Đại Hạ Văn Thánh

1815 Tiêu diệt Trường Vân Thiên, san bằng Tiệt Thiên giáo, chư Vương hiện thân, giết cùng một chỗ.(3)

Hiện tại sẽ không phát sinh mâu thuẫn quá lớn với mình, trừ phi chuyện mà mình làm vi phạm ranh giới cuối cùng bọn họ, nếu không, tạm thời bọn họ sẽ không muốn động thủ với mình.

Cố Cẩm Niên không muốn cho bọn họ thời gian này, hắn muốn ngay lúc này, dựng nên uy nghiêm của mình, để ý chí của người trong thiên hạ lựa chọn tin tưởng mình hoàn toàn.

Cho mình là vô địch, chỉ có ngưng tụ lòng tin đại thế thì đại hội vạn tộc mới có thể thuận lợi triển khai.

"Vẫn là câu nói đó, để sáu người bọn họ tự vẫn."

"Chuyện này dừng ở đây."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn không tiếp tục động thủ. Nguyên thần của Trường Vân Thiên vẫn chưa hoàn toàn chết đi, đây là cho hắn ta một cơ hội để tự vẫn.

"Nếu có bản lĩnh, ngươi trực tiếp giết đi."

"Bản Vương ngược lại cũng muốn xem, ngươi có can đảm làm vậy hay không."

Đúng vào lúc này, bên trong núi Thần Nhân tộc, một giọng nói lạnh lùng vang lên, là một vị Nhân Vương Thượng cổ.

Mỗi một vị Nhân Vương đều là tồn tại bò ra từ trong đống hài cốt, cả đời bọn họ từng đánh bại vô số kẻ địch, có thiên kiêu gì chưa từng gặp qua?

Cho dù là Cố Cẩm Niên, bọn họ tán thành thực lực của hắn, nhưng cũng không cho rằng Cố Cẩm Niên có thể được đà lấn tới.

Chư Vương đã sớm nhìn Cố Cẩm Niên khó chịu từ lâu rồi, bây giờ, bọn họ làm sao có thể lựa chọn yên tĩnh im miệng được?

Rầm rầm rầm.

Đây là Cổ Vương, tính tình không tốt nhất bên trong chín Vương, đứng sau Lôi Vương.

"Cẩm Niên, không nên mắc lừa. Bọn họ đang cố ý chọc giận ngươi, trước mắt đối bọn họ mà nói, thệ ước đại đạo là ràng buộc lớn nhất. Nếu ngươi ra tay, thệ ước đại đạo này có lẽ sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đối với ngươi, nhưng nó cũng sẽ biến mất."

"Tạm thời không động thủ là lựa chọn tốt nhất."

Giờ khắc này, giọng nói của Tô Văn Cảnh vang lên, ông ấy nhắc nhở Cố Cẩm Niên.

Thệ ước đại đạo quả thật đang trói buộc được năm tộc, nếu như không có thệ ước này, chỉ sợ năm tộc sẽ trực tiếp xuất thế, chuyện này đối với đại thế mà nói thật sự không phải một chuyện tốt.

"Tiên sinh, ta có hậu thủ."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, nói xong lời này liền vung tay lên, chỉ trong chốc lát, từng kiện tiên binh lần lượt rơi xuống, làm rung vũ trụ, đến mức hư không vỡ vụn.

Két két két.

Cả tòa Tiệt Thiên cung lập tức bị rạn nứt, trông vô cùng kinh khủng. Tất cả mọi người đều cảm nhận được áp lực trước đó chưa từng có, như một ngọn núi Thần đặt ở trên vai.

Nhất là nguyên thần Trường Vân Thiên đã tan vỡ, thống khổ đến thét lên.

"Cố Thánh, việc này không liên quan đến bọn ta? Chẳng lẽ ngươi lại muốn thanh toán lớn sao?"

"Khẩn cầu Cố Thánh buông tha cho chúng ta."

"Xin Cố Thánh sáng suốt tha cho, chúng ta không chịu nổi nữa."

Bên trong Tiệt Thiên Cung có rất nhiều giọng nói vang lên, bọn họ phải chịu áp chế của bát trọng thiên, ai nấy kêu thảm thiết.

Hi vọng Cố Cẩm Niên có thể buông tha cho bọn họ.

"Một cơ hội cuối cùng."

"Sáu người các ngươi tự vẫn."

"Cũng coi như giữ lại thể diện."

Cố Cẩm Niên hờ hững lên tiếng.

"Cố Cẩm Niên, ngươi thật sự muốn ép chúng ta đến đường chết hả? Ngươi không sợ thệ ước đại đạo à?"

"A Di Đà Phật, nhất định phải làm như vậy sao?"

"Nếu ngươi giết chúng ta, đó là chủ động bội ước, ngươi có thể gánh chịu hậu quả như vậy không? Năm tộc Thượng cổ đang nhìn chằm chằm vào ngươi, bây giờ bọn họ chỉ ước gì ngươi làm như vậy, đây là phép khích tướng."

Thượng Thanh chân nhân, Âm Dương chưởng môn thi nhau nói.

Nói thật, đến lúc này rồi, bọn họ không thể nào không sợ, chỉ là đám người bọn họ cũng không có bất cứ biện pháp nào, chỉ có thể thông qua cách này để Cố Cẩm Niên cân nhắc hậu quả.

Đùng!

Ngay sau đó, nguyên thần Trường Vân Thiên đã trực tiếp vỡ nát, bị mất mạng tại chỗ.

"A!"

Hắn ta đang thét gào trong khi vẫn lạc, ánh mắt tràn đầy không thể tin và không cam lòng. Hắn ta không nghĩ tới, Cố Cẩm Niên thật sự dám giết mình.

Nhìn thấy Trường Vân Thiên vẫn lạc, vô số người trong toàn bộ đại thế không khỏi hít sâu một hơi.

Cũng không phải vì Trường Vân Thiên có địa vị cao bao nhiêu, nói câu khó nghe, Trường Vân Thiên chết thì chết, chuyện khiến thế nhân thật sự rung động vẫn là Tiệt Thiên giáo.

Trường Vân Thiên là giáo chủ của Tiệt Thiên giáo, mà người đứng phía sau Tiệt Thiên giáo chính là Thượng cổ Nhân tộc, giết Trường Vân Thiên sẽ đồng nghĩa với trực tiếp vạch mặt cùng Thượng cổ Nhân tộc.

Đây mới là điều bọn họ lo lắng.

"Cố Cẩm Niên."

"Ngươi thật sự quá ngang ngược."

Rầm rầm rầm!

Từng đạo lôi đình tràn lan trên bầu trời, toàn bộ đại thế đều bị sấm chớp lôi đình bao phủ, đây là Lôi Vương, một trong chín Vương của Nhân tộc, đứng vững giữa thiên khung, hung mãnh ngút trời.

Từng sợi khí tức lôi đình có thể tiêu diệt mọi thứ.

"Nhân Vương Thượng cổ, chỉ biết rêu rao thôi sao?"

"Bước ra đánh một trận, ngươi dám không?"

Cố Cẩm Niên rống to, trời đất rung động, khí tức làm cho người ta khủng hoảng, cũng trong nháy mắt kéo tới. Thần tháp chín tầng hóa thành một thanh kiếm khí tuyệt thế, hiện lên trên đỉnh đầu Cố Cẩm Niên.

Đủ loại dị tượng cũng theo đó xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận