Đại Hạ Văn Thánh

967 Trấn áp Phật khí, Thiên mệnh Long châu, vương triều tranh bá, dân ý là hơn! (6)

Nhưng mà, nếu là Cố Cẩm Niên thật sự tiến về Phật môn, lấy Phật pháp trấn áp Phật môn Tây Mạc, vậy thì khó mà nói được.

"Nếu Hầu gia đã có lòng tin như vậy, còn xin Hầu gia lập thề, Phật môn ta yên lặng chờ Hầu gia."

Giọng nói của Phật môn lại lần nữa vang lên. Bọn họ hi vọng Cố Cẩm Niên đến Phật môn Tây Mạc, nhưng lại sợ hãi Cố Cẩm Niên chỉ là nói vài câu trên miệng thôi.

Dù sao thì nếu Cố Cẩm Niên dám đến, bọn họ có tự tin tuyệt đối.

Tại vương triều Đại Hạ, tay bọn họ đúng thật duỗi không đến nhưng mà đến Tây Mạc Phật quốc, bọn họ thật sự không tin Cố Cẩm Niên có thể lật lên bọt nước gì.

Coi như lại tụng niệm ra một thiên Phật Tổ cổ kinh thì có thể thế nào?

Chuyện này chỉ có thể chứng minh trên phương diện Phật pháp Cố Cẩm Niên có tạo nghệ cao, lại không có nghĩa là Cố Cẩm Niên luận pháp mạnh.

Nghe thấy tiếng nói của Phật môn.

Cố Cẩm Niên không khỏi cười lạnh, Phật môn này cũng thật là đủ trực tiếp .

"Bản Hầu đã nói đến là sẽ không nuốt lời. Còn chuyện lập thề sao? Các ngươi cũng xứng để Bản Hầu lập thề?"

"Bớt ở chỗ này ồn ào, nếu như không phục, Bản Hầu chính là ở đây, Phật quốc có thể điều binh đến phạt, Cố mỗ chịu đựng nổi."

Cố Cẩm Niên lên tiếng.

Hắn nhất định sẽ đi, vấn đề sớm hay muộn, nhưng nhất định phải nói khiến cho mình lập thề, đây không phải khôi hài sao?

Để cho ta lập thề ta liền lập thề?

Chẳng may thật có sự không tới được làm sao bây giờ?

Buồn cười.

Quả nhiên, nghe thấy Cố Cẩm Niên lên tiếng như vậy, từ trên xuống dưới Phật môn đều nhíu mày, Cố Cẩm Niên không dám lập thề, ở trong mắt bọn họ chính là có chút không thích hợp. Bây giờ Bồ Đề Niệm Châu đang ở trong tay Cố Cẩm Niên.

Nếu như Cố Cẩm Niên lập thề, bọn họ không có gì đáng nói, trực tiếp đồng ý.

Nhưng mà Cố Cẩm Niên không lập thề, nhỡ đâu không đến, vậy thì đồ vật này coi như mất trắng.

"Còn xin Hầu gia lập thề."

"Phật môn tin tưởng Hầu gia, nhưng càng tin tưởng lập thề."

Đây là giọng nói của Phật môn.

Cũng là thái độ của bọn họ.

"Lập con mẹ mày."

Cố Cẩm Niên đáp lại vang lên.

Mẹ nó, cứ muốn tìm cái chết như vậy đúng không?

Nếu không phải mình còn có một ít chuyện phải xử lý, Cố Cẩm Niên thật đúng là nghĩ trực tiếp lao tới Tây Mạc Phật quốc, trực tiếp khiến cho Phật môn trọng thương nguyên khí.

Nhưng Cố Cẩm Niên trong lòng rất rõ ràng, bản thân tuy có phật kinh, cũng không phải nói niệm đi ra liền xong việc, cần phải đi lý giải, cũng cần đi ngộ.

Dược sư quán đỉnh chân ngôn, là lần đầu tiên tụng niệm cho nên có động tĩnh lớn như vậy. Mà các phật kinh khác nhất định không thể cường đại được so với Dược sư quán đỉnh chân ngôn.

Trừ Tâm kinh cùng Kim Cương kinh ra. Hản kinh văn, chính là vô thượng báu vật, lực ảnh hưởng tất nhiên siêu việt Dược sư quán đỉnh chân ngôn.

Chỉ là Cố Cẩm Niên không muốn uổng phí như thế, tụng niệm ra tới, cuối cùng không có thần vận. Nếu có thể kiền tâm minh ngộ, mới có thể phát huy ra mười thành uy lực.

Bằng không mà nói, hắn tất nhiên hiện tại tiến về Tây Mạc Phật quốc, Nho đạo đã trúng một đao, Phật môn vậy nhất định phải đập một đao ác hơn.

"A Di Đà Phật."

Âm thanh lại lần nữa vang lên.

Còn chưa kịp mở miệng, một đạo càng hùng vĩ hơn giọng nói vang lên.

"Chậm đợi luận pháp."

Giọng nói bình tĩnh, còn có kỳ ảo linh hoạt.

Theo giọng nói này vang lên, toàn bộ tăng nhân Phật môn đều chấn kinh rồi. Bọn họ cùng nhau chắp tay trước ngực, hướng phía chùa Đại Bảo Lưu Ly triều bái.

Đây là giọng nói của chân phật Mật Tông.

Nhưng mà giọng nói này cũng không phải là phát ra từ chùa Đại Bảo Lưu Ly, ai cũng không biết từ chỗ nào truyền đến, nhưng hiểu rõ là một việc.

Chân Phật Mật Tông đã biết được chuyện này rồi.

Bây giờ ông ta lên tiếng chính là để lắng lại mâu thuẫn song phương, Cố Cẩm Niên đã nói ra muốn tới Phật môn, ông ta tin tưởng.

Chân Phật Mật Tông đều đã ra mặt, Cố Cẩm Niên coi như không muốn tới cũng phải đến rồi.

Nếu thật sự không đến, Cố Cẩm Niên sẽ mất mặt xấu hổ.

"Học cung về sau."

"Thiên hạ không Phật."

Cố Cẩm Niên bình tĩnh lên tiếng, hắn lên tiếng lần nữa, câu nói này so với những lời trước đó càng thêm bá khí.

Nhưng mà, giờ khắc này Cố Cẩm Niên, có vốn liếng để bá khí cùng phách lối.

Điều này không quan hệ với thực lực cảnh giới cá nhân, mà do hành vi của Cố Cẩm Niên, mỗi một chuyện đều làm người khác rung động.

Chỉ là.

Vào lúc này.

Thiên địa bỗng nhiên tối sầm, màn đêm to lớn bao phủ toàn bộ Thần Châu đại lục.

Tất cả mọi người không khỏi trầm mặc, trong ánh mắt tràn đầy hiếu kì.

"Một câu dẫn tới thiên tượng dạng này sao?"

"Có lầm hay không? Tùy tiện nói một câu đã có thiên tượng như vậy ư?"

"Dị tượng cái đồ chơi này ta mấy chục năm đều không nhìn thấy một lần. Vậy mà kể từ khi Cố Cẩm Niên nổi danh, thường thường đã có thể nhìn thấy. Trước đây còn tốt, viết một bài thiên cổ thi từ, hoặc là một thiên thiên cổ văn chương, dẫn tới đất trời hiện lên cảnh tượng kì dị, ta có thể chấp nhận. Hiện tại còn tốt hơn, nói một câu đều có thiên tượng kinh khủng như vậy."

"Tên Cố Cẩm Niên này chẳng lẽ thật chính là thiên tuyển chi tử ư? Một câu đều có thể dẫn tới thiên tượng kinh khủng như vậy?"

Từng giọng nói vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận