Đại Hạ Văn Thánh

Chương 438 Thánh ngôn quốc sách, chấp chưởng Đông Hoang, Vĩnh Thịnh Đại Đế triệt để ngồi không yên.(5)

Lời khai nhân chứng hoàn tất.

Vật chứng kiểm tra xong xuôi.

Phạm nhân đã thừa nhận tội danh.

Giám Chính của Đốc Sát Viện ta đây không đồng ý, vì sao không đồng ý? Đầu óc ta bị úng nước, ta không đồng ý đấy.

Ngài nhìn cái gì mà nhìn, ta chê ta mạng quá dài đấy, khà khà, muốn cho Hoàng đế xem đầu óc ta xem, ta trơ tráo hay không à?

Cho nên.

Đại Nho của Đốc Sát viện chính là đao của Hoàng đế, hơn nữa còn là loại nghe lời thì có được thanh danh tốt, còn không nghe lời thì cũng chết cùng hoặc phải gánh tiếng xấu.

Điều này không phải hoàn toàn phù hợp với mục đích của Vĩnh Thịnh Đại Đế khi thành lập Đông xưởng ư?

Đương nhiên, Cố Cẩm Niên đặc biệt chừa lại một tâm nhãn, chia quyền ra còn vì một nguyên nhân nữa.

Đó là, không thể để hoạn quan độc quyền được.

Hoạn quan phụ trách quyền khởi thảo, giám sát và thẩm tra không sao, nhưng nhất định phải nắm giữ bằng chứng mới có thể để cho Đôn Đốc Viện trở thành thanh đao.

Nói một câu không dễ nghe, thật ra nếu không có bằng chứng thì Đốc sát viện vẫn có không gian thao tác.

Đây cũng coi như lưu lại một đường lui, nếu không lũ hoạn quan mà trở thành tai họa, không phải vấn đề nhỏ đâu.

Tóm lại, cân bằng mới là vương đạo.

Thật ra Cố Cẩm Niên đã dùng logic viện kiểm sát kết hợp tòa án, cổ đại thích đóng gói quyền lực, ví dụ nói đến Hình bộ, Huyền Đăng Ti, Trấn Phủ ti, kỳ thật quyền lực đều giống nhau, chỉ khác là quản cái gì mà thôi.

Kiểu này không tốt.

Khẳng định không được để một nhà độc quyền, phân quyền mà quản thúc, đó mới là vương đạo.

Về phần có sơ hở nào không?

Vậy khẳng định chắc chắn có.

Thiên hạ này có thứ gì không có khuyết điểm?

Ai có thể cam đoan mỗi tên hoạn quan đều phục tùng?

Lại có ai có thể bảo đảm Đại Nho nhất định là người tốt?

Không nói chính xác được.

"Bệ hạ quá khen."

Cố Cẩm Niên mỉm cười.

Có điều hắn vẫn nói tiếp.

"Bệ hạ, quyền giám sát do hoạn quan chấp chưởng không có vấn đề gì, nhưng quyền khởi thảo phải do một nhóm người đến phụ tá."

Cố Cẩm Niên nói.

Thật ra quyền khởi thảo mới là quyền lực lớn nhất, không khởi thảo thì chẳng làm được gì, mà khởi thảo rồi mặc kệ có phạm tội hay không, chắc chắn ngươi đã bị khóa định làm mục tiêu.

Vì vậy, quyền lực lớn nhất chính là cái này đây.

"Ồ? Do ai phụ tá?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế hỏi.

"Tử đệ hàn môn."- con em nhà nghèo

Cố Cẩm Niên nhàn nhạt nói.

Cuối cùng, lại tăng thêm một câu.

"Tử đệ hàn môn muốn xuất đầu (lộ diện)."

"Người đọc sách, nhưng không có chức quan, gia cảnh bần hàn, tốt nhất là chưa trúng cử."

Cố Cẩm Niên nói.

Quyền khởi thảo khẳng định là cần tử đệ hàn môn, hơn nữa nhất định phải là người không có chức quan không trúng cử.

Nếu không, đã trúng cử rồi, ít nhiều gì cũng quen biết với vài người.

Quan trọng nhất, người đọc sách có quan hệ, tâm tư khẳng định phức tạp, hàn môn không có quan hệ đều muốn bản thân nổi trội hơn hẳn mọi người, làm việc kỹ lưỡng, với lại bởi vì họ không có bối cảnh nên muốn khởi thảo thì khởi thôi.

Dù sao cũng thuộc tầng dưới cùng.

Mặc dù nắm quyền lực lớn, nhưng người chỉ hơi lớn hơn bọn họ một cấp, là có thể trực tiếp khai trừ họ.

Hình thành vòng khép kín hoàn mỹ.

"Được."

Vĩnh Thịnh Đại Đế nháy mắt rõ ràng ý tứ của Cố Cẩm Niên, hắn trực tiếp đáp ứng.

Sau đó, Vĩnh Thịnh Đại Đế quét sạch mọi tích tụ, lộ ra nụ cười xuất phát từ nội tâm.

"Cẩm Niên, không ngờ, ngươi có năng lực giúp trẫm giải quyết đại sự như thế, tốt, tốt, tốt."

"Nhưng, trẫm vẫn phải kiểm tra ngươi."

"Thiết lập Đông xưởng, điều trẫm muốn có nhất là cái gì và khó làm được nhất là gì?"

Vĩnh Thịnh Đại Đế rất vui vẻ.

Những lời này của Cố Cẩm Niên đã giải quyết được một mâu thuẫn lớn.

Nhưng hắn vẫn muốn kiểm tra Cố Cẩm Niên thử.

Xem xem Cố Cẩm Niên có thể đoán được không.

"Bẩm bệ hạ, hẳn là."

"Tình báo."

"Nhân lực."

Cố Cẩm Niên gần như trả lời không cần nghĩ ngợi.

Thiết lập Đông xưởng, không chỉ nhằm vào bách quan, mà còn cả tình báo.

Mà còn là tất cả tình báo khắp Vương Triều Đại Hạ.

Huyền Đăng Ti là tổ chức tình báo.

Trấn Phủ Ti cũng là tổ chức tình báo.

Nhưng trên thực tế thì sao? Hai nơi này đã sớm trở thành cơ cấu của thế gia quyền quý.

Rất nhiều chuyện, Hoàng đế quả thật không biết.

Nhưng thiết lập Đông xưởng xong, Hoàng đế sẽ biết hết tất cả mọi chuyện.

Đây mới là nguyên nhân vì sao Vĩnh Thịnh Đại Đế không thể không thiết lập Đông xưởng.

Nó có thực sự vì nhằm vào quan viên không?

Những quan viên này, nếu muốn bãi miễn liền bãi miễn, còn cần cố ý thành lập cơ quan đến cách chức quan viên ư? Vẽ vời thêm chuyện?

Quan viên đó không hề có vấn đề gì à?

Nói khó nghe hơn, xem như ngươi không có vấn đề, người trong nhà ngươi thì sao? Quan Thất phẩm trước cửa Tể tướng *.

*Chỉ là tên gác cổng trước phủ tể tướng mà tư cách như quan viên thất phẩm của triều đình, thế lực quyền lực không nhỏ.

Ngươi quản được bản thân, nhưng quản được người khác không?

Muốn gây khó dễ thật sự không khó.

Chỉ phụ thuộc vào việc ngươi có muốn hay không thôi.

Vì vậy, nhằm vào quan viên không phải chủ yếu.

Củng cố hoàng quyền cũng không phải cốt lõi lớn nhất.

Tình báo.

Mới là cốt lõi.

Lời vừa nói ra, Vĩnh Thịnh Đại Đế hoàn toàn trầm mặc.

Một thứ mà văn võ toàn triều đều không nhìn thấu.

Hắn không nghĩ tới, Cố Cẩm Niên lại có thể nhìn thấu.

Đương nhiên, khả năng ở trong bách quan có người nhìn thấu, vì vậy mới kiên quyết phản đối như thế.

Nhưng Cố Cẩm Niên có thể nhìn thấu là điều hắn thật sự không ngờ tới.

Lúc này.

Vĩnh Thịnh Đại Đế quả thật không thể nhìn Cố Cẩm Niên bằng ánh mắt lúc trước nữa.

Cháu ngoại trai này của hắn.

Thật không thể tưởng tượng nổi.

"Phương diện nhân lực, ngươi có lương kế gì không?"

Sau khi bình tĩnh lại, Vĩnh Thịnh Đại Đế hỏi một câu như vậy.

Vấn đề lớn nhất của Đông xưởng.

Kỳ thật không ở chỗ thực hiện.

Sớm muộn cũng phải thiết lập.

Cùng lắm thì chờ lão văn võ toàn triều già hết, chết hết, hoàng đế hoàn toàn có thể lập ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận