Đại Hạ Văn Thánh

Chương 1437 Thành Thánh tại học cung! Thánh phạt của Thiên địa! Nghịch thiên mà đi! Nguyện vì dân chúng lập mệnh!(7)

Ở đài diễn võ.

Cố Cẩm Niên nước mắt rơi như mưa, hắn nhìn Tô Văn Cảnh trong lôi đình, hắn đau thấu tim gan.

Hắn không hi vọng liên lụy bất cứ người nào.

Hắn cũng không nghĩ tới Tô Văn Cảnh sẽ vì mình, không sợ cái chết.

Giữa sấm chớp lôi đình.

Khí tức Tô Văn Cảnh nhanh chóng suy yếu, Nhục Thân của ông, gần như hoàn toàn nứt toác, gân mạch đứt từng khúc, ngũ tạng tan vỡ.

Nhưng ý chí của ông, để cơ thể ông thẳng tắp, để ông không sợ tất cả.

Thế nhưng, đây là tia sét tuyệt diệt, không cách nào ngăn cản.

Tô Văn Cảnh là Bán Thánh, ông làm sao chống cự được lôi kiếp dạng này?

"Lão sư."

"Rời đi đi."

Trên đài diễn võ.

Cố Cẩm Niên lên tiếng, tiếng khóc hắn đứt đoạn, bởi vì thật sự quá suy yếu, nhưng đối mặt cảnh tượng như vậy, Cố Cẩm Niên ngưng tụ khí lực toàn thân, hô một tiếng lão sư.

Cũng hi vọng Tô Văn Cảnh rời đi.

Kiếp nạn này, hắn nguyện ý tự mình đón chịu.

Bên ngoài Tắc Hạ học cung, mọi người nhìn cảnh tượng này, không ít người nhịn không được mà rơi lệ, hốc mắt đỏ bừng không thôi.

Tình cảm giữa sư đồ, làm cho mọi người lã chã rơi lệ.

Cho dù là những Đại Nho đã thường gặp sóng to gió lớn, bây giờ cũng không nhịn được mà rơi lệ.

Mà giữa lôi đình.

Sau khi nghe Cố Cẩm Niên gọi.

Tô Văn Cảnh trong lòng được an ủi vô cùng.

Hai chữ Lão sư.

Ý vị thâm trường, nhưng chính vì hai chữ lão sư này, để Tô Văn Cảnh càng thêm kiên định ý chí của mình.

Trên thực tế, đối với Cố Cẩm Niên, lúc vừa gặp lần đầu tiên ông đã nổi lên tâm tư thu nhận đồ nhi, về sau những hành động của Cố Cẩm Niên, càng làm cho ông không khỏi sinh lòng kính nể, càng muốn thu nhận Cố Cẩm Niên làm đồ đệ.

Nhưng vấn đề là.

Chuyện Cố Cẩm Niên làm, mỗi một việc đều rung động thiên hạ, Tô Văn Cảnh không tiện mở miệng, bởi vì thành tựu của Cố Cẩm Niên, đang vượt qua ông từng chút từng chút.

Đâu có đạo lý lão sư lại không bằng đồ đệ chứ?

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tô Văn Cảnh chậm chạp không nhắc đến chuyện này cùng Cố Cẩm Niên, bởi vì ông cảm thấy mình không xứng, không xứng trở thành lão sư của Cố Cẩm Niên.

Bây giờ.

Khi Cố Cẩm Niên đứng trước đại nạn, ông cũng không phải bởi vì muốn trở thành lão sư của Cố Cẩm Niên, nêm mới đưa ra lựa chọn này.

Mà là, ông muốn giảm bớt gánh nặng cho Cố Cẩm Niên, ông cũng muốn chứng minh mình, muốn nói cho Cố Cẩm Niên.

Tô Văn Cảnh ông, cũng không tầm thường như thế.

Bây giờ.

Ông thỏa mãn, lòng ông đã đủ mãn nguyện.

"Cẩm Niên."

"Nhớ kỹ."

"Mặc kệ là nguyên nhân gì, bất kể gặp được phiền phức thế nào, ngươi phải nhớ kỹ."

"Nho giả, vì chúng sinh thiên địa mà đi."

"Người đọc sách chúng ta, nên vì thiên địa lập tâm, vì dân chúng lập mệnh, vì vãng Thánh kế tuyệt học, vì vạn thế mở thái bình."

"Lão sư đã cao tuổi, chuyện có thể làm cho người trong thiên hạ này không nhiều lắm."

"Ngươi còn trẻ, ngươi có đầy đủ thời gian, để làm rất nhiều chuyện, để bách tính vui vẻ, mở ra thái bình vạn thế, minh ngộ Nho học từ xưa đến nay, truyền lại chân lý Nho giả."

"Lúc này."

"Cần phải có người kết thúc."

Tô Văn Cảnh lên tiếng, ông lộ ra nụ cưởi, nụ cười phát ra từ nội tâm.

Âdm.

Nhưng tại giây phút ấy, lôi đình càng đáng sợ kinh khủng, đây là Lôi phạt của thiên địa, hơn nữa còn là tuyệt diệt chi lôi.

Không đánh người tới chết, căn bản sẽ không kết thúc.

Bên trong lôi đình.

Thần sắc Tô Văn Cảnh càng kiên định, ánh mắt của ông kiên định chưa từng có.

Cũng bất khuất trước nay chưa từng có.

Keng.

Kiếm khí.

Tung hoành mười vạn tám ngán dặm.

Tam Thước Thanh Phong.

Cũng có thể nghịch thiên.

Cũng vào lúc này.

Ở trong lôi đình.

Một luồng khí tức kinh khủng, quán triệt thiên địa.

Rầm rầm rầm!

Rầm rầm rầm!

Thần Châu đại lục hoàn toàn chấn động, trăm vạn luồng sáng từ trong vô số thư viện phóng ra.

Thiên địa một mảnh chấn động.

Bên trong Khổng gia.

Khổng miếu rung lên không thôi, pho tượng Thánh Nhân lúc này bộc phát ra Thánh quang không gì sánh kịp.

Vô số người, không khỏi ngẩng đầu lên.

Khí tức kinh khủng này quét sạch trăm vạn sơn hà, rung động nhật nguyệt càn khôn.

Bên trong Đông Hoang cảnh.

Thái Huyền Tiên tông.

Vẻ mặt Thượng Thanh Đạo Nhân, trong nháy mắt trở nên chấn động không gì sánh nổi.

"Có người thành Thánh."

Ông ta kinh ngạc, trong ánh mắt, là không thể tin nổi.

Gần như chỉ trong tích tắc.

Vô số ánh mắt nhìn về phía Tắc Hạ học cung.

Nước Hung Nô, vương triều Phù La, vương triều Đại Kim, vương triều Đại Hạ, vương triều Trung Châu, vương triều Nam Man, cực bắc chi địa.

Long Hổ Đạo tông, Âm Dương Tiên tông, Vạn Tinh Cổ tông, Linh Lung Tiên Cung, Thanh Khâu Sơn mạch.

Toàn bộ Thần Châu đại lục, vô số ánh mắt tụ tập toàn bộ tại Tắc Hạ học cung.

Là ánh sáng.

Ánh sáng thông thiên triệt địa.

Tại bên trong lôi đình tuyệt diệt, Tô Văn Cảnh bước vào cảnh Thánh Nhân.

Khí tức của ông, rung động thiên hạ.

Lực Thánh đạo kinh khủng này, kinh động một vị lại một vị nhân vật lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận