Đại Hạ Văn Thánh

1653 Khiêu chiến Long vương, bắt buộc bồi thường, tiến vào Trung Châu, tru sát Thần tộc, hung danh thiên hạ!(7)

Oành.

Cả ngọn núi Vọng Nguyệt nở rộ ánh sáng thần quang óng ánh, hiện ra hình ảnh của mười hai cường giả, bên trong cũng có hai mươi bốn cường giả Thần tộc tọa trấn, bọn họ đều là cường giả đệ thất cảnh.

Đây chính là Thần tộc.

Theo một nghĩa nào đó mà nói, tuy Thần tộc có số lượng ít nhất, nhưng thực lực lại là mạnh nhất, ba ngàn Thần tộc, kém nhất cũng đã là thất cảnh, còn lại đều là cường giả nhất trọng thiên trở lên.

"Cố Cẩm Niên"

“Đây là cấm khu của Thần tộc."

“Nể mặt ngươi là Thánh nhân của Nhân tộc, được sự chấp thuận của vận khí thiên địa, ngươi tự rút lui đi, nơi này cũng không giống như địa bàn của Hải tộc đâu"

“Ở thời đại Thượng cổ, Thần tộc ta không phải bị phong ấn mà là tự phong. Dám trêu chọc đến Thần tộc, kết quả của ngươi sẽ rất thê thảm.”

Giọng nói lạnh lùng vang lên, một thân ảnh xuất hiện ở trên bầu trời của núi Vọng Nguyệt.

Quanh người ông ta lập lòe thần quang, sau lưng có Tinh Thần nở rộ, có một con Thanh Long quấn quanh, trong ánh mắt giống như ẩn chứa cả vũ trụ.

Người này chính là kẻ cầm đầu Thần tộc tiến công vương triều Trung Châu.

Là một trong những vị thống lĩnh của Thần tộc.

Thần tộc có phân chia cấp bậc: Tướng sĩ Thần tộc, Thống lĩnh Thần tộc, Đại năng Thần tộc, Trưởng lão Thần tộc, còn có Thần tử và Thần Vương.

Thống lĩnh có ba trăm vị, một người đứng đầu chín người. Đại năng có ba mươi vị, thống lĩnh mười đội. Trưởng lão có ba vị. Thần tử có hai vị. Thần Vương một vị.

Thần Vương là sự tồn tại chí cao vô thượng.

Chỉ là từ thời Thượng cổ, vị Thần Vương này đã biến mất không thấy đâu.

Ầm…

Lời của Thống lĩnh Thần tộc vừa dứt, Cố Cẩm Niên đã vung một tát đập tới.

Một cái tát đơn giản nhưng lại đánh ra vạn đạo thần quang, ẩn chứa tinh khí thần của Cố Cẩm Niên.

Lập tức khiến núi Vọng Nguyệt vang lên tiếng ong ong rung trấn.

Thân thể của Thống lĩnh Thần tộc cũng run lên, mặc dù hắn ta không bị thương, nhưng một tát vừa rồi cực kì vang dội, khiến người ta có cảm giác như toàn bộ Thần tộc bị tát vào mặt vậy, vô cùng nhục nhã.

"Làm càn.”

Thống lĩnh Thần tộc rống to, vạn đạo thần quang như sóng nước dập dờn, lao thẳng về phía Cố Cẩm Niên.

Bụp bụp bụp bụp.

Đáng tiếc là những tia sáng này còn chưa có cơ hội tiếp cận xung quanh Cố Cẩm Niên đã bị lĩnh vực của đại năng phá diệt toàn bộ.

Tên này cùng lắm cũng chỉ là đỉnh phong của tứ trọng thiên, cho dù chỉ còn thiếu nửa bước chân nữa là bước vào ngũ trọng thiên, nhưng nửa bước này cũng chẳng khác gì lạch trời. Ông ta căn bản là không thể bước qua.

"Ánh sáng tạp nham mà cũng dám cùng Hạo Nguyệt tranh vận?”

Bên ngoài núi Vọng Nguyệt, ánh mắt của Cố Cẩm Niên bình tĩnh, nói ra một câu cực kỳ châm chọc.

Câu nói này, là tên Thống lĩnh Thần tộc đã từng nói, bây giờ Cố Cẩm Niên trả về nguyên xi, thật sự có cảm giác vả mặt Thần tộc.

Nghe vậy, sắc mặt tên Thống lĩnh chợt khựng lại, tê rần đỏ ửng.

Nhưng sau đó ông ta hít sâu một hơi, ổn định lại tâm trạng, nhìn Cố Cẩm Niên phản bác. . .

"Ánh sáng Hạo Nguyệt thì sao chứ, có thể phá trận này?

Ông ta đứng chắp tay sau lưng, bễ nghễ tự tin, hắn ta không tin Cố Cẩm Niên có thể phá được trận pháp này.

"Ngươi quá tự tin rồi.”

Cố Cẩm Niên lạnh lùng mở miệng, đồng thời ánh mắt của hắn nhìn về phía Trung Châu Đại Đế.

Cách xa vạn dặm, Trung Châu Đại Đế lập tức cảm nhận được ánh mắt của Cố Cẩm Niên.

"Đại Đế"

“Giúp ta một chút lực."

“Dùng quốc vận trợ giúp ta."

“Hôm nay, ta muốn Tru Thần.”

Cố Cẩm Niên vừa mở miệng, bá khí ngút trời.

Ngọn núi Vọng Nguyệt này, đúng là phù hợp bày trận pháp thất cảnh, thập nhị tiên linh trận, nhưng cũng không phải là không có biện pháp phá giải.

Có một loại trận pháp, chuyên phá giả Thập nhị Tiên linh trận này.

Tên của nó là Thập nhị Thần Ma trận.

Nhưng muốn khởi động trận pháp này, cần có sự hỗ trợ của quốc vận.

"Được.”

Trung Châu Đại Đế lập tức đồng ý, gần như không chút do dự, giống như chỉ cần Cố Cẩm Niên mở miệng, ông ấy sẽ tuyệt đối tin tưởng.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ hoàng cung Trung Châu rung động, từng chùm ánh sáng quốc vận phóng lên không trung, củng cố sức mạnh cho Cố Cẩm Niên.

Cùng lúc, Cố Cẩm Niên ngưng tụ sức mạnh quốc vận này, dùng Thần tháp chín tầng làm trận nhãn, trấn áp trên đỉnh Vọng Nguyệt sơn, đồng thời hắn nhắm mắt lại, triệu hồi Bắc Xuyên đỉnh, lập tức thay đổi diện mạo của sông núi xung quanh.

Ầm ầm ầm ầm

Mặt đất chấn động, từng tòa núi như bị nhổ lên khỏi đại địa, bị Cố Cẩm Niên cưỡng ép di dời, dòng chảy vốn có của sông lớn cũng vì vậy mà thay đổi, lập tức tạo thành trận pháp thiên nhiên.

Thiên thời địa lợi nhân hoà.

Ba yếu tố này hợp nhất.

Trong chốc lát, Cố Cẩm Niên mở mắt, ánh mắt sát phạt.

"Giết.”

Một tiếng hét vang.

Mười hai hư ảnh của Thần Ma đột ngột xuất hiện, vờn quanh núi Vọng Nguyệt.

Vừa so sánh đã thấy rõ ràng, mười hai đạo hư ảnh của Tiên Linh quanh Vọng Nguyệt sơn không lớn bằng một nửa của mười hai hư ảnh Ma Thần của Cố Cẩm Niên.

"Thập nhị Thần Ma trận?

"Cố Cẩm Niên sao có thể biết loại trận pháp này?

"Chết tiệt, vốn không nên trêu trọc vào hắn.”

Giờ khắc này, bên trong núi Vọng Nguyệt, một số cường giả Thần tộc vừa nhìn đã nhận ra trận pháp này là gì. Sắc mặt bọn họ trở nên khó coi, nhất thời lại có chút hoang mang lo sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận