Đại Hạ Văn Thánh

1347 Nâng cao lực lượng quân sự, nâng đỡ Công bộ, trưng hai trăm vạn binh. Thần khí Đại Hạ hiển thế (6)

"Hầu gia, việc này chính là cấp tốc, hạ quan hiện tại trở về phác thảo một phần chương trình, dự toán một lần cần bao nhiêu ngân lượng nhân lực."



Vương Khải Tân cho hồi đáp.



"Tốt, làm phiền Vương đại nhân."



"Đúng lúc Bản Hầu cũng muốn tiến cung, cùng bệ hạ câu thông một chút."



Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu.



"Không làm phiền, ra sức vì nước, đây là chức trách của chúng ta. Chủ yếu vẫn là Hầu gia coi trọng Công bộ như thế, lão phu cảm tạ Hầu gia vô cùng."



Vương Khải Tân cảm động không được, thân là Thượng thư Công bộ, ông ấy tất nhiên biết rõ Công bộ có ý vị như thế nào. Hành động của Cố Cẩm Niên như vậy để ông ấy sao không cảm động?



Đồng thời Vương Khải Tân cũng sâu đậm biết rõ, Cố Cẩm Niên là một người chân chính vì thương sinh thiên hạ. Hắn không đem tinh lực đặt ở bên trên đấu tranh triều đình, mà nặng về phát triển, những đồ vật này mà phát triển được sẽ tạo phúc cho dân chúng.



Nhưng muốn nói đến danh vọng, cũng không như mấy bộ khác. Ví dụ như Hình bộ, bắt một chút tham quan ô lại, trực tiếp chặt đầu, đạt được lượng lớn dân tâm.



Việc này trực tiếp. Việc sau chính là bí ẩn nhưng lại vĩ đại.



Như thế.



Hai người cùng nhau rời đi, Cố Cẩm Niên đi thẳng đến hoàng cung tìm lão cữu mình trò chuyện chút.



Mà Vương Khải Tân thì trở lại Công bộ, đi nghiên cứu tỉ mỉ làm thế nào tăng cường Công bộ.



Ước chừng sau nửa canh giờ.



Ngoài hoàng cung.



Cố Cẩm Niên ngồi ở trong Ngọc liễn, hoàng cung thị vệ nhìn thấy Ngọc liễn Cố Cẩm Niên từng người hô to Hầu gia thiên tuế.



Bây giờ địa vị của Cố Cẩm Niên, cao bao nhiêu, từ điểm này cũng có thể nhìn ra.



Thần tử khác cho dù là có chuyện trọng yếu hơn nữa, cũng nhất định phải chờ ở bên ngoài thông tri, cho dù là Tần vương đến cũng vô dụng.



Còn nếu là Hoàng đế tuyên triệu, cũng nhất định phải trải qua trùng điệp thẩm tra.



Nhưng Cố Cẩm Niên không cần, nghênh ngang đi vào, vẫn là ngồi ở trên Ngọc liễn. Chỉ riêng việc phô trương như vậy đã thắng qua vô số người.



Đi thẳng tới bên ngoài điện Dưỡng Tâm.



Cố Cẩm Niên từ Ngọc liễn đi xuống, thẳng đến bên trong điện Dưỡng Tâm.



Lúc này, bên trong điện Dưỡng Tâm đèn đuốc sáng trưng, Vĩnh Thịnh Đại Đế mỗi ngày mười hai canh giờ, có gần tám canh giờ đều ở lại bên trong điện Dưỡng Tâm.



Nguyên nhân chủ yếu là hai việc. Thứ nhất điện Dưỡng Tâm là nơi làm việc, trong nước trên dưới có nhiều chuyện lắm, tất nhiên cần đợi lâu. Thứ hai chính là để người khác nhìn thấy, nếu không sao có thể ra vẻ mình chăm chỉ?



"Hầu gia đến rồi."



"Nô tài gặp qua Hầu gia."



Hai người Ngụy Nhàn và Lưu Ngôn sau khi nhìn thấy Cố Cẩm Niên lập tức cung kính tiến lên, hô to một tiếng Hầu gia.



Sắc mặt ôn hòa cùng hai người cười cười, Cố Cẩm Niên đi thẳng vào trong điện.



Chờ đi tới bên trong đại điện.



Liền nhìn thấy Vĩnh Thịnh Đại Đế lẳng lặng ngồi ở trước bàn ngọc, không biết đang vắt óc suy nghĩ cái gì.



"Lão cữu."



Cố Cẩm Niên hô một tiếng, trước bàn ngọc, Vĩnh Thịnh Đại Đế chậm rãi ngẩng đầu lên.



"Cẩm Niên."



"Ngươi cuối cùng đến rồi, ngươi nếu như không đến, trẫm đã phái người tìm ngươi rồi."



"Nhanh, mấy ngày nữa chính là tế tổ, ngươi nhanh giúp trẫm viết một bài tế văn."



"Việc này, trẫm rất nhức đầu."



Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng, chuyện mấy ngày nay ông phiền lòng lớn nhất chính là không viết được văn tế tổ, ngay từ đầu đã nghĩ tới để Cố Cẩm Niên viết.



Nhưng sau này lại cảm thấy, không thể chuyện gì đều tìm Cố Cẩm Niên? Cho nên liền tự mình làm việc này.



Bình thường mà nói là Thượng thư Lễ bộ Dương Khai đến viết, nhưng bởi vì một ít chuyện, Vĩnh Thịnh Đại Đế định trang bức, sau đó việc này liền đến phiên ông làm rồi.



Chỉ là bằng vào chút học vấn của mình, Vĩnh Thịnh Đại Đế căn bản không viết ra được gì.



Bây giờ Cố Cẩm Niên xuất hiện, ông ấy tất nhiên vội vàng vô cùng.



"Lão cữu."



"Việc này chậm rãi."



"Có chính sự nói cho người."



Cố Cẩm Niên lên tiếng, cầm một chồng bản vẽ cùng bản kế hoạch thật dày nói như thế.



"Chuyện Tế tổ còn không gấp?"



"Chỉ còn hai ngày đấy, đừng nói nhiều cái gì."



Vĩnh Thịnh Đại Đế trên miệng nói như thế, nhưng vẫn là đứng dậy, tiếp nhận đồ vật trong tay Cố Cẩm Niên.



"Ngươi đi viết, trẫm đến xem, không chậm trễ việc chính."



Vĩnh Thịnh Đại Đế đốc thúc nói.



Nghe nói như thế, Cố Cẩm Niên có chút buồn bực. Nhưng mà cổ đại đối tế tổ cực kỳ trọng yếu, nhất là đế vương, cho nên Cố Cẩm Niên cũng không còn dông dài, nghĩ một lát, trực tiếp bắt đầu viết.



Ước chừng một canh giờ sau.



Cố Cẩm Niên lúc này mới đem văn tế tổ viết xong.



Viết xong về sau, vừa đem bút để xuống, lại nhìn xem thần sắc Vĩnh Thịnh Đại Đế.



Giờ khắc này, Vĩnh Thịnh Đại Đế đứng tại chỗ, căn bản cũng không có nửa điểm động đậy, một đôi mắt gắt gao nhìn về phía bản vẽ trong tay.



"Lão cữu, xem xong rồi chứ?"



Cố Cẩm Niên lộ ra vẻ tùy ý nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận