Đại Hạ Văn Thánh

Chương 226 Bí mật của Tô Hoài Ngọc, người đứng sau hậu trường, hội thơ Đại Hạ sắp tới 6

Hắn nhắc tới chuyện của Tô Hoài Ngọc.

Lúc trước, khi lần đầu tiên biết được Tô Hoài Ngọc, Cố Cẩm Niên cũng để cho Lục thúc của mình điều tới tài liệu về Tô Hoài Ngọc.

Cũng không có mục đích gì lớn, chỉ là muốn hiểu rõ.

Mới đầu cũng không có cảm giác gì, nhưng khi dần dần hiểu rõ Tô Hoài Ngọc, Cố Cẩm Niên có thể xác định.

Tô Hoài Ngọc thông minh tuyệt đỉnh, hơn nữa làm việc quyết đoán dứt khoát, tuyệt đối không phải loại người bị nữ sắc dụ dỗ.

Nhưng rõ ràng là đệ nhất thần bộ, là ngôi sao tương lai của hình bộ h, có tiền đồ rộng mở, lại tự mình thả đi dư nghiệt của Kiến Đức, điểm logic này căn bản nói không thông.

Vì vậy, hắn đã rất tò mò.

Suy nghĩ thật lâu, mới nghĩ thông suốt được logic này.

Tô Hoài Ngọc lúc ấy vừa phá được một vụ đại án, uy vọng ở Hình bộ cực cao, sau đó lại tiếp nhận Khai Nguyên Ngự Sử án, chẳng qua tiếp nhận không bao lâu, dư nghiệt Kiến Đức xuất hiện, tự nhiên trọng tâm đặt ở dư nghiệt Kiến Đức.

Nhưng mà sau khi bắt được dư nghiệt Kiến Đức, lại mạo hiểm tính mạng, tự mình thả đi.

Logic này là không ăn khớp.

Chẳng những không ăn khớp, chủ yếu chính là, tự mình thả đi dư nghiệt Kiến Đức, cư nhiên còn không có bị xử tử, đây cũng là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Thái độ của triều đình đối với dư nghiệt Kiến Đức, có thể nói là cực kỳ nghiêm khắc, phát hiện liền bắt, bắt được liền giết, có thể nắm được tin tức liền đưa vào tuyệt mật, nếu không giữ được bí mật, tuyệt đối sẽ không lưu lại người sống.

Tự mình thả đi dư nghiệt Kiến Đức, cho dù Tô Hoài Ngọc có nhiều lý do hơn nữa, có nhiều cớ hơn nữa, cũng tuyệt đối không sống nổi.

Nhưng hắn ta lại sống sót.

Điều này chứng minh, dư nghiệt Kiến Đức chỉ là một vỏ bọc, chuyện chân chính, hẳn là ẩn tàng huyền cơ khác.

Mà huyền cơ này, ngay tại một vụ án khác mà Tô Hoài Ngọc điều tra.

【 Khai Nguyên Ngự Sử Án 】

Trong này liên quan quá nhiều, Cố Cẩm Niên suy đoán một phen, đại khái có một chút ý tưởng.

Đó chính là trong vương triều Đại Hạ, có một tồn tại địa vị cực cao, hắn chính là dư nghiệt Kiến Đức.

Tô Hoài Ngọc muốn bắt được tên này.

Hoặc là nói, là có người muốn Tô Hoài Ngọc điều tra ra kẻ nào là dư nghiệt Kiến Đức.

Nói đến đây.

Tô Hoài Ngọc mặt không chút thay đổi.

“Tô huynh, vì sao không nói lời nào?”

Cố Cẩm Niên mở miệng, hỏi người kia.

Nghe Cố Cẩm Niên nói, Tô Hoài Ngọc ngẩng đầu lên, nhìn Cố Cẩm Niên, ngữ khí nghiêm túc nói.

"Thế tử điện hạ, cốt truyện không phải là trải như vậy."

"Quá cứng ngắc."

Hắn mở miệng.

Làm cho Cố Cẩm Niên lại một lần nữa trầm mặc.

Mẹ, người này có phải đầu óc có vấn đề hay không, ta nghiêm túc nói chuyện này với ngươi, ngươi không thể đu theo ta một chút sao?

Ngươi có bệnh à?

"Thế tử điện hạ, nếu thích nghiên cứu, ta có thể đi Hình bộ một chuyến, vì Thế tử điện hạ điều tới càng nhiều kỳ án."

"Với tư duy kỳ lạ của Thế tử điện hạ, có lẽ thật sự có thể phá được mấy vụ án này."

"Triều đình đã phong thưởng điện hạ sáu cái vương châu, nếu phá được thêm mấy vụ án lớn, dựa theo tâm ý bệ hạ, có lẽ sẽ thật sự có khả năng thưởng thêm sáu cái nữa."

"Gom đủ mười hai cái vương châu, điện hạ liền có thể phong hầu, Hầu gia trẻ tuổi nhất Đại Hạ."

"Thuộc hạ cho rằng, đây mới là chuyện điện hạ nên cân nhắc, kiến công lập nghiệp, đạt được tước vị, miễn cho sau này làm việc, lại phải đi mượn thế lực của người khác."

Tô Hoài Ngọc nghiêm túc mở miệng.

Đồng thời cũng đem đề tài dời đi.

"Không được."

"Trước tiên cứ hảo hảo đọc sách đi."

"Qua vài ngày, hội thơ Đại Hạ không phải sẽ bắt đầu sao? Đến lúc đó trăm quốc gia tề tụ, lấy được vị trí đầu bảng, có lẽ cũng có thể đạt được mấy cái vương châu. "

“Phá án thì thôi đi, không có tinh lực cho việc này."

 

Cố Cẩm Niên lắc đầu.

Hắn biết, những thứ mình vừa nói, cũng chỉ là suy đoán, có phải thật sự hay không hay không, chỉ có thể nói đây là khả năng duy nhất mình có thể nghĩ tới.

Nhưng nếu thật sự muốn mình đi phá án, Cố Cẩm Niên cũng lười làm.

"Được."

"Đã như vậy, thế tử điện hạ nghỉ ngơi sớm một chút, thuộc hạ cáo lui."

Tô Hoài Ngọc cũng không dong dài.

Đứng dậy rời đi.

Đợi Tô Hoài Ngọc đi tới cửa phòng, thanh âm Cố Cẩm Niên lại vang lên.

"Ngày mai tỉnh lại, nếu những gian thương ở Giang Ninh quận xảy ra chuyện, những lời ta mới nói lúc nãy, Tô huynh phải cẩn thận ngẫm lại."

"Có lẽ có thể làm cho Tô huynh có cảm hứng mới."

Cố Cẩm Niên mở miệng.

Nói xong lời này, trực tiếp ngã xuống giường ngủ.

Mà Tô Hoài Ngọc không chần chờ, đem cửa phòng mở ra, sau đó đóng lại, lặng yên biến mất.

Trong khi đó.

Đại lao quận Giang Ninh.

Mấy ngàn tinh nhuệ trấn thủ nơi này.

Một người đàn ông trung niên, mặc áo mãng bào, ngồi bên ngoài nhà tù.

Nam tử khuôn mặt lạnh lùng, trong ánh mắt không hề có cảm xúc.

Khí thế rất mạnh.

Đây là Dạ Y Hầu.

Đại Hạ đệ nhất hầu.

So với phụ thân Cố Cẩm Niên, Lâm Dương Hầu,  uy danh còn tốt hơn rất nhiều.

Dù sao Dạ Y Hầu cùng Vĩnh Thịnh đại đế có quan hệ cực tốt, năm đó là thân tín của Vĩnh Thịnh đại đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận