Đại Hạ Văn Thánh

925 Tranh luận! Trụ trì chùa Thiên Vân nhập ma, giết tăng! Kiếm Thánh ra sân, kiếm pháp bất bại

Chùa Thiên Vân.

Mười vạn tín đồ tụ tập ở đây.

Dân chúng bị tăng nhân mê hoặc, cùng kéo đến chỗ này, bọn họ hình thành đồ án hoa sen rồi ngồi xuống theo thứ tự.

Ba vạn đại quân nhìn thấy vậy không khỏi có vẻ hơi yên lặng.

Mười vạn dân chúng, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Phật môn dùng loại thủ đoạn này đơn giản là đã đến bước đường cùng.

Bên ngoài chùa.

Cố Cẩm Niên cưỡi chiến mã, sắc mặt lạnh lùng nhìn mọi thứ.

Tô Hoài Ngọc ở bên cạnh thì yên lặng nhìn qua, cũng không nói gì.

"Hầu gia."

"Có cần cưỡng ép đuổi dân chúng đi không?"

Thấy Cố Cẩm Niên đến, Vương Bằng lập tức lên tiếng, hỏi Cố Cẩm Niên có muốn trực tiếp đuổi dân chúng rời đi không.

"Không."

Cố Cẩm Niên lắc đầu.

Đuổi dân chúng là chuyện không thể nào, những người dân này tụ tập tới đây đã chuẩn bị sẵn sàng chịu chết, càng làm kịch liệt, chỉ sợ sẽ càng rước lấy tranh luận lớn hơn.

Không thể không nói.

Một chiêu này của Phật môn rất âm hiểm, nhưng cũng rất chính xác, bởi vì Cố Cẩm Niên thật sự cảm thấy có chút khó giải quyết.

Cưỡng ép càn quét.

Có nghĩa là muốn động đao.

Đệ tử Phật môn chết, Cố Cẩm Niên không quan tâm.

Nhưng nếu người chết không phải đệ tử Phật môn, mà là dân chúng Đại Hạ, vậy thì không được.

Về tình về lý đều không được.

Bên ngoài chùa.

Cố Cẩm Niên im lặng nhìn theo tất cả, trong lúc nhất thời quả thật không biết nên nói cái gì.

Mà Tô Hoài Ngọc bên cạnh không khỏi lên tiếng.

"Hầu gia đang lo lắng gì sao?"

Giọng nói của Tô Hoài Ngọc rất bình tĩnh.

"Phật môn dùng thủ đoạn quá dơ bẩn."

Cố Cẩm Niên hờ hững lên tiếng, đầu óc cũng đang vận chuyển nhanh chóng, suy nghĩ nên làm như thế nào.

"Đúng là có chút dơ bẩn, đi đến một bước này đã là thủ đoạn cuối cùng của Phật môn."

"Nhưng mà, thủ đoạn này nhìn như khó giải, trên thực tế cũng không phải không có cách nào giải quyết."

Tô Hoài Ngọc gật đầu, hắn ta đồng ý với Cố Cẩm Niên, nhưng trong lời nói hình như cũng không cảm thấy chuyện này không thể giải quyết.

"Có ý gì?"

Cố Cẩm Niên nhìn về phía Tô Hoài Ngọc, ánh mắt hơi tò mò.

"Hầu gia."

"Phật môn sử dụng chiêu này, có nghĩa đã là thủ đoạn sau cùng của Phật môn."

"Lấy dân tâm công dân tâm, đó là thượng sách."

Tô Hoài Ngọc thản nhiên lên tiếng, nhắc nhở Cố Cẩm Niên điểm mấu chốt.

Lấy dân tâm công dân tâm.

Trên chiến mã, Cố Cẩm Niên nhíu chặt lông mày, giống như đang nghiền ngẫm ý tứ những câu này của Tô Hoài Ngọc.

Sau một lúc lâu.

Trong ánh mắt Cố Cẩm Niên hiện lên tia sáng.

"Ý của ngươi là nói."

"Dùng thủ đoạn của Phật môn để đối phó Phật môn?"

Cố Cẩm Niên lên tiếng hỏi.

"Hầu gia thông minh."

Tô Hoài Ngọc gật đầu, hai người đều là người thông minh, Tô Hoài Ngọc chỉ nhắc một câu, Cố Cẩm Niên đã nghĩ ra cách đối phó.

"Kế này có thể thực hiện."

Có được câu trả lời của Tô Hoài Ngọc, Cố Cẩm Niên không khỏi gật đầu.

Lập tức, hắn xuống khỏi chiến mã, nhóm người Vương Bằng cùng tập trung tới, chờ Cố Cẩm Niên ra lệnh.

"Đợi lát nữa hãy mang dân chúng rời đi một cách có trật tự."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, nói nhỏ bên tai Vương Bằng, sau khi nói xong lời này thì hắn đi một mình vào chùa Thiên Vân.

"Hầu gia, phải cẩn thận đấy."

Vương Bằng nhắc nhở Cố Cẩm Niên cẩn thận.

Mà lúc này.

Cố Cẩm Niên đã đi đến chùa Thiên Vân, dân chúng đang xếp bằng xung quanh chùa, mọi người đều dùng ánh mắt căm thù nhìn Cố Cẩm Niên.

Trong suy nghĩ của họ, Cố Cẩm Niên diệt Phật là bóp chết tín ngưỡng của họ, nghiệp chướng nặng nề.

Chỉ là họ vẫn có chút kiêng kị với thân phận của Cố Cẩm Niên, vì vậy giận mà không dám nói gì.

Một khắc sau.

Cố Cẩm Niên cũng chậm rãi xuất hiện bên trong chùa Thiên Vân.

Bên trong đại điện có rất nhiều tăng nhân Phật môn tụ tập, trên mặt mỗi tăng nhân đầy lạnh lùng, bọn họ vừa mới tụng niệm kinh văn, bây giờ nhìn thấy Cố Cẩm Niên xuất hiện, không tự chủ được quăng ánh mắt bất thiện tới .

"A Di Đà Phật."

Cũng đúng lúc này.

Bên trong chùa Thiên Vân vang lên giọng nói của lão trụ trì, hai tay ông ta chắp lại trước ngực, nhìn Cố Cẩm Niên với vẻ mặt đầy từ bi.

Theo Phật hiệu vang lên, trong lòng chúng đệ tử cũng bình tĩnh lại.

"Thí chủ, ngươi một đường đến đây, sát hại đệ tử Phật môn ta, đã phạm phải tội lớn ngập trời, càng rước lấy kêu ca nổi lên bốn phía, Hầu gia mở mắt ra nhìn xem, dân chúng đã đưa ra lựa chọn."

Trụ trì chùa Thiên Vân chắp tay trước ngực, ông ta nhìn qua Cố Cẩm Niên, vẫn lấy Phật môn ra làm lí do thoái thác.

Nhưng lần này, trụ trì chùa Thiên Vân cực thông minh, bọn họ gọi một số tín đồ dân chúng tới rồi để họ tụ tập ở chỗ này, ngược lại muốn xem thử Cố Cẩm Niên có dám giết hay không .

Nếu Cố Cẩm Niên dám giết dân chúng, vậy lần này Đại Hạ diệt Phật không những hoàn toàn thất bại, mà còn thất bại toàn bộ.

Đối với lời nói của trụ trì Chùa Thiên Vân.

Cố Cẩm Niên không trả lời trực tiếp, chỉ nhìn về phía đối phương và nói.

"Phật nói, thiện giả từ bi, từ bi tại tâm, Bản Hầu thật ra có một thắc mắc, hi vọng trụ trì có thể giải đáp nghi ngờ, nếu như trụ trì có thể giải đáp nghi hoặc cho Bản Hầu, Bản Hầu lập tức rút binh."

Cố Cẩm Niên nói như thế.

"Thí chủ nói thật sao?"

Trụ trì chùa Thiên Vân hỏi lại, không nghĩ tới Cố Cẩm Niên lại nói như vậy.

"Bản Hầu sẽ không lừa ngươi."

Cố Cẩm Niên lãnh đạm nói.

"Được, mời Hầu gia đặt câu hỏi."

Trụ trì chùa Thiên Vân đưa tay ra hiệu Cố Cẩm Niên đặt câu hỏi.

Ông ta là cao tăng Phật môn, hiểu được biện pháp, tất nhiên sẽ không giả vờ với Cố Cẩm Niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận