Đại Hạ Văn Thánh

Chương 340 Muốn đánh trận sao? Chân tướng chuyện Cố Cẩm Niên rơi xuống nước được rõ ràng?

Giờ dần hai khắc.

Toàn bộ kinh đô mặc dù vẫn giăng đèn kết hoa như cũ nhưng các âm thanh ồn ào, náo động cũng dần an tĩnh xuống.

Sau khi thi hội Đại Hạ kết thúc kinh đô cũng dần an tĩnh lại.

Chuyện phát sinh ở trong thi hội cũng dần dần truyền ra ngoài. 

Cố Cẩm Niên làm ra thiên cổ thi từ, cộng thêm nói ra văn chương kinh thánh trong nháy mắt đã dẫn đến một mảnh ồn ào khắp kinh đô.

Dân chúng rung động trước tài hoa của Cố Cẩm Niên.

Nhất là một số nữ tử nghe nói Cố Cẩm Niên chỉ cần bảy bước làm thơ, trong nháy mắt lại càng hâm mộ.

Chỉ là chuyện bên trong thi hội Cố Cẩm Niên nhục thánh cũng rước lấy một chút tranh luận.

Nhưng bất kể thế nào, đây là thi hội đại hạ. Lấy thi hội để nói chủ đề vẫn là so về thi từ, cho nên những tranh luận này cũng không phải là rất lớn, cần thời gian lên men.

Mặc kệ như thế nào? Hạng nhất thi hội đại hạ đã xác định là Cố Cẩm Niên. 

Bốn bài thiên cổ thi từ nếu như không lấy được hạng nhất, vậy thì thi hội này cũng không cần thiết tồn tại.

Cũng chính bởi vì vậy, tài tử các nước có chút tuyệt vọng giống nhau. Thịnh hội đại hạ như thế mặc dù biết mình không đạt được thứ nhất, nhưng lại sinh ra một Cố Cẩm Niên yêu nghiệt như vậy. Tất cả mọi người không muốn tiếp tục dự thi. 

Theo lý mà nói, cho dù hôm nay có người làm ra trấn quốc thơ, mọi người cũng sẽ làm mấy bài thơ coi như trợ trận cũng được. Cầm lấy vị trí thứ hai, thứ ba cũng không tệ. 

Nhưng Cố Cẩm Niên lại như một vầng mặt trời bên trong thi đàn, treo ở phía trên thiên khung. Bọn hắn không cách nào toả ra được hào quang của chính mình. 

Không ai làm thơ, cũng không muốn làm thơ, một chút ý muốn cũng không có.

Mình làm ra thơ, đừng nói phúng tràng, cho dù lấy tư cách xách giày cho Cố Cẩm Niên cũng không đủ. Tự làm mất mặt xấu hổ sao?

Nhưng mà sau khi thịnh hội kết thúc.

Các tài tử đều tận hứng. Mặc dù không làm thơ nhưng ít nhất cũng được chứng kiến một phen thiên cổ kỳ cảnh. Về sau cũng có vốn liếng để khoác lác.

Nhưng sau khi sứ thần các nước rồi đi, văn võ cả triều lại có vẻ tâm sự nặng nề.

Chuyện phát sinh hôm nay nhiều lắm.

Quốc vận Hung Nô bị suy yếu.

Hai nhà Khổng, Cố triệt để vạch mặt.

Bệ hạ lựa chọn.

Mấy chuyện này đều không phải là việc nhỏ, thân là đại thần triều đình, có ai không phải là nhân tinh. Một chút tin tức có thể khiến bọn hắn sinh ra vô số ý nghĩ.

Đầu tiên là quốc vận của Hung Nô bị suy yếu, đại hạ có muốn tiến công hay không? Nhân cơ hội này đoạt lại biên cảnh thành Thập Nhị?

Đúng trên góc nhìn của Vĩnh Thịnh Đại Đế nhất định là nghĩ phát binh. Nhưng đại hạ bây giờ có người cầm đầu đánh nhau hay không? Có thể đánh trận hay không?

Đây đều là vấn đề mà lại là vấn đề rất lớn.

Bọn hắn nhất định phải suy nghĩ trận chiến này biết đánh nhau hay không, có thể đánh, vì cái gì có thể đánh? Mình có chỗ tốt gì? Không thể đánh, vì lý do gì không thể đánh? Đánh thì mình có chỗ xấu nào? 

Những chuyện này nếu không suy nghĩ kĩ càng, chờ đến khi Hoàng đế mở lời, bọn hắn rất khó trả lời. Nếu không cho ra một câu trả lời hài lòng thì chắc chắn Hoàng đế không nuông chiều mọi người. 

Nhất là những Nho thần ngày hôm nay đều bị vĩnh thịnh đại để giận dữ mắng mỏ một phen. Đừng nhìn chỉ đơn giản là mắng vài câu nhưng thực tế ảnh hưởng rất lớn.

Nếu như qua hai ngày triều hội, bệ hạ nói muốn phát binh biên cảnh thường thường đều là những Nho thần lên tiếng đầu tiên ngăn lại chiến tranh.

Nhưng nếu như Vĩnh Thịnh Đại Đế lấy chuyện hôm nay ra nói thì Nho thần còn cái gì để nói? Cái bóng của mình đều sai lệch, còn có tư cách gì đi nói Hoàng đế? 

Còn nữa chính là Khổng gia cùng Cố gia quyết liệt, tất sẽ tăng thêm mâu thuẫn giữa văn võ?

Điều này thực ra không có gì đáng nói. Dù sao, lúc đầu quan hệ đã không hề tốt đẹp gì, tăng thêm thì tăng thêm, cũng không ai sợ ai.

Nhưng mấu chốt lại là thái độ của bệ hạ.

Vĩnh Thịnh Đại Đế tại thi hội hôm nay nhìn như lo liệu công đạo nhưng thực tế thì sao? Thật ra vẫn là thiên vị Cố Cẩm Niên.

Bất cứ chuyện gì cũng không thể chỉ nhìn mặt ngoài, đạo lý hay không đạo lý, ai chịu ủy khuất ai không nhận ủy khuất?

Tất cả đều là nhu cầu lợi ích, Nho thần giúp Khổng gia nói cho cùng chính là muốn cùng Khổng gia tạo nên quan hệ. Bọn hắn không quan tâm Cố gia nghĩ như thế nào. 

Cố Cẩm Niên là tập đoàn võ tướng. Đại gia hỏa là góp không đến cùng đi, nếu thật sự tụ lại một chỗ chết, ngược lại chết lại là chính mình.

Văn võ đối lập đã đến mức cực đoan, vậy ta nhất định là tôn sùng trận doanh bên ta.

Giống như vậy, giả thiết mới là tại trong quân doanh, khổng vũ nếu dám nói Cố Cẩm Niên sớm đã biết được đáp án là hành vi gian lận. 

Cam đoan trong ngoài tất cả các võ tướng đều muốn mắng chửi. Không chừng đụng phải mấy người tính tình nóng nảy sẽ lôi kéo khổng vũ đi ra ngoài giáo dục tốt một phen. Sau đó lại để khổng vũ trả lời vấn đề lại lần nữa. 

Đơn giản chính là như vậy.

Thái độ của bệ hạ rõ ràng có khuynh hướng nghiêng về phía Cố Cẩm Niên, đây chính là một tín hiệu không tốt. Mượn chuyện của Cố Cẩm Niên  gõ những Nho thần này.

Ý tứ đại khái. Trong đó, chỉ cần suy nghĩ kỹ một chút là có thể hiểu ra.

Bệ hạ có ý khởi binh.

Giờ khắc này.

Cung đại hạ.

Trong điện Dưỡng Tâm.

Vĩnh Thịnh Đại Đế đứng ở dưới ánh đến đưa lưng về phía Truyền Thánh Công

“Thánh thượng.”

“Đây là tộc nhân của lão phu ở Hung Nô, thu hoạch được cơ mật quân sự.”

“Mà tộc nhân phát hiện biên cảnh phía bắc thường xuyên có hài đồng biến mất. Thời gian khoảng trước sau nửa năm đã có hơn 300 người.”

“Việc này quan viên biên cảnh biết mà không báo, mong bệ hạ minh xét.”

Truyền Thánh Công đưa một phần tấu chương lên, liên quan đến cơ mật quân sự của Hung Nô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận