Đại Hạ Văn Thánh

1059 Ninh Vương chẩn tai? Thu hoạch dân ý? Dân chúng chịu ức hiếp? Văn nhân điều tra?(7)

"Nghe nói không? Hầu gia đem gạo cung cấp đặc biệt cho Hoàng thất phát cho ngưười dân chúng ta ăn. Nghe nói gạo này ăn xong có thể kéo dài tuổi thọ, sống lâu trăm tuổi đấy."

 "Còn có loại chuyện này?"

 "Thật hay giả vậy?"

 "Thật hay giả ư? Thiên chân vạn xác. Ta có một người thân thích, hôm qua hắn ta ăn một bữa. Sau khi ăn xong, ngươi đoán làm gì? Hắn ta từ phủ thành Giang Trung, một đường chạy về quê của ta. Trước sau tám mươi dặm đường, ngươi biết vì cái gì hắn ta chạy không? Ăn xong, toàn thân trên dưới có sức lực dùng thoải mái."

 "Việc này ta biết, là thật, là thật. Ta có một người tỷ tỷ ngay ở phủ thành quận Giang Trung. Sau khi tỷ ấy ăn, cả người tinh thần sung mãn. Tỷ của ta vừa sinh hài tử xong rất suy yếu. Vậy mà chỉ ăn mấy lượng cơm, cả người tinh thần tốt vô cùng, đã có thể xuống giường làm việc."

 "Việc này các ngươi mới biết được sao? Nhi tử ta đã đi phủ thành quận Giang Trung, ăn xong lấy phần đã chạy trở lại rồi, cho ta ăn một ngụm nhỏ. Chỉ ăn một miếng nhỏ thôi mà cả người ta giống như bị điên vậy."

 "Các ngươi nhìn sắc mặt của ta đi, có phải là tốt lắm không?"

 Trong phủ thành có gần một triệu dân chúng ăn Chân Long Đại Hạ. Sau khi ăn xong, những người dân này từng người thật sự là không biết làm gì. Có người chọn đi cắt lúa, nhưng đến nơi xem xét, khá lắm tất cả đều là người, sửng sốt hồi lâu cũng tìm không thấy chỗ nào có thể cắt.

 Nhưng toàn thân tinh lực dồi dào, thực tế không biết làm cái gì. Vậy dứt khoát chạy tới địa phương khác, đem chuyện này nói ra, không phải giấu ở trong lòng khó chịu.

 Cứ như vậy, một truyền mười, mười truyền trăm, càng truyền càng không hợp thói thường, càng truyền càng dọa người.

 Cái gì kéo dài tuổi thọ, bách bệnh bất xâm.

 Những thứ này còn không tính khoa trương, thẳng đến cũng không biết là ai nói một câu, gạo Cố Cẩm Niên mang tới có thể tráng dương.

 Chuyện này khiến cho toàn bộ quận Giang Trung vỡ tổ rồi.

 Ngay từ đầu có người không tin, cảm thấy đây cũng quá khoa trương, coi như gạo cho dù tốt, cũng không khả năng tráng dương.

 Nhất là một lão lang trung, nổi trận lôi đình, nói đều là tin đồn, đến cho dân chúng giảng giải, ăn cơm là không thể nào tráng dương.

 Lời nói này vô cùng có đạo lý, nhưng không biết là ai đến nói một câu.

 Nếu như không tráng dương thì Hoàng đế vì sao lại có nhiều con trai như vậy?

 Thốt ra lời này, lão lang trung trầm mặc.

 Tất cả mọi người trầm mặc.

 Ngay sau đó, sắc trời vừa mới sáng lên, lão lang trung nhấc lên cái rương liền đi.

 Hỏi thăm ông ta muốn làm gì, lão lang trung một câu không nói, hướng thẳng đến bên trong phủ thành đi đến.

 Một lát sau, đám người kịp phản ứng, lão lang trung này là chạy tới đại yến chờ cơm ăn.

 Cũng chính là chuyện như vậy, toàn bộ mười chín phủ quận Giang Trung, tại Chu Mãn an bài xuống. Từ phủ thành, huyện thành, đình môn, toàn bộ bày tiệc. Mười vạn đại quân phối hợp mười vạn binh lính quận Giang Trung trong vòng sáu canh giờ, an bài thỏa đáng.

 Mà lại bởi vì chuyện Chân Long Đại Hạ hoàn toàn truyền ra, người dân chưa được ăn đều từng người vô cùng mong đợi, hiệp trợ quan phủ thu xếp.

 Cái bàn bày xong.

 Bát đũa cũng bày xong.

 Tất cả đồ vật đều chuẩn bị xong, nồi cũng tốt, nấu cơm nước cũng được. Dù sao lão bách tính vừa bắt đầu, không nên quá nhẹ nhõm.

 Mà bữa cơm thứ nhất, Cố Cẩm Niên thiết lập thời gian là giờ Thìn.

 Giờ Mão đã phải bắt đầu nấu.

 Tất cả mọi người chờ mong Chân Long Đại Hạ.

 Một mực chờ đến sau giờ Thìn.

 Cuối cùng, đại yến mở, bởi vì có kinh nghiệm trước, các tướng sĩ chuẩn bị phối đồ ăn không nhiều, chủ yếu là sợ dân chúng ăn không vô, lại bắt bọn họ ăn.

 Làm một chậu bồn Chân Long Đại Hạ đưa ra, dân chúng kỳ thật tận đáy lòng vẫn giữ hoài nghi.

 Nhưng sau khi ăn xong.

 Toàn bộ quận Giang Trung hoàn toàn sôi trào.

 Từ hôm qua cho tới hôm nay, vẫn luôn nghe nói, mặc dù lời đồn này sẽ cho người tin tưởng không nghi ngờ, nhưng trong lòng vẫn là mang theo một tia không tín nhiệm.

 Nhưng chờ sau khi đại yến kết thúc.

 Dân chúng quận Giang Trung hoàn toàn tin.

 Mấy lượng cơm vào trong bụng, toàn thân nóng hôi hổi, không có chút cảm giác đói nào còn chưa tính, từ trên xuống dưới khí lực dồi dào.

 Chủ yếu hơn chính là, Chân Long Đại Hạ bắt đầu ăn còn có hương thơm không thể kém hơn so với thịt cá.

 Hạt gạo khỏa khỏa sung mãn, bắt đầu ăn miệng đầy là mùi thơm, ăn xong tinh khí thần sung mãn.

 Lại thêm kéo dài tuổi thọ, bách bệnh bất xâm, sống lâu trăm tuổi. Còn có trọng yếu nhất là hiệu quả tráng dương dân chúng chịu nổi sao?

 Từng người khen lớn Cố Cẩm Niên là quan tốt, cầm gạo đặc biệt cung cấp cho Hoàng thất đến cho dân chúng ăn.

 Cũng hiểu rõ vì sao Hoàng đế có nhiều dòng dõi như vậy. Mỗi ngày ăn thứ này, sinh có thể không nhiều không?

 Nhưng mà, nguyên bản Cố Cẩm Niên là dự định bày tiệc hai bữa.

 Tuy nhiên Chân Long bảo gạo hiệu quả thật sự là quá tốt. Đến gần chạng vạng tối, dân chúng từng người đều không đến, ăn quá mức chịu đựng, không hề có cảm giác đói bụng.

 Đại bộ phận dân chúng đều đang ở trong ruộng lúa cắt lúa, một bộ phận vẫn xếp hàng.

 Còn có một bộ phận thật sự là không có chuyện làm, cưỡng ép đi đất cày.

 Cũng không biết là tâm lý tác dụng hay là thật có loại hiệu quả này. Dù sao dân chúng cày xong trở về.

 Càng thêm xác định chuyện Chân Long Đại Hạ này có hiệu quả tráng dương.

 Mà quận Giang Trung hôm nay xảy ra chuyện cũng truyền ra ngoài.

 Trên quan đạo bằng phẳng.

 Đại quân phi nhanh.

 Hầu Quân ngồi ở trong xe ngựa, nghe thấy thám tử báo lại, Cố Cẩm Niên bày tiệc, vẫn là một người hai lượng gạo. Mà vốn dĩ đồng ý là hai bữa, kết quả cuối cùng chỉ có một bữa.

 Các tướng sĩ vẫn là thịt cá, dân chúng sau khi ăn xong vẫn là bị phái đi cắt lúa.

 Khiến cho dân chúng tụ tập cùng một chỗ, nhỏ giọng không biết đang nói cái gì, rất có thể sinh ra kêu ca to lớn.

 Sau khi lấy được tin tức này.

 Hầu Quân kích động vạn phần.

 Để quân đội tăng thêm tốc độ, chạy tới quận Giang Trung. Muốn đuổi đến các phủ quận Giang Trung trước buổi trưa ngày mai.

 Cho dân chúng nấu cơm ăn.

 Kiếm lấy dân ý.

 Nghĩ tới đây, nụ cười trên mặt Hầu Quân vô cùng xán lạn.

 Chờ ngày mai mình tới, bản thân bày tiệc, dân chúng từng người cướp ăn, lại đối với mình bộ dáng cảm ân đái đức.

 Nghĩ tới đây, nụ cười của Hầu Quân càng sâu.

 Giống như vậy.

 Hôm sau.

 Giờ Thìn vừa đến.

 Mười vạn đại quân đã đến phủ thành quận Giang Trung rồi.

 Mà lúc này, bên ngoài phủ thành quận Giang Trung quận , một vài tướng sĩ đang chuẩn bị bắc nồi nấu cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận