Đại Hạ Văn Thánh

1584 Thánh Nhân cùng Đại Đế gặp nhau! Khí phách thôn tính giang sơn! Ai nói Nhân tộc đời sau không có át chủ bài? (5)

Nghe được giọng của Từ Trường Ca, Cố Cẩm Niên có vẻ hơi trầm mặc.

Thời gian trôi qua mau, chỉ chớp mắt đã hai năm trôi qua, tính từ khi mình đi vào thế giới này, thật ra đã là ba năm, quen biết với Từ Trường Ca không quá lâu.

Nhưng thời gian hai năm.

Không thể không nói đó là, quen biết nhau cũng coi như hảo hữu.

Cố Cẩm Niên từ thiên khung chậm rãi rơi xuống.

Không quan tâm trận pháp, đi thẳng tới một chỗ trên ngọn núi của Thái Huyền Tiên tông.

Từ Trường Ca, Hứa Nhai, Thượng Quan Bạch Ngọc, còn có Triệu Tư Thanh.

Lần nữa gặp lại.

Mặc dù thời gian chỉ hai năm ngắn ngủi nhưng đã sớm cảnh còn người mất.

Cố Cẩm Niên trở thành Thánh Nhân Nho đạo.

Mà bốn người bọn họ, mặc dù đạt được rất nhiều chỗ tốt trong đại thế nhưng bây giờ vẫn là tu sĩ đệ ngũ cảnh. Ngay cả Từ Trường Ca cũng chỉ vừa đến Động Hư cảnh thôi.

"Chúng ta gặp qua Thánh Nhân."

Bốn người lên tiếng, cúi đầu về phía Cố Cẩm Niên.

Thời gian hai năm, chênh lệch giữa hai bên càng lúc càng lớn.

"Chư vị khách khí."

"Chúng ta quen biết, là bạn tốt, không cần đa lễ như vậy."

Cố Cẩm Niên nhàn nhạt nói.

Hắn nhìn qua bốn người, một vài ký ức cũng hiện lên trong đầu.

Có điều Cố Cẩm Niên cũng biết nguyên nhân bọn họ gọi mình là vì chuyện gì, không hi vọng mình ra tay hủy diệt Thái Huyền Tiên tông.

"Cẩm Niên Thánh Nhân nói quá lời."

Từ Trường Ca từ tốn nói, hắn nhìn qua Cố Cẩm Niên trước mặt, hai năm trước hai bên chênh lệch nhau cũng không quá lớn, nhưng hai năm sau, tất cả mọi thứ đều thay đổi cực lớn.

Gặp lại nhau, quả thật có một loại cảm giác không diễn tả được thành lời.

Nghe được tôn xưng Thánh Nhân, trong lòng Cố Cẩm Niên cũng có chút gợn sóng, làm bằng hữu của nhau, bây giờ lại gặp nhau theo cách này, đó cũng không phải chuyện mà Cố Cẩm Niên muốn.

Nhưng hắn biết rõ, sở dĩ như thế, là bởi vì mình tru sát Thái Huyền Tiên tông Thái Thượng trưởng lão, lại đả thương Thượng Thanh Đạo Nhân.

Song phương có thù.

Là thâm cừu đại hận.

Bọn họ thuở nhỏ sinh ra đã sống ở Thái Huyền Tiên tông, đối Thái Huyền Tiên tông đương nhiên có tình cảm, hành động của hắn tất nhiên cũng gây ảnh hưởng đến tình cảm của đôi bên.

Nhưng, đây là chuyện không thể làm khác.

Do đó khi lần nữa gặp lại, trên mặt mọi người rất khó có sự vui mừng.

"Các ngươi yên tâm, ta sẽ không xuống tay với Thái Huyền Tiên tông."

"Rất nhiều chuyện, thân bất do kỷ."

"Các ngươi và ta vẫn là bằng hữu."

Cố Cẩm Niên nói ra suy nghĩ của mình, sẽ không tìm Thái Huyền Tiên tông gây phiền phức, chỉ cần Thái Huyền Tiên tông có thể bình thường, không đứng ở phái đối lập với mình.

Nghe vậy, bốn người Từ Trường Ca cùng gật đầu.

"Cẩm Niên Thánh Nhân."

"Chúng ta hiểu, nhưng có một số việc, chúng ta cũng là thân bất do kỷ."

"Chuyện này, không có ai đúng ai sai, chúng ta không thể chỉ trích bất kỳ ai, nhưng ân dưỡng dục chúng ta không thể quên."

"Vẫn xin Thánh Nhân tha thứ."

Từ Trường Ca nói, cũng nói ra ý nghĩ của mình.

Bọn họ biết chân tướng của chuyện này, cũng hiểu nỗi khổ tâm trong lòng Cố Cẩm Niên, chỉ là chuyện đã xảy ra, trong lòng bọn họ rõ ràng, cũng hiểu được, tương lai sẽ nước sông không phạm nước giếng.

"Được."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, có thể nghe được đáp án này, hắn rất hài lòng.

Như thế, Cố Cẩm Niên không nói thêm gì, bốn người Từ Trường Ca dẫn Cố Cẩm Niên tham quan núi non của Thái Huyền Tiên tông một chút.

Thưởng thức cảnh sắc một phen.

Cuối cùng, tại một nơi trên đỉnh núi, ngắm nhìn ráng chiều vô tận, Cố Cẩm Niên không khỏi chậm rãi nói.

"Chân chính đại thế sắp tới."

"Có thể lựa chọn hợp tác cùng vương triều Đại Hạ."

"Lần nữa gặp lại, có lẽ sẽ có biến cố kinh thiên, nhưng các ngươi yên tâm, nếu gặp nguy hiểm, hãy gọi tên của ta."

"Ta sẽ xuất hiện, trợ giúp các ngươi."

"Không uổng công từng là hảo hữu."

Cố Cẩm Niên nói, hắn không thông báo tất cả tin tức cho bọn họ, tránh để bọn họ quá mức khẩn trương, nhưng đối với thế cục tương lai, Cố Cẩm Niên vẫn để lộ ra một chút, để bọn họ có chuẩn bị.

Miễn cho trong lúc nhất thời, không thể thừa nhận.

"Được."

"Đa tạ Cẩm Niên Thánh Nhân."

"Nếu tương lai cần chúng ta trợ giúp, xin Thánh Nhân cứ lên tiếng."

Hắn ta đáp lời, cũng đưa ra hứa hẹn.

Ân oán đôi bên, cũng xóa bỏ.

"Được."

"Nếu có duyên sẽ gặp lại."

Có được câu trả lời chắc chắn, Cố Cẩm Niên cũng không dài dòng, thân ảnh của hắn biến mất ngay tại chỗ, để lại bốn người trầm mặc.

Chẳng biết tại sao, sau khi bóng dáng Cố Cẩm Niên biến mất, trong lòng bốn người cũng có chút phiền muộn, quay đầu nhìn lại, giống như đi vào thư viện Đại Hạ, cũng giống như lần đầu tiên gặp Cố Cẩm Niên.

Lúc đó, ít nhất không có nhiều chuyện như vậy, hơn nữa quan hệ rất không tệ, là bằng hữu.

Cố Cẩm Niên rời đi Thái Huyền Tiên tông.

Thế nhân nhẹ nhàng thở ra, không xảy ra vụ việc đẫm máu, trên thực tế đối với người trong thiên hạ mà nói, bọn họ không hi vọng lại xảy ra bất kỳ cuộc chiến loạn gì.

Đại thế sắp đến, nếu như còn có chiến loạn mới, cuối cùng gặp xui xẻo vẫn là người trong thiên hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận