Đại Hạ Văn Thánh

1711 Kỳ Lân các, cửu trọng quan, trận Đại Chu Thiên tinh thần, thiên địa giúp ta Thuật đạo đến đệ thất cảnh(4)

Trong chốc lát.

Vương triều Đại Hạ.

Bên trong điện Dưỡng Tâm.

Thân ảnh của Cố Cẩm Niên xuất hiện ở trong hoàng cung.

Hắn đi vào điện Dưỡng Tâm, hai người Lưu Ngôn cùng Ngụy Nhàn lập tức lễ bái. Bây giờ Cố Cẩm Niên là Thánh nhân Nhân tộc, cũng là thủ hộ thần của Nhân tộc. Từ một loại ý nghĩa nào đó để hình dung, bây giờ Cố Cẩm Niên có địa vị vượt qua tất cả đế vương.

"Điệt nhi."

Giờ khắc này trong đại điện, Vĩnh Thịnh Đại Đế nháy mắt đại hỉ. Ông ấy rất nhiệt tình, chủ động đứng dậy nghênh đón Cố Cẩm Niên, không có nửa điểm lãnh đạm.

Bên trong đại điện, Cố lão gia tử, Vĩnh Thịnh Đại Đế còn có lục bộ Thượng thư, cùng với Trung Châu Đại Đế đều ở đây. Trung Châu Đại Đế ngồi ở bên trái, Cố lão gia tử ngồi ở bên phải.

Hai người nhìn thấy bộ dáng này của Vĩnh Thịnh Đại Đế, trong lòng có chút cổ quái.

Nhất là Cố lão gia tử.

"Lão cữu."

Cố Cẩm Niên nhiệt tình hô một tiếng, chờ sau khi đi vào đại điện, nhìn thấy lão gia tử nhà mình, không khỏi tiến lên bái một bái.

"Tôn nhi gặp qua gia gia."

Cố Cẩm Niên làm lễ, bất kể cảnh giới cao bao nhiêu, Cố Cẩm Niên đối với trưởng bối đều là cung kính. Đây là nhân lễ, nhất là với lão gia tử.

Ai thương mình, trong lòng Cố Cẩm Niên đều biết.

"Ha ha ha ha, tôn nhi ngoan, làm tốt, chính là phải làm như vậy, có huyết mạch của gia gia."

Cố lão gia tử đứng dậy, cười ha ha, nhìn tôn nhi của mình. Vẻ mặt Cố lão gia tươi cười, trong mắt tràn đầy tự hào cùng yêu thích.

Nhưng Vĩnh Thịnh Đại Đế ở bên cạnh lại có chút ghen tỵ.

"Lão gia tử, trẫm không phải ý tứ gì khác nhưng cái gì gọi là huyết mạch của Cố gia ngươi chứ? Trẫm là huyết mạch của Lý gia, trong cơ thể của Cẩm Niên có một nửa đấy. Ngươi khen thì khen, cũng không thể quên sự thật này.

Tại loại vấn đề này, Vĩnh Thịnh Đại Đế vẫn phải nói cho rõ.

"Bệ hạ, Cẩm Niên là do lão phu một tay nuôi nấng, tính cách này chính là giống ta đấy.”

Bây giờ có Cố Cẩm Niên, Cố lão gia tử nói chuyện lực lượng mười phần. Đương nhiên lúc trước ông ấy cũng có đủ lực để nói chuyện. Chỉ là lúc kia chung quy là quân thần. Trừ phi là chuyện gì đó vô cùng to lớn. Nếu không vẫn sẽ cho Vĩnh Thịnh Đại Đế một chút mặt mũi.

Nhưng bây giờ không cần, muốn nói cái gì thì nói cái đó.

"Lời này không đúng, Cẩm Niên mặc dù từ nhỏ ở Cố gia, thế nhưng không ít lần đến hoàng cung đấy.”

"Cẩm Niên, chính ngươi ngẫm lại xem, mẫu thân ngươi có phải là từ nhỏ đem ngươi đưa đến hoàng cung chơi không? Ngươi còn nhớ rõ không, năm đó ngươi ba tuổi..."

Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng, vội vàng muốn bắt đầu lôi chuyện cũ ra nói. Mà ngoài điện Lưu Ngôn cũng rất thức thời, đưa tới một quyển sách, sau đó cười ha hả đưa cho Vĩnh Thịnh Đại Đế.

"Đây là cái gì?"

Cố Cẩm Niên có chút hiếu kỳ, nhìn qua Lưu Ngôn hỏi.

"Hồi Hầu gia, đây là hồi ký của bệ hạ. Trước đó vài ngày bệ hạ đã đem toàn bộ chuyện trước kia nhớ lại một lần, làm thành sách, cũng thuận tiện hồi tưởng."

Lưu Ngôn cười ha hả nói.

Thốt ra lời này, Cố Cẩm Niên không khỏi sững sờ.

Aiz. Cái này!

Cái này cần thiết sao?

Lão cữu?

Làm gì phải như vậy chứ.

"Được rồi."

"Vĩnh Thịnh Đại Đế, Trấn Quốc Công hay là trao đổi chuyện kế tiếp đi."

Cũng vào lúc này, giọng nói của Trung Châu Đại Đế vang lên. Ông ta ngồi ngay ngắn ở vị thứ nhất bên trái. Cái ghế cũng là Long ỷ. Đây là đãi ngộ tối cao. Một đế vương của vương triều khác đi tới Đại Hạ, cũng không thể ngồi Long ỷ.

Khuôn mặt ông ta bình tĩnh, tỏ rõ phong phạm đế vương, so với lão cữu thật sự tốt hơn nhiều.

"Được."

"Được."

Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng biết cái gì nhẹ cái gì nặng, không tiếp tục trò đùa, mà trở lại chỗ ngồi của mình.

Thượng thư Lục bộ thì giữ vững tinh thần, chờ đợi hội nghị lần này.

Lần hội nghị này sẽ quyết định tiếp theo nhân tộc đi hướng nào.

"Gặp qua Đại Đế."

Cố Cẩm Niên hướng về phía Vĩnh Thịnh Đại Đế hơi làm lễ. Đối phương nhẹ gật đầu. Ngay sau đó Cố Cẩm Niên cũng không vòng vo nữa.

Trực tiếp lên tiếng.

"Lão cữu, chư quốc bên trong Đông Hoang có ý gì?"

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hỏi thăm việc này.

Hắn muốn thiết lập Kỳ Lân các, chọn lựa tất cả thiên kiêu trong thiên hạ. Dưới loại tình huống này, nhất định phải đại thống nhất.

Nói thẳng thắn chút, hiện tại là thời kì phi thường, cũng đừng có khái niệm quốc gia hay không. Nhân tộc nên đoàn kết nhất trí.

"Chư quốc Đông Hoang cúi đầu xưng thần."

"Có thể hoàn thành đại thống nhất."

Vĩnh Thịnh Đại Đế lên tiếng, cáo tri cho Cố Cẩm Niên tin tức này.

Bảy ngày trước, sau khi Cố Cẩm Niên truyền tin tức đến, Vĩnh Thịnh Đại Đế trực tiếp cho người đi thông tri chư quốc.

Thông tri chư quốc một việc.

Thần phục hoặc bị diệt.

Hai chọn một.

Chư quốc không có chút do dự nào. Trước kia còn có vương triều Đại Kim cùng vương triều Phù La chống ở phía trước. Hiện tại không giống nữa, vương triều Đại Kim cùng vương triều Phù La đã xuống dốc, bị Hải tộc giết một trận, cũng làm cho chư quốc biết rõ.

Tình huống hiện tại nguy hiểm cỡ nào.

Năm tộc Thượng cổ căn bản cũng không coi bọn họ là người mà nhìn, tùy ý giết chóc cùng ngược đãi. Căn bản không tồn tại bất kỳ khả năng nào.

Mà bây giờ theo vương triều Đại Hạ, có thể hưởng thụ rất nhiều tài nguyên. Thậm chí còn có Cố Cẩm Niên che chở, lựa chọn như vậy còn cần cân nhắc hay sao?

Chư quốc đều thần phục, quy nạp vào vương triều Đại Hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận