Đại Hạ Văn Thánh

1117 Tiên môn quyết liệt, mâu thuẫn bộc phát, ta ở đây, ngươi cứ việc xuất thủ! (2)

Trên thế giới này không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

Chỉ là sau khi Cố Cẩm Niên nói ra những điều kiện này, sắc mặt Hứa Nhai không có bất kỳ hòa hoãn gì vẫn lộ ra vẻ bất đắc dĩ như cũ.

"Cẩm Niên sư huynh."

"Chuyện này Tông môn đã quyết định rồi."

"Phù cầu mưa, đối với Tiên môn ta mà nói cũng có ý nghĩa trọng đại."

Hứa Nhai lên tiếng, có chút thẹn thùng. Dù sao Cố Cẩm Niên đã nói đến như vậy cũng coi như là rất tốt.

Tiên môn cự tuyệt như thế thực sự không tốt lắm. Dù sao Tiên môn chủ trương cũng là cứu thế.

"Đệ trở về hỏi một chút."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, trên mặt hắn không có biểu lộ gì, ý nghĩ rất đơn giản.

Hắn muốn có được một kết quả.

"Cẩm Niên sư huynh."

Hứa Nhai lên tiếng lần nữa, mà giọng nói của Cố Cẩm Niên trực tiếp vang lên, cắt ngang lời hắn ta định nói.

"Hỏi một chút."

Nói đến nước này, Hứa Nhai thở dài, sau đó thở dài nói: "Cẩm Niên sư huynh chờ ta một lát."

Nói xong lời này, Hứa Nhai hướng thẳng đến trong tông môn bay đi.

Lưu lại Triệu Tư Thanh ở đây.

"Cẩm Niên sư huynh, bây giờ Tiên môn đều chuyên tâm lo chuyện Đông Hoang ma quật. Hơn nữa, chưởng môn cũng không ở trong tông môn, chuyện phù cầu mưa là do một vài trưởng lão lựa chọn, bất kể kết quả như thế nào, còn xin Cẩm Niên sư huynh không nên tức giận."

"Thái Huyền Tiên tông ta cũng không phải đắc tội vương triều Đại Hạ, cũng không muốn đắc tội huynh."

Triệu Tư Thanh lên tiếng, nàng vẫn tương đối đơn thuần, sợ Cố Cẩm Niên sinh khí, cho nên cố ý giải thích một phen.

"Ừ, ta hiểu."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, tận lực khiến cho sắc mặt mình ôn hòa một chút.

Nhưng nội tâm, Cố Cẩm Niên lại cảm thấy một chút không thích hợp.

Gấp mười hứa hẹn, cũng không phải là vấn đề chủ yếu, chân chính chủ yếu vấn đề là, Phật môn đến tìm vương triều Đại Hạ, theo lý thuyết vương triều Đại Hạ đối với Phật môn ý nghĩa rất lớn, mà đối với Tiên môn mà nói ý nghĩa cũng rất lớn, Tiên môn tất nhiên không muốn nhìn thấy Phật môn vào ở vương triều Đại Hạ.

Cho nên nói đã đến nước này, phản ứng đầu tiên của Hứa Nhai không phải đi về hỏi thăm mà là trực tiếp cự tuyệt mình.

Đây mới thật sự là vấn đề.

Từ lúc nào Tiên môn ngay cả Phật môn vào ở Đại Hạ cũng không quan tâm?

Chuyện này rõ ràng không hợp lý.

Là Phật môn cùng Tiên môn có giao dịch gì không muốn người biết. Nếu không coi như Đại Hạ cho phép Phật môn vào ở, chỉ sợ Tiên môn cũng sẽ không đồng ý.

"Biết rõ Đại Hạ gặp phải Thiên tai, Phật môn cùng Tiên môn làm giao dịch không ai biết."

"Lách qua Đại Hạ."

Trong lòng Cố Cẩm Niên suy tư, mà hắn mơ hồ đoán được là giao dịch gì.

Đông Hoang ma quật.

Tiên môn trấn áp ma quật, từ đó muốn mượn cơ hội này, thu hoạch được vô thượng công đức, loại này công đức cùng công đức Phật môn không giống.

Là Tiên môn cần công đức, hàng yêu trừ ma.

Mà Đông Hoang ma quật, Phật môn tất nhiên cũng sẽ nhúng tay, nếu như Phật môn không nhúng tay vào, mà lại hiệp trợ Tiên môn, đổi lấy Tiên môn đồng ý bọn họ vào ở Đại Hạ, còn nữa Tiên môn không được xuất thủ hiệp trợ vương triều Đại Hạ.

Đứng trên lập trường Tiên môn mà nói, bọn họ có lẽ thực sẽ đồng ý.

Nhất là Đại Hạ gặp phải Thiên tai, ở trong mắt rất nhiều thế lực không thể lạc quan.

Cho dù Đại Hạ sẽ không vong, cũng sẽ bởi vậy trọng thương. Lúc đó ai làm hoàng đế đều không xác định, Ninh Vương đều ngo ngoe muốn động vô cùng.

Kể từ đó Tiên môn ở thời điểm này tiến hành trao đổi ích lợi cũng không phải là một chuyện không tốt.

Đương nhiên, đây đều là do Cố Cẩm Niên suy đoán, rốt cuộc là tình huống như thế nào, chính Cố Cẩm Niên cũng không tinh tường.

Cũng vào lúc này.

Hứa Nhai trở lại rồi.

Tốc độ của hắn ta cực nhanh, điều khiển phi kiếm, đi tới trước mặt Cố Cẩm Niên.

"Cẩm Niên sư huynh."

Hứa Nhai trở về, sắc mặt hắn ta vẫn khó coi như cũ, sau khi thở dài trực tiếp trả lời.

"Các trưởng lão vẫn có ý như trước đó."

"Phù cầu mưa đối với Tiên môn ta mà nói, vô cùng trọng yếu, mong rằng Cẩm Niên sư huynh chớ có tức giận."

Đối phương lên tiếng, có chút thẹn thùng. Dù sao quen biết một trận, cự tuyệt như vậy có chút không tốt lắm.

Nghe Hứa Nhai lên tiếng, Cố Cẩm Niên có chút trầm mặc.

Hắn tất nhiên không trách tội Hứa Nhai, chuyện này không có quan hệ gì với hắn ta. Tuy là đệ tử của Thái Huyền Tiên tông, nhưng cũng không thể quyết định ý chí của Tiên môn.

Hơi có chút trầm mặc.

Ba người đối mặt, tràng diện có vẻ hơi yên tĩnh.

Nhưng một lát sau, giọng nói của Cố Cẩm Niên lại lần nữa vang lên.

"Thiên mệnh Hầu Đại Hạ, Cố Cẩm Niên đến đây hướng Thái Huyền Tiên tông, mượn mười tấm phù cầu mưa."

Tiếng nói lại lần nữa vang lên, khiến cho Hứa Nhai cùng Triệu Tư Thanh càng thêm trầm mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận