Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1450 Minh ngộ Thánh đạo, chân lý thiện ác, Cố Cẩm Niên thành Thánh! Đại đạo chung vui! (5)

Hắn tới quân doanh đóng ở quận Giang Trung.

Gặp gia gia của mình.

Lại gặp lại lão gia tử, Cố Cẩm Niên biểu hiện như mọi khi, không có gì khác biệt.

Lão gia tử cũng bình thường như hàng ngày, nhìn thấy Cố Cẩm Niên thì quá đỗi vui mừng, sau đó dẫn Cố Cẩm Niên đi thăm quân.

"Cẩm Niên."

"Hội Đồng Minh sắp thành lập rồi."

"Lần này có đánh hay không?"

Cố lão gia tử mở miệng, hỏi Cố Cẩm Niên về vấn đề này.

"Đánh."

"Hiện giờ Lễ Bộ đã đưa ra lời cảnh cáo ba lần."

"Nên cảnh cáo cũng cảnh cáo rồi, lại vẫn khư khư cố chấp, tự chuốc lấy cực khổ."

Cố Cẩm Niên mở miệng, giọng nói bình tĩnh, nhưng thái độ lại rất kiên quyết.

"Được."

"Không hổ là dòng dõi của Cố gia ta, vậy gia gia xin nhờ con một việc."

"Trở về viết một phân tấu chương, xin cho gia gia xuất chiến, biết không?"

Cố lão gia tử mở miệng căn dặn.

"Vâng."

Cố Cẩm Niên gật gật đầu, hắn biết gia gia mình vẫn muốn chinh chiến lần thứ hai, hắn sẽ xử lý tốt chuyện này.

Nhận được một câu trả lời thuyết phục, Cố lão gia tử nhất thời vô cùng vui sướng.

Lôi kéo Cố Cẩm Niên ở trong quân cả một ngày, hai ông cháu cũng tâm tình cả một ngày.

Hôm sau.

Cố Cẩm Niên lên đường rời đi.

Lão gia tử không đưa tiễn.

Nhưng chờ Cố Cẩm Niên đi rồi, trong đại doanh, vị chiến thần thiết huyết của Đại Hạ lại đã sớm khóc không thành tiếng.

Thân là gia gia của Cố Cẩm Niên, ông ấy sao có thể không phát hiện sự khác thường của hắn? Hôm qua tiếp xúc với Cố Cẩm Niên, ông ấy đã cảm nhận được Cố Cẩm Niên có vấn đề.

Nhưng ông cũng không nói gì, chỉ vì Cố Cẩm Niên không nói cho ông, tức là không hy vọng người trong nhà lo lắng.

Mà nay, đợi cho tới khi Cố Cẩm Niên rời đi, lúc này Cố lão gia tử mới không kiềm chế được cảm xúc của mình, một mình rơi lệ trong đại doanh.

Trên thế gian này, chuyện khiến người ta khó mà chịu nổi nhất có gì ngoài việc người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh?

Chẳng qua, Cố lão gia tử tin tưởng.

Ông ấy tin tưởng, nhất định Cố Cẩm Niên có thể vượt qua cửa ải khó khăn.

Như thế.

Trong nháy mắt lại là mười ngày.

Từ sau khi Thiên Mệnh giáng lâm, cả Thần Châu đại lục này, nhìn tất cả có vẻ vô cùng bình tĩnh, trừ việc Tiên môn đang rộng rãi chiêu mộ môn đồ ra thì sẽ không có những việc khác.

Chẳng qua, ngày hôm ấy, tin tức đầu tiên truyền ra khỏi Trung Châu lại một lần nữa nhắc tới chuyện ở Tắc Hạ học cung.

Vì sao Cố Cẩm Niên lại bị Thiên phạt.

Văn cung Trung Châu đã cho một lời giải đáp toàn diện, vậy nên lập tức đã xảy ra vấn đề.

Dùng văn chương lưu loát để phân tích lí do tại sao Cố Cẩm Niên không thể thành Thánh, lại vì sao mà bị thiên phạt.

Chỉ vì, Cố Cẩm Niên không có đức hạnh, quận Giang Ninh gặp khó khăn, Cố Cẩm Niên cũng không phải bởi vì dân chúng, mà là bởi vì công tích tự thân, vì để củng cố địa vị của Cố gia.

Việc ở phủ Bạch Lộ cũng thế.

Về phần việc nước Hung Nô hòa thân, lại công kích từ bốn phía, lấy thế cục của triều đình để phân tích, địa vị của Võ tướng đang không ngừng suy yếu, Cố Cẩm Niên thân là thế tử của Cố gia, cho nên tất nhiên sẽ lựa chọn chiến tranh, khiến cho quan hệ giữa vương triều Đại Hạ và nước Hung Nô chuyển biến xấu.

Cứ như thế, địa vị của Võ tướng sẽ không suy bại quá mức.

Còn có việc của Khổng gia, lại công kích Cố Cẩm Niên không có đức hạnh, sỡ dĩ hắn làm tất cả là vì mình, cũng hoặc là xuất phát từ mục đích nào đó.

Sau khi thiên văn chương này được tuyên bố, lại một lần nữa đẩy Cố Cẩm Niên lên đầu sóng ngọn gió.

Nếu là người khác nói lung tung như vậy, sẽ không gây ra được sóng gió gì quá lớn, nhưng dù sao đây cũng là văn chương mà Văn cung Trung Châu truyền ra, đương nhiên sẽ khiến người ta không thể không để ý.

Đối mặt với sự nghi ngờ này, Tô Văn Cảnh gần như là người đầu tiên phản bác lại, cũng viết một áng văn chương để trình bày hành vi của Cố Cẩm Niên, đều là vì thiên hạ, vì chúng sinh.

Thánh nhân ra mặt đương nhiên không giống với người thường, nhưng không thể không nói là, tranh luận lại nổ ra.

Về phần vương triều Phù La, vương triều Đại Kim, nước Hung Nô, các nước Đông Hoang lại tôn sùng thiên văn chương đó của Văn cung Trung Châu, tuy rằng không có phản bác lại văn chương của Tô Văn Cảnh, nhưng bọn họ lại càng nghiêng về phía Trung Châu hơn.

Dù sao các quốc gia đã thành lập hội Đồng Minh, tuyên bố sẽ xé rách mặt với vương triều Đại Hạ, kể từ đó trong lời nói của bọn họ mặc kệ là xuất phát từ mục đích chính trị hay là xuất phát từ lòng ghen tị, đương nhiên sẽ không lựa chọn ủng hộ Cố Cẩm Niên.

Nơi nào có người thì nơi đó là giang hồ, rất nhiều chuyện dã không thể giải thích rõ được là nó đúng hay sai.

Bởi vì việc gì cũng có hai mặt của nó, Tô Văn Cảnh nói cũng đúng, Văn cung Trung Châu nói cũng không có sai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận