Đại Hạ Văn Thánh

1663 Luận pháp ở Tây Mạc, “Chư hành vô thường, chư pháp vô ngã, Niết Bàn tịch tĩnh”

Biện giải tất cả Phật pháp.

Truyền bá chân lý Phật môn.

Lời này nói ra thật sự vô cùng bá khí.

Thế nhân đều hướng về nơi này, nghi hoặc hiếu kì, không biết tại sao Cố Cẩm Niên lại tới Tây Mạc, lại còn truyền bá Phật pháp.

Nhưng rất nhanh, một giọng nói vang lên, trả lời cho câu hỏi đó.

"Ta hiểu rồi, Cố Thánh bây giờ đồng thời tu luyện Nho đạo, Võ đạo, Tiên đạo và cả Phật đạo, bây giờ Nho Võ Tiên đều đã đặt tới Thất cảnh, chỉ còn thiếu một cái Thất cảnh Phật đạo nữa thôi.

"Hắn muốn nhân cơ hội này, đạt được Thất cảnh Phật đạo.

Có người mở miệng giải thích, cho rằng Cố Cẩm Niên là muốn đề cao cảnh giới của Phật pháp nên mới làm như vậy.

"Cũng không hẳn.”

"Các ngươi còn nhớ rõ lời thể mà lúc trước Cố Thánh đã lập ra không? Sau Tắc Hạ học cung, hắn sẽ tiến về Tây Mạc, Cố Thánh đây là đang thực hiện tuyên thệ.”

"Nghĩ lại thì cũng có thể là vậy nha.”

Nhưng rất nhanh sau đó, có người lắc đầu đưa ta một ý kiến khác.

Song, hai ý kiến này là hai ý kiến được công nhận rộng rãi, nhiều người đồng tình.

Chỉ là có những giọng nói khác cũng vang lên.

"Nhưng thời điểm này mà luận phá, hình như không có ý nghĩa gì lớn đi. Cho dù là Thất cảnh Phật pháp hay là thực hiện lời hứa, hình như cũng không phải là ý nghĩa thật sự của việc này.”

"Đúng vậy, ý nghĩa không lớn, thì cần gì phải làm vậy?"

Ta đoán thử, xem chừng là có liên quan tới Ma Thổ, Cố Thánh không giải quyết được Ma Thổ, nên hắn muốn lĩnh ngộ Phật pháp ngay tại Tây Mạc, muốn thử tìm xem có cách nào xử lý chuyện này hay không.”

"Khả năng này rất lớn, xem chừng có lý hơn những lý do khác.”

Bây giờ Cố Cẩm Niên là tâm điểm chú ý của toàn thiên hạ, nhất cử nhất động đều gây được sự chú ý của mọi người.

Đối với việc Cố Cẩm Niên đến Tây Mạc, việc này đúng là làm mọi người hiếu kỳ, không biết ý nghĩa sau cùng của việc này là gì, chỉ có thể phỏng đoán các kiểu.

Mà cùng lúc đó,

Hải tộc

Bên trong đại điện của Long cung Đông Hải.

Đại điện của Long cung Đông Hải vô cùng nguy nga tráng lệ, ánh vàng rực rỡ, mỗi một đồ vật được bày biện đều là kỳ trân thế bảo.

Trên đại điện, bốn vị Long vương ngồi ngay ngắn trên ghế, từ trái sang phải, ngoài cùng bên trái chính là Đông Hải Long Vương, tiếp theo là Nam Hải Long Vương, Tây Hải Long Vương, Bắc Hải Long Vương.

Bốn Đại Long vương đều là đầu rồng thân người, không gian xung quanh bọn họ đều rung động, giống như không thuộc về chiều không gian này vậy, lộ ra khí tức khiến người ta sợ hãi. 

Bốn vị Long vương, chính là chiến lực mạnh nhất Hải tộc, cũng chính là cường giả Bát trọng thiên.

Dùng từ “chí cao vô thượng” để hình dung cũng không quá đáng.

Trong đại điện còn có Thái tử Tứ hải và Long Hoàng Tứ hải.

Chói mắt nhất chính là Thái tử Đông Hải, trên người hắn ta mặc chiến giáp màu vàng kim, giống một một chiến thần, quanh thân thỉnh thoảng còn nghe được tiếng rồng ngâm, ánh mắt của hắn ta cũng rất sắc bén và đáng sợ, là kẻ mạnh nhất trong đám Thái tử Long tộc.

Thái tử Đông Hải, Ngao Chân

"Phụ vương, ba vị thúc thúc.”

"Cố Cẩm Niên dám khinh nhục Hải tộc, khẩn xin phụ vương và ba vị thúc thúc cho phép, ta tình nguyện thay mặt Hải tộc, truy giết Cố Cẩm Niên, chém hắn thành muôn mảnh, huyết tế trăm vạn oan hồn tướng sĩ Hải tộc chúng ta.”

Ngao Chân mở miệng, giọng nói của hắn ta đinh tai nhức óc, tràn đầy tự tin, mà trong ánh mắt hắn ta cũng tràn đầy kiên định.

Hắn ta có tự tin, chỉ cần xuất thế, hoàn toàn có thể giết Cố Cẩm Niên như giết một con gà, hắn ta bây giờ đã là cường giả Lục trọng thiên, chờ đến khi Đại thế giáng xuống, hắn ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để tấn thăng lên Thất trọng thiên.

Cố Cẩm Niên cùng lắm cũng chỉ là Thánh nhân cấp Ngũ trọng thiên mà thôi, hắn ta có tự tin tuyệt đối tru sát thành công Cố Cẩm Niên.

Nghe con trai nói vậy, Đông Hải Long Vương cũng không lên tiếng, người lên tiếng trước lại là Bắc Hải Long Vương.

"Đại thế còn chưa hoàn toàn giáng lâm, nếu bây giờ xuất thế, sẽ bị thiên địa chèn ép, không có lợi cho chúng ta.”

Bắc Hải Long Vương chầm chậm giải thích tại sao không cho Ngao Chân xuất thế.

"Chỉ cần cho chất nhi thời gian một nén hương, chất nhi có thể đem đầu của Cố Cẩm Niên chém xuống.”

"Khẩn xin Tứ thúc đáp ứng.”

Ngao Chân mở miệng, ánh mắt tha thiết kiên định nhìn Bắc hải Long Vương.

"Đây không phải là vấn đề thời gian.”

"Huy hoàng cuối cùng sắp xuất hiện, nếu ngay thời điểm mấu chốt này mà để con xuất thế, chắc chắn sẽ khiến thiên địa giận dữ, đến lúc đó, toàn bộ Hải tộc sẽ phải trả một cái giác rất đắt.”

"Nếu chỉ vì một kẻ tên Cố Cẩm Niên, như thế không đáng.”

Bắc Hải Long Vương trả lời.

Nghe vậy, lông mày của Thái tử Đông Hải không khỏi nhíu chặt lại.

"Vậy chẳng nhẽ để mặc cho tên Cố Cẩm Niên đó nhục mạ Hải tộc chúng ta sao? Hắn là cái thá gì chứ? Chỉ là con sâu cái kiến may mắn được Thiên Mệnh lựa chọn mà thôi, giết hắn cũng chẳng khác gì giết một con kiến, vậy mà hắn không biết tốt xấu, dám khinh nhờn Hải tộc ta, khiến cho Hải tộc mất hết cả mặt mũi.”

"Chẳng lẽ chúng ta không quản sao?” 

Thái tử Đông Hải có chút không phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận