Đại Hạ Văn Thánh

1318 Cả triều văn võ bá quan quyên góp mười vạn lượng? Ta cùng với Vương đại nhân quyên hai ngàn vạn lượng! Ngả bài rồi!(10)

"Ba vạn năm ngàn lượng bạc trắng, cũng không tính là niềm vui lớn gì?"

"Công công không cần khách khí như thế."

Hứa Ngôn hơi kinh ngạc, ba vạn năm ngàn lượng bạc, mặc dù số tiền gần như chỉ đứng sau Bệ hạ, cũng không cần phải vui mừng quá đỗi như vậy đi?

Quá khách khí nha?

"Không phải không phải, tâm ý của đại nhân, tạp gia đã biết, nhưng mà niềm vui lớn và đại nhân không có quan hệ với nhau."

"Dương đại nhân và Vương đại nhân sau khi bàn bạc, đã quyên tặng hai ngàn vạn lượng bạc trắng, đây mới là niềm vui lớn, tạp gia phải nhanh chóng hồi cung bẩm báo với bệ hạ"

Ngụy Nhạn vừa nói vừa cười tít mắt.

"Cái gì?"

Hai ngàn vạn lượng?"

"Ngụy công công, ngươi bị lừa rồi?"

Hứa Ngôn sửng sốt.

Đùa kiểu gì vậy?

Hai ngàn vạn lượng bạc trắng?

Ngươi dọa ta chắc?

Hay ngươi coi ta là đồ đần?

Thấy Hứa Ngôn như thế, Ngụy Nhàn cũng khách khí giải thích cho ông ta nghe.

Giải thích sơ sơ việc Dương Khai và Vương Khải Tân làm sao kiếm được số tiền lớn như vậy.

Chờ đến khi nghe được việc thuê mua cửa hàng.

Hứa Ngôn sững sờ tại chỗ.

"Hứa đại nhân, lời cần nói cũng đã nói rồi, tạp gia còn chuyện quan trọng phải làm, không thể ở lại lâu được."

Ngụy Nhàn không dài dòng nữa, cúi đầu chào rồi rời đi.

Chờ sau khi Ngụy Nhàn đi rồi.

Hứa Ngôn vẫn còn đứng ngốc ở đó, còn có cả Tả Thị Lang cũng bị dọa ngây người luôn rồi.

“Một ngàn vạn lượng một cửa hàng?"

"Thượng Thư đại nhân, đây chắc là lừa người đi?"

Tả Thị Lang lấy lại tinh thần, luôn cảm thấy đây là thủ đoạn lừa người.

"Ôi!"

"Sai rồi, sai rồi, sai rồi."

"Lão phu nghĩ sai rồi."

"Ôi, sao lão phu không nghĩ tới, Thiên mệnh Hầu còn có thể nghĩ ra cách này để kiếm tiền cơ chữ"

"Thiên tài, thiên tài, thật sự là thiên tài kinh doanh."

Hứa Ngôn là ai?

Hộ Bộ thượng thư của Đại Hạ , trong lĩnh vực làm ăn kinh doanh, Hứa Ngôn không dám nhận là thiên hạ đệ nhất, nhưng cũng là tinh anh trong tinh anh.

Trên thực tế, Ngụy Nhàn vừa nói ra, ông ta đã biết đây là sự thật.

"Thượng Thư đại nhân, đây là sự thật?"

Tả Thị Lang kinh ngạc, không thể tin được.

"Nhất định là thật sự."

"Bất Dạ Thành Đại Hạ, thu hút toàn bộ  dân chúng kinh đô, dân chúng bảy tám cái phủ thành xung quanh cũng vì nghe danh mà tới."

"Cứ như thế, số lượng khách tới thăm càng nhiều, giá cửa hàng sẽ càng cao."

"Hơn nữa, Thiên mệnh Hầu mở cửa hàng, giống như một tấm kim bài bảo hộ vững chãi nhất, lại còn có định mức miễn thuế, một ngàn vạn lượng bạc trắng tính ra cũng không nhiều."

"Ôi!"

"Ta thật sự ngu xuẩn, bỏ lỡ một cơ hội phát tài."

"Lúc trước Thiên mệnh Hầu tới tìm lão phu, bị lão phu qua loa trả lời rồi đuổi đi, ta thật sự là ngu xuẩn, vô tình để Dương Khai và Vương Khải Tân nhặt được món hời lớn."

Tâm trạng bây giờ của Hứa Ngôn đều đóng băng hết rồi.

Thứ nhất là vì Dương Khai và Vương Khải Tân kiếm được bạc, thứ hai là hối hận vì trước kia đã từ chối góp vốn với Cố Cẩm Niên, nếu như lúc đó bản thân ông ta kiên nhẫn một chút, nghe hết kế hoạch của Cố Cẩm Niên.

Không chừng lúc đó ông ta sẽ góp vốn, mà còn góp vốn không ít.

Nói cách khác, người được chia lợi nhuận mấy ngàn vạn lượng bạc trắng chính là ông ta nha.

Trái tim rỉ máu.

Thật con mẹ nó chứ, quá là đau đớn.

"Không được, không được, lão phu phải nhanh chóng đi tìm Dương Khai."

"Để Dương Khai nói với Hầu Gia, Hộ Bộ nhất định phải chen được một chân vào vụ làm ăn này."

Hứa Ngôn nhanh chóng chạy ra ngoài, tự tin và bình tĩnh lúc này đã hoàn toàn biến mất không còn sót lại tí nào.

Chỉ là, vừa chạy được một lát.

Hứa Ngôn lại đột nhiên chạy về, nhìn bộ dạng giống như điên điên khùng khùng vậy.

"Thượng Thư đại nhân, sao ngài lại quay về vậy?"

Tả Thị Lang hơi nghi hoặc, hắn ta có cảm giác Thượng Thư đại nhân đã điên rồi.

"Ta không thể cứ như vậy mà qua đó được."

"Ta phải chuẩn bị chút lễ vật."

"Còn nữa, phải xem xem lát nữa nói chuyện thì nên dùng từ gì, tuyệt đối không được lỡ miệng nói sai."

"Ngươi tới đây, hai chúng ta nói chuyện thử, ngươi bắt chước Dương Khai Dương Thượng thư, xem thử ta nói như vầy có sai sót chỗ nào không, có khiến bọn họ khó chịu không."

Hứa Ngôn mở miệng, sau đó lôi kéo tả Thị Lang mô phòng cuộc đối thoại.

Thậm chí vì biểu đạt thành ý của mình, Hứa Ngôn còn cố ý tắm rửa sạch sẽ, điều chỉnh biểu cảm khuôn mặt vài lần, ,chỉ sợ lỡ như nói linh tinh gì đó, hoặc biểu cảm xấu xí khiến hai người kia khó chịu, vậy thì rất phiền toái.

Qua nửa canh giờ chỉnh lên sửa xuống.

Hứa Ngôn mang theo hộp bảo vật đã tích góp nhiều năm coi như là lễ vật, vô cùng lo lắng chạy tới Dương phủ.

Lúc này, trong lòng Hứa Ngôn nóng như lửa đốt, ông ta rất rất hối hận, nếu ông ta không thể chen một chân vào vụ làm ăn Bất Dạ Thành Đại Hạ này, ông ta sẽ hối hận xanh cả ruột.

Chắc chắn cả đời sẽ sống trong đau đớn và hối hận mất.

Vì thế tốc độ của Hứa Ngôn, cũng không cần ngồi xe ngựa, chạy thẳng một mạch tới Dương phủ.

Sau khi tới Dương phủ, Hứa Ngôn nhìn thấy mấy chiếc xe ngựa và kiệu đã đứng ở đó rồi, sắc mặt ông ta có hơi khó chịu.

Đã có nhiều người tới rồi sao? Xem ra bọn họ cũng muốn chia một chén canh đây mà.

Điều này khiến Hứa Ngôn vô cùng khó chịu, sắc mặt cũng tối đi.

Nhưng vừa tới cửa, ông ta lập tức thay đổi, vẻ mặt tiếu dung, khách khách khí khí, nhờ  người hầu vào báo lại với Dương Khai.

Cùng lúc đó, trong một nhà dân bình thường giữa lòng kinh đô.

Trường Vân Thiên khẽ đặt bút lông xuống nghiên mực.

Cả khuôn mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.

Hắn ta vừa viết xong bản tấu vạch tội Bất Dạ Thành Đại Hạ, ba đại tội lớn, cộng thêm một số chuyện liên quan tới Dương Khai và Vương Khải Tân.

"Nghĩ đến việc ngày mai lên triều, Hứa Ngôn Hứa đại nhân sẽ ủng hộ ta."

"Cho dù ta đắc tội Dương Khai và Vương Khải Tân thì thế nào, đối với ta mà nói, bọn họ không phải là người ta muốn lôi kéo."

"Mà ta làm vậy, Hứa đại nhân tất nhiên sẽ ủng hộ ta, cũng sẽ hỗ trợ ta, tính ra cũng là người chung một thuyền, trước mắt đứng vững chân ở Hộ Bộ, những việc sau đó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều."

Trường Vân Thiên tự nhủ với bản thân.

Sau đó, ánh mắt của hắn ta tới xuống cuốn luận báo về  'tiền giấy Đại Hạ' bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận