Đại Hạ Văn Thánh

1127 Cố Cẩm Niên ta lấy kinh văn, độ yêu ma, đổi lấy hạo nhiên khí nhân gian (4)

Nếu như không phải vì dân chúng quận Đông Lâm, chỉ bằng vào việc tên Vương Hiên kia thà rằng lãng phí phù cầu mưa cũng không trợ giúp dân chúng quận Đông Lâm, Cố Cẩm Niên sẽ không từ bỏ ý đồ.

Giờ này khắc này.

Cố Cẩm Niên đứng dậy, đầu óc hắn đang không ngừng hồi ức thiên kinh văn yếu lĩnh kia.

Đồng thời cũng điều khiển Ngọc liễn Tiên Vương tiến về phía Thái Huyền Tiên tông.

Như thế.

Không đến hai canh giờ.

Thái Huyền Tiên tông.

Theo Ngọc liễn Tiên Vương lại lần nữa xuất hiện, trong lúc nhất thời, rước lấy vô số ánh mắt.

"Cố Cẩm Niên tại sao lại đến rồi?"

"Hắn có phải hay không quấn lên Thái Huyền Tiên tông ta rồi?"

"Thật sự là âm hồn bất tán?"

"Đều nói không có phù cầu mưa, còn tới làm gì?"

Từng giọng nói vang lên, giờ khắc này, không ít Đệ tử Thái Huyền Tiên tông lần lượt nhíu mày, vô ý thức đối với Cố Cẩm Niên sinh ra cảm giác chán ghét cực lớn.

Mà bên trong số các đệ tử, bốn người Hứa Nhai, Triệu Tư Thanh, Thượng Quan Bạch Ngọc còn cả Từ Trường Ca đều lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

Cố Cẩm Niên lần nữa xuất hiện, nhất định là có chuyện tìm Thái Huyền Tiên tông gây phiền phức.

Nhưng Thái Huyền Tiên tông bây giờ đã không phải là Thái Huyền Tiên tông lúc trước. Cố Cẩm Niên tất nhiên là mang theo tức giận mà tới, tại các Tiên môn khác đụng vách, rất có thể là đến tìm phiền phức.

"Đi, đi gặp Cẩm Niên huynh một lần, không cần kích thích mâu thuẫn."

Từ Trường Ca lên tiếng, bất kể như thế nào hắn ta đều không muốn nhìn thấy Cố Cẩm Niên cùng Thái Huyền Tiên tông sinh ra mâu thuẫn khác.

Hắn ta lên tiếng, mang theo ba người lập tức chạy tới bên ngoài Thái Huyền Tiên tông.

Mà cùng thời khắc đó, một ít trưởng lão cũng cảm ứng được tình huống bên ngoài Tiên môn.

Biết được Cố Cẩm Niên lại xuất hiện, trong lúc nhất thời, một vài trưởng lão vốn dĩ có oán khí đối với Cố Cẩm Niên vào thời khắc này lần lượt lên tiếng.

"Hắn lại tới làm cái gì? Chẳng lẽ thật cho là Thái Huyền Tiên tông ta dễ bắt nạt sao?"

"Chỉ sợ là ở các nơi khác vấp phải trắc trở, cho rằng là Thái Huyền Tiên tông ta giở trò xấu sao? Hiện tại tới, đơn giản chính là muốn gây phiền phức."

"Không giải quyết được phiền phức ở quận Đông Lâm, bây giờ muốn tìm tiên tông ta gây phiền phức? Dùng chuyện này để di dời hỏa lực sao?"

"Có khả năng này, Cố Cẩm Niên cũng không phải lần thứ nhất làm chuyện như vậy rồi."

Tất cả trưởng lão ngươi một câu ta một câu nói, rất hiển nhiên bọn họ đều có chút tâm tình.

"Hắn nếu còn dám hồ ngôn loạn ngữ, vậy cứ để hắn kiến thức một chút thực lực của Thái Huyền Tiên tông ta. Cũng miễn cho một số người đều tới tìm Thái Huyền Tiên tông ta gây phiền phức."

Một chút trưởng lão vốn dĩ trung lập, tại thời khắc này cũng không nhịn được, bọn họ lên tiếng đưa ra lựa chọn.

Chỉ là.

Khi Ngọc liễn Tiên Vương xuất hiện ở bên ngoài Thái Huyền Tiên tông.

Giọng nói của Cố Cẩm Niên cũng theo đó vang lên.

"Thiên mệnh Hầu Đại Hạ, Cố Cẩm Niên, đến đây trả phù cầu mưa."

Giọng nói của hắn vang lên.

Kinh động đến toàn bộ Thái Huyền Tiên tông.

Chỉ là thốt ra lời này, nháy mắt dẫn tới vô số tu sĩ nhíu mày.

Có ý tứ gì?

Trả phù cầu mưa sao?

Tất cả mọi người nhíu mày, không ít người càng là cho rằng mình đang nghe lầm.

Trả phù cầu mưa?

Cố Cẩm Niên không phải thiếu phù cầu mưa sao?

Tại sao lại trả lại phù cầu mưa?

"Cẩm Niên huynh, đây là ý gì?"

Lúc này, thân ảnh Từ Trường Ca lại lần nữa xuất hiện, hắn ta nhìn Cố Cẩm Niên trong ánh mắt tràn đầy hiếu kì.

Vốn cho rằng Cố Cẩm Niên lần này tới là muốn gây phiền phức, lại không ngờ rằng Cố Cẩm Niên là tới trả phù cầu mưa?

Chuyện này có chút không hợp lẽ thường.

"Vương triều Đại Hạ hướng Thái Huyền Tiên tông mượn mười hai tấm phù cầu mưa, nơi này có hai mươi hai tấm phù cầu mưa."

"Mười hai tấm là trả lại Thái Huyền Tiên tông, mười tấm là tiền lãi. Từ hôm nay về sau, vương triều Đại Hạ cùng Thái Huyền Tiên tông không còn liên quan."

"Cố mỗ tới nơi đây chính là để chấm dứt nhân quả."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, hắn vừa nói chuyện vừa trực tiếp đem hai mươi hai tấm phù cầu mưa trả lại cho Thái Huyền Tiên tông.

Hắn không muốn thiếu chút nhân quả này.

Bây giờ đã có biện pháp giải quyết, vậy chuyện này cũng phải có một kết thúc.

Báo thù không cách đêm.

Đây là nguyên tắc làm việc của Cố Cẩm Niên.

Bây giờ, hai mươi hai tấm phù cầu mưa xuất hiện ở trước mặt Từ Trường Ca. Chuyện này khiến Từ Trường Ca càng thêm không khỏi cau mày.

Hắn ta thật sự là không rõ Cố Cẩm Niên đây là làm gì.

Quận Đông Lâm hỏa hoạn, thiếu khuyết phù cầu mưa, hiện tại thế mà trả lại phù cầu mưa, còn thanh toán tiền lãi? Chuyện này có chút không hiểu rõ tình huống.

"Cẩm Niên huynh, chuyện lúc trước, đích thật là tông môn ta có chút không ổn, còn xin Cẩm Niên huynh không cần để ở trong lòng."

"Mấy tấm phù cầu mưa này Cẩm Niên huynh cầm cẩn thận đi, cứu tế trọng yếu, chuyện khác đều nói sau."
Bạn cần đăng nhập để bình luận