Đại Hạ Văn Thánh

Chương 436 Thánh ngôn quốc sách, chấp chưởng Đông Hoang, Vĩnh Thịnh Đại Đế triệt để ngồi không yên.(3)

"Ý của ngươi là nói."

"Trẫm thiết lập Đông xưởng, đã quá vội vàng?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế hỏi với vẻ mặt bình tĩnh.

"Bẩm bệ hạ, có chút."

Cố Cẩm Niên nói hơi uyển chuyển.

Bởi vì chính xác ngài đã quá gấp, bên này có khả năng phải lập tức đánh trận, quốc vận vừa mới gia tăng, còn có đám thần tử này đều là thần tử tòng long(đi theo vua) năm đó.

Ngươi gấp gáp như vậy, người ta không trở mặt mới là lạ.

Ít nhất ngươi đợi nhóm người này thoái cư lui khỏi vị trí xuống hàng thứ hai, hoặc một nửa trong số họ già chết rồi, sau đó ngươi lại đề cập chuyện này cũng không thành vấn đề.

Nói trắng ra là vẫn quay trở lại ý kiến trước đó.

Không phải bọn họ không biết tự mình hiểu lấy, mà là họ đồng hành cùng ngươi tranh đấu giành thiên hạ, kết quả mọi người cùng nhau cố gắng, họ cũng cung cung kính kính khách khí với ngươi, ngươi ăn no không có chuyện gì làm, chơi một chiêu “chim bay mất hết, cung tốt được cất đi”?

Không làm ầm ĩ mới là lạ.

"Hừ."

"Nếu trong lòng không thẹn, sao lại sợ thiết lập Đông xưởng? Trong mắt trẫm, bọn chúng đều là có tật giật mình."

Vĩnh Thịnh Đại Đế hơi phát cáu.

Ngươi nói cả nửa ngày, ý nói là bản thân ta sai?

Cố Cẩm Niên không nói gì, thành thật ngậm miệng.

Không cần thiết phải nói bất cứ điều gì khi ngươi đang nổi nóng.

Quả nhiên, nhìn Cố Cẩm Niên không nói gì, Vĩnh Thịnh Đại Đế hơi trầm mặc.

"Ngươi nói tiếp đi."

Vĩnh Thịnh Đại Đế có chút phiền muộn.

"Bách quan triều đình cũng quả thật có lỗi."

"Họ làm việc quá đoạn tuyệt, ngỗ nghịch bệ hạ ngay trước mặt mọi người."

"Nhưng mà, việc cần phải làm bây giờ, thần cho rằng nên giải quyết mâu thuẫn, chứ không phải là tranh luận ai có lỗi, ai đáng trách."

"Vì vậy, mong bệ hạ bớt giận trước, ngài là Cửu Ngũ Chí Tôn, đám quan văn này luôn nhìn chằm chằm chờ bệ hạ ngài phạm sai lầm, ngài nếu phạm sai lầm thật, bọn hắn liền có thể lưu danh thiên cổ."

Cố Cẩm Niên cũng coi như an ủi Vĩnh Thịnh Đại Đế một câu.

"Có đạo lý."

"Vậy làm sao giải quyết mâu thuẫn này?"

"Nhưng phải nói trước, Cẩm Niên, trẫm sẽ không nhượng bộ."

Vĩnh Thịnh Đại Đế nói, nhưng vẫn nên nói sớm cho rõ ràng, nếu Cố Cẩm Niên tới làm thuyết khách, để cho mình lui bước, việc này không có khả năng.

"Bệ hạ."

"Kỳ thật thần cho rằng, ngài không sai, bách quan cũng không sai, trong chuyện này, thật ra là lý giải xảy ra sai lầm."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, để Hoàng đế nhận lỗi, việc này không thực tế, nhưng để bách quan nhận lỗi, điều này cũng không có khả năng.

Vì vậy Cố Cẩm Niên đổi một khái niệm khác.

"Lý giải xảy ra sai lầm?"

"Đây là ý gì?"

Lúc này không chỉ Vĩnh Thịnh Đại Đế tò mò, hai thái giám bên cạnh cũng rất tò mò.

Chuyện này hai người cũng chính mắt thấy.

Không có gì lý giải phạm sai lầm.

Hoàng đế muốn giám sát bọn họ.

Bách quan cự tuyệt giám sát.

Chỉ đơn giản như vậy thôi, còn có lý giải gì?

Cảm nhận được ánh mắt tò mò của ba người, Cố Cẩm Niên không nhanh không chậm nói.

"Xin hỏi bệ hạ, ý đồ thiết lập Đông xưởng, có phải là muốn giám sát bách quan tốt hơn, nắm giữ tình báo, bắt một mẻ hốt gọn phần tử phạm pháp, chỉnh đốn triều cương, trả lại cho thiên hạ một càn khôn tươi sáng?"

Cố Cẩm Niên, hỏi như thế.

"Đúng."

Vĩnh Thịnh Đại Đế trực tiếp gật đầu, ý định của hắn chính là như thế.

"Vậy lại hỏi bệ hạ, bách quan sở dĩ không đáp ứng, lý do là, để hoạn quan cầm quyền, quả thật dở dở ương ương, còn nữa hoạn quan sẽ dối trên gạt dưới, hại nước hại quân?"

Cố Cẩm Niên tiếp tục hỏi.

"Đúng."

Vĩnh Thịnh Đại Đế gật đầu, chính xác là dạng này, không hề có vấn đề gì.

"Vậy thì dễ giải quyết."

Cố Cẩm Niên gật đầu.

Sau đó nói.

"Thần đề nghị bệ hạ, một xưởng phân quyền, tùy theo người mà quản, dù sao lấp kín không bằng khơi thông."

Cố Cẩm Niên nói ra cách nghĩ của mình.

"Một xưởng phân quyền? Tùy theo người mà quản?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế nghe mà có chút nhíu mày.

"Bệ hạ, đầu tiên không thiết lập Đông Xưởng, đổi xưng hô, ví dụ như gọi là Đốc Sát Viện."

"Đổi Danh tự tránh cho các đại thần này trong lòng tính toán cái gì, sau đó chức quyền mà bệ hạ muốn cho Đông xưởng là giám sát, thẩm tra, truy nã, định án, điều khiển đúng không?"

Cố Cẩm Niên suy đoán nói.

Mặc dù hắn không biết tình huống cụ thể, nhưng cơ cấu Đông xưởng hẳn là sát nhập Huyền Đăng Ti và Trấn Phủ ti.

"Không sai."

Ánh mắt Vĩnh Thịnh Đại Đế lộ ra một tia kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Cố Cẩm Niên thế mà đoán hoàn thiện như thế.

Đồng thời đối với kế sách Cố Cẩm Niên nói ra, càng cảm thấy hứng thú.

"Đã như vậy, các đại thần không hi vọng hoạn quan chấp chưởng quyền lực, vậy thì giao quyền."

Cố Cẩm Niên rất trực tiếp.

"Giao quyền?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế nhíu mày.

Nếu như có thể giao quyền, hắn đã sớm giao, cũng bởi vì không muốn giao quyền, mới có thể cùng bách quan náo ra mâu thuẫn lớn như thế.

Cố Cẩm Niên nên biết rõ chứ?

Vì sao muốn hắn giao quyền?

"Đúng vậy."

"Giao quyền."

"Giao ra một vài quyền nhìn như trọng yếu, nhưng trên thực tế căn bản quyền lực đó không quan trọng."

"Bệ hạ, ngài nghe ta nói."

Cố Cẩm Niên biết Vĩnh Thịnh Đại Đế rất nghi hoặc, nhưng việc này nhất định phải nói rõ, nếu không sẽ có cảm giác như lọt vào trong sương mù.

"Giám sát, thẩm tra, truy nã, định án, điều khiển."

"Ở người thường xem ra, quyền lực truy nã và điều khiển lớn nhất."

"Nhưng trên thực tế, cũng không phải vậy."

"Bệ hạ, ngài cho rằng bên trong Hình bộ, người chân chính quyết định sinh tử của một người, là ai?"

Cố Cẩm Niên hỏi lại Vĩnh Thịnh Đại Đế.

Lời này, Vĩnh Thịnh Đại Đế nhíu chặt lông mày, hắn đang trầm tư.

Mà Ngụy Nhàn và Lưu Ngôn bên cạnh lại càng cau mày.

Người quyết định một người sống hay chết, không phải là Hình bộ Thượng thư sao? Còn có thể là ai.

Nhưng mà sau một khắc, Vĩnh Thịnh Đại Đế trả lời, làm cho hai người trực tiếp sửng sốt.

"Chủ sự Hình bộ."

Vĩnh Thịnh Đại Đế đưa ra đáp án.

Để cho hai người trực tiếp sửng sốt.

Hình bộ chủ sự? Chỉ là một quan viên Lục phẩm? Quyền lực lớn hơn cả Hình bộ Thượng thư? Đây không phải nói nhảm sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận