Đại Hạ Văn Thánh

Chương 428 Đế vương nổi giận, trục xuất bách quan, bắt giam Tể tướng, triều chính rung chuyển.(2)

Đương nhiên, điều này lại liên lụy đến một thế lực rất lớn.

Vì vậy việc thiết lập Đông xưởng, tuyệt đối không thể vội vàng, nhất định phải triển khai từ từ, phải làm đến mưa nhuận gió hòa mới có thể thành công.

Cũng không phải Vĩnh Thịnh Đại Đế nóng vội, mà là hắn đã hoàn toàn thất vọng với tất cả tổ chức tình báo của Đại Hạ.

Huyền Đăng Ti cũng thế, trấn phủ ti cũng thế, đều không tra ra chuyện Hung Nô quốc đánh cắp quốc vận, điều này khiến hắn cảm nhận được nguy cơ và càng khiến hắn cho rằng, Vương Triều Đại Hạ có không ít gian tế.

Những thái giám này lại khác, họ là nô bộc của mình, gia nô của thiên tử, vĩnh viễn sẽ không phản bội mình, nói cách khác bọn họ vĩnh viễn không tạo phản.

Có lẽ sẽ có nội gian, nhưng tối thiểu nhất kẻ đó là tầng dưới chót trong tầng dưới chót, hoàng cung Đại Hạ cũng vô cùng nghiêm mật, những thái giám này dù muốn truyền tin tức ra ngoài cũng khó như lên trời.

Không thể ngăn chặn triệt để, nhưng tuyệt đối tốt hơn so với việc bổ nhiệm đám quan viên này gấp mười gấp trăm lần.

Đây cũng là lí do tại sao Vĩnh Thịnh Đại Đế biết rõ bách quan sẽ không đồng ý nhưng vẫn muốn nói ra.

Nghe thấy giọng của Lưu Ngôn.

Vĩnh Thịnh Đại Đế không nhân cơ hội này để đi xuống bậc thang, mà thuận thế nhìn qua bách quan rồi lạnh lùng nói.

"Trẫm thấy là mười hai năm qua trẫm đã quá mức nhân từ."

"Mười hai năm trước, điều gì trẫm cũng dám làm."

"Mười hai năm sau, trẫm vẫn dám như cũ."

"Trẫm biết, trong số các ngươi có người trong lòng đang mắng trẫm độc tài bạo ngược, mười hai năm trôi qua, trẫm cũng đã nghĩ rõ ràng."

"Vô luận trẫm làm thế nào, đều không thể thay đổi ấn tượng vể trẫm ở trong lòng các ngươi."

"Đã như vậy, trẫm cũng không cần nói gì cùng các ngươi nữa."

"Người đâu, lôi toàn bộ xuống."

"Lệnh Huyền Đăng Ti trông giữ nghiêm ngặt người nhà trong cửu tộc của bách quan."

"Bãi triều."

Vĩnh Thịnh Đại Đế ra lệnh, lần này giọng hắn băng lãnh đến cực điểm, không chỉ giam giữ bách quan, mà ngay cả cửu tộc của họ cũng bị liên lụy.

Ngay lập tức.

Vẻ mặt bách quan hoàn toàn đại biến.

Lúc này, họ chợt bừng tỉnh ra.

Người ở trước mắt, cũng không phải là một người nhân từ gì, đây chính là vị Hoàng đế soán vị đấy, một vị Hoàng đế từ thuở nhỏ đã đi theo Thái tổ chinh chiến thiên hạ.

Đây là Võ Hoàng đế, rất nhiều điểm giống với Thái tổ, mà không phải là Hoàng đế văn nhược.

Bản thân cứng rắn như thế quả thực sẽ gây ra rắc rối.

Hơn nữa vị hoàng đế này, thật sự có thể làm được chuyện huyết tẩy bách quan.

Mười hai năm trước, dòng dõi Kiến Đức, liên lụy đến mười mấy vạn người, đổi lại bất kỳ một Hoàng đế nào khác, chỉ sợ đều sẽ cố gắng giảm ảnh hưởng xuống, lựa chọn cầm tù sung quân.

Nhưng vị hoàng đế này thì sao? Trên cơ bản đã giết sạch, nếu không phải có Thái tử và một số thần tử ra mặt, khả năng thực sự sẽ giết hết sạch sẽ.

Mười hai năm trôi qua.

Bọn họ quả thật đã quên đi điểm ấy.

Chủ yếu trong mười hai năm qua, Vĩnh Thịnh Đại Đế thật sự nghe lời khuyên can, nạp hiền sơ.

Các quan văn càng ngày càng đắc ý, càng ngày càng phách lối, dù sao minh quân tại thế, quan văn tự nhiên sẽ bành trướng.

Những năm Thái tổ cai trị không phải như vậy, không phục thì giết, cho nên quan văn bị chèn ép rất thảm, còn địa vị của võ tướng cực cao.

Nhưng hành vi của Thái tổ cũng đưa tới cắn trả, hàng loạt quan văn bị chèn ép, quốc gia xảy ra rất nhiều vấn đề.

Giờ đây, hành vi này Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng khiến bọn họ cảm nhận được khủng hoảng.

Đây là quan hệ vua tôi đã rạn nứt.

Có người muốn nói gì đó, nhưng Vĩnh Thịnh Đại Đế rời đi, thị vệ ngoài điện lập tức chạy vào, không hề nói nhiều, mang toàn bộ những người này đến Vấn Tâm điện.

Về phần Lý Thiện, trực tiếp bị giam vào ngục.

Nhưng Lý Thiện không hề hối hận, mà chỉ nhìn vào chúng nhân rồi nói.

"Nếu Đông xưởng thiết lập, triều cương sụp đổ, văn võ đều chết."

Hắn chỉ nói một câu, nhắc nhở mọi người.

Bởi vì hắn biết, những người này đã hoảng loạn, cũng có chút sợ hãi, nhưng hắn càng biết rõ hơn một điều, Đông xưởng thiết lập, tuyệt đối là một thanh đao có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

Văn võ bá quan sẽ không có quyền phát biểu gì hết.

Họ có thể cho phép Hoàng đế nắm quyền lực lớn nhất, nhưng Hoàng đế muốn có tất cả quyền lực, điều này là không thể chấp nhận được, rất dễ sinh ra hôn quân bạo quân.

Vì vậy chuyện Đông xưởng, hắn tuyệt đối không đồng ý, cũng nhắc nhở đám người, không được tự loạn trận cước.

Bách quan nghe vậy đều trầm mặc.

Bọn họ hiểu rõ suy nghĩ của Lý Thiện, thế nhưng họ cũng không muốn đối cứng với Hoàng đế.

Trong lúc nhất thời lại lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Nhưng tất cả đều biết một việc, đó là Lý Thiện đã hoàn toàn làm mất lòng của Hoàng đế.

Mà cùng lúc đó.

Bên ngoài hoàng cung.

Toàn bộ kinh đô đã sớm chìm vào không khí hỉ khánh vui mừng.

Cố Cẩm Niên cự tuyệt hòa thân, vì Vương Triều Đại Hạ Lập Ngôn, bệ hạ phong hầu thiết yến, lại đại xá thiên hạ, điều này làm sao không phải một loạt chuyện đáng để vui mừng đây?

Bây giờ trên đường phố, dù dân gian bách tính hay người đọc sách cũng đều đang ca ngợi những gì Cố Cẩm Niên đã làm được ngày hôm nay.

Văn nhân làm thơ, ca tụng Cố Cẩm Niên, bách tính không ngừng tán dương việc làm của Cố Cẩm Niên trong những ngày này.

Ngoài ra, các đại hí viện lần đầu tiên mời đến một số người đọc sách sáng tác kinh kịch, đem chuyện hôm nay, viết thành hí văn.

Nguyên nhân rất đơn giản, cho dù là gánh hát bình thường ở kinh đô hay gánh hát đại viện, họ đều đã tập xong tiết mục Cố Cẩm Niên vì dân giải oan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận