đây là có chuyện gì?

Mọi người nhíu mày, lập tức kịp phản ứng.

Chủ yếu là Cố Cẩm Niên nói mời Khổng Thánh xuất thế, để bọn họ cảm thấy cổ quái. Cho nên vô thức quên đi.

Hiện tại xem xét, phát hiện Thánh phạt dừng lại.

Yên tĩnh.

Yên tĩnh.

Cực kỳ yên tĩnh.

Thánh phạt dừng lại.

Cũng không có cuồng phong.

Tất cả mọi thứ dường như dừng lại.

Thời gian cũng như dừng lại.

Chỉ là ngay lúc này có người kinh ngạc nói.

“Nhìn kìa!”

“Trên mặt đất tại sao lại có ánh sáng kim sắc.”

Là một vị Đại Nho. Ông ta chỉ vào ánh sáng màu vàng trên mặt đất nhịn không được kinh ngạc hét lên.

Theo giọng nói của ông ta.

Đám người không khỏi thi nhau nhìn về phía mặt đất.

Hoàn toàn chính xác, từng sợi ánh sáng kim sắc tuôn ra, lộ ra vẻ cực kỳ bất phậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận