Đại Hạ Văn Thánh

1747

Mỗi một chữ.

Giống như mỗi quyển kinh văn tuyệt thế đầy trí tuệ, giống như những mặt trời rực rỡ trên cao, có thể xua tan màn đêm vĩnh hằng.

Từng tộc nhân của Cố tộc đều rơi vào trầm mặc, bọn họ không phải đang rung động kinh ngạc, mà là đang cẩn thận lĩnh ngộ từng câu từng chữ.

Đông Hải Long cung, Đông Hải Long Vương im lặng lắng nghe những lời này, cảm thấy rung động vô cùng, không thể tưởng tượng nổi, kinh văn này lại có thể khiến thiên địa rung động.

Mỗi một chữ, đều ẩn chứa đạo lý vô tận, khí tức trong cơ thể ông ta, ngay lúc này đột nhiên có cảm giác nâng lên một chút.

Đúng thế.

Được nâng lên

Ba vị Long Vương cũng mở to hai mắt nhìn, hơi không dám tin tưởng. 

Đây chính là Đông Hải Long Vương.

Là người đứng đầu Hải tộc.

Là sự tồn tại gần như không thể thăng cấp cảnh giới nữa, vậy mà thật không ngờ, ngay lúc này, một thiên kinh văn lại khiến ông ta có cảm giác sức mạnh và cảnh giới cao hơn một chút.

Cho dù là một chút cũng không hề tầm thường.

Nhìn thấy cảnh này, ba vị Long Vương khác hoàn toàn không dám lơ là, bọn họ nghiêm túc lắng nghe kinh văn.

Bọn họ muốn minh ngộ, từ đó nâng cao cảnh giới của mình. 

Linh văn của Cố Cẩm Niên truyền cho thương sinh Đại thế.

Mỗi nơi mỗi chỗ mỗi người đều có thể nghe được kinh văn này.

Tuyệt thế và thiêng liêng.

Trên bầu trời, ánh sáng vạn trượng, Âm-Dương thay nhau tuần tự, vũ trụ Tinh Thần vờn quanh, toàn bộ Đại thế đều rung động.

Nhìn xa ra bên ngoài Đại thế

Từng viên Cổ Tinh xuất hiện, ngay lúc này phát ra khí tức không gì sánh kịp, huy hoàng, tráng lệ.

Cũng chính vào lúc này.

Một dòng sông dài xuất hiện trước mặt  Cố Cẩm Niên, ngọn nguồn của con sông này, chính là Trường Hà Tuế Nguyệt, tất cả sự vật sự việc trên thế gian này từ trước tới nay đều hiển hiện ở đó.

Lần lượt từng thân ảnh xuất hiện ở bên trong sông dài, hình ảnh của mỗi vị đều thể hiện một thời đại huy hoàng trong lịch sử. 

Dòng sông hoàng kim đó lay động đất trời. Lời kinh văn cổ xưa từ đó vọng lại, âm thanh chấn vang như muốn xuyên thủng màng nhĩ.

Vạn vật lại yên tĩnh, tất cả mọi người đang lắng nghe Cố Cẩm Niên tụng niệm kinh văn.

Oành.

Đạo ấn ký Chân Lý thứ hai xuất hiện, ùa vào thân thể của một người đang ngồi bên trong Kỳ Lân Các.

Ngô Man Nhất.

Hắn ta đến từ Nam Man, tu hành Võ đạo, thông qua tất cả khảo hạch của Thần tháp chín tầng.

Bây giờ, đạo ấn ký Chân Lý thứ hai đang ùn ùn dung nhập vào thân thể hắn ta.

Trong chốc lát, toàn bộ nhục thân của Ngô Man Nhất vỡ tan, sương máu tràn ngập, nhưng chỉ trong chớp mắt đã lại được đắp nặn lại.

Vỡ vụn rồi đắp nặn, đắp nặn rồi vỡ vụn, vỡ vụn rồi lại đắp nặn, cứ thế, đến cuối cùng thì nhục thể của hắn ta đã nở rộ vạn đạo Thánh Quang, khí tức còn muốn đáng sợ hơn cả Chân Long.

Rống.

Tiếng long ngâm chấn thiên động địa, không gian vạn dặm lập tức phá nát thành mảnh nhỏ, khí tức của Ngô Mạn Nhất, cũng chỉ trong nháy mắt đạt tới Thất cảnh.

. . .

Cũng giống như Mục Vân, một hơi đột phá đến Tứ trọng thiên.

Vẫn là Cố Cẩm Niên ra tay áp chế cảnh giới của hắn ta, nếu không e rằng hắn ta cũng đạt tới Ngũ trọng thiên rồi.

Tất cả người trong Đại thế lại tiếp tục lộ ra hâm mộ.

Nhất là cường giả Tiệt Thiên giáo, từng người từng người đều đỏ mắt thèm thuồng.

Mặc dù Tiệt Thiên giáo cũng có đủ thủ đoạn để thiêu kiêu đột phá Ngũ trọng thiên, nhưng vấn đề là thủ đoạn của Tiệt Thiên giáo quá trực tiếp và đơn giản, đắp tài nguyên, thêm tạo hóa.

Việc này chẳng khác gì đốt cháy giai đoạn cả.

Nếu không phải thiên kiêu tuyệt thế, chỉ sợ khó mà gánh nổi lỗ hổng vượt cấp như vậy.

Nhưng ấn ký này của Cố Cẩm Niên thì không giống vậy, đây là phương thức được thiên địa công nhận, không phải đốt cháy giai đoạn, hơn nữa còn có Khí vận hỗ trợ và bổ sung, tương lai tiền đồ vô hạn lượng.

Nếu đặt hai cách này lên so sánh, sao có thể không khiến người ta đỏ mắt ghen tị được chứ!

Trước đó bọn họ còn cảm thấy Tiệt Thiên giáo thắng chắc.

Nhưng bây giờ, bọn họ hoàn toàn hiểu được, bản kinh văn này của Cố Cẩm Niên có ý nghĩa đến nhường nào.

"Không thể nào.”

"Nghịch thiên cải mệnh, chẳng nhẽ Cố Cẩm Niên đang muốn nghịch thiên cải mệnh sao?”

Bên trong Tiệt Thiên giáo, có không ít cường giả lên tiếng, bọn họ không thể tin nổi mà nhìn Cố Cẩm Niên.

Những thứ này vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

Lúc trước bọn họ còn cảm thấy Cố Cẩm Niên cho dù có lấy ra tuyệt thế kinh văn, cũng không còn ảnh hưởng gì!

Bởi vì thiên kiêu Đại thế đều tụ tập về Tiệt Thiên giáo.

Thật không ngờ tới là Cố Cẩm Niên bây giờ còn tạo ra cả thiên kiêu.

Thay đổi thể chất, nghịch thiên cải mệnh.

Thủ đoạn này, thật sự quá khủng bố rồi.

Sắc mặt Trường Vân Thiên cực kì khó coi, hắn ta không thể duy trì bộ dạng trấn định nữa, cũng không thể nào tỉnh táo hay tự tin nữa rồi.

Trận tranh đấu này, hắn ta lại thua rồi.

"Đừng quá bi ai.”

"Dù sao thì Tiệt Thiên giáo chúng ta vẫn có rất nhiều thiên kiêu tuyệt thế.”

"Không sợ bọn họ.”

Giờ này khắc này, Phật Đà Nghiễm Nguyên mở miệng, cố gắng ổn định quân tâm.

Nhưng lời mà ông ta vừa nói ra, lập tức bị lấn át bởi tiếng kinh văn.

Cố Cẩm Niên lại tiếp tục tụng niệm Chân kinh Thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận