Đại Hạ Văn Thánh

998 Tân học! Tri hành hợp nhất! Thiên tai Đại Hạ! Giáng lâm!(7)

Nếu như có thể làm đến bước này, thì có thể phổ biến thống nhất thuế mục, đem giá cả lương thuế áp chế đến trên dưới một thành rưỡi.

Đại Hạ thu thuế là ba thành rưỡi, giống như là trực tiếp ít đi hai thành, dân chúng tự nhiên đại hỉ, xui xẻo chỉ là những quyền quý kia.

Đương nhiên ý nghĩ này rất tốt đẹp, nhưng mà muốn thi hành là thực sự rất khó.

Trước Thôi Ân lệnh.

Lại giết Ninh Vương.

Xao sơn chấn hổ.

Thủ đoạn lôi đình.

Duy chỉ có như vậy mới có thể thi hành xuống dưới, nếu không thì nghĩ cũng đừng nghĩ. Hoàng thân quý tộc, chính là hậu đài mạnh nhất của thế gia, bọn họ không làm xuống tới, thì vĩnh viễn đừng nghĩ Phổ Huệ dân chúng.

Đến như giảm chi tiêu cũng là đơn giản, cái gì cần thì nên cho, không nên cần thì không cho.

Phạm vi bên trong quy củ thì cứ chiếu theo quy củ mà làm.

Phạm vi bên ngoài quy củ thì kiên quyết không thể làm loạn.

Cầm gán nợ, cầm muối quyển gán nợ, cử chỉ này chính là làm ẩu. Mặc dù có thể giải quyết nhu cầu cấp bách trước mắt, nhưng xui xẻo chính là đời đế vương sau này nữa.

Cố Cẩm Niên cũng có thể nghĩ ra được. Nếu Lý Cơ thật sự có thể leo lên bảo điện, gia hỏa này đừng nói cái gì diễu võ giương oai, cam đoan mỗi ngày đều có bách quan tụ tập tại cửa ra vào đòi nợ.

Từng người thúc giục Lý Cơ cho bạc.

Lúc đó, dựa theo tính cách của Lý Cơ, chín thành chín chọn bày nát, trực tiếp nằm ngửa, để văn võ bá quan tự mình xử lý.

Văn võ bá quan có thể xử lý như thế nào? Chỉ có thể chặt đầu cá, vá đầu tôm, coi như xuất hiện một cái năng thần cũng vô dụng, lỗ thủng quá lớn, tuyệt đối không phải chuyện hai mươi năm ba mươi năm có thể giải quyết. Chí ít cần hai đời người mới có thể bù đắp cái lỗ thủng này.

Ai tới bù đắp lỗ thủng.

Dân chúng thôi, còn có thể là ai.

"Chuyện giảm chi tiêu này, nhất định phải mau chóng đi xử lý. Hộ bộ mặc dù vắt chày ra nước, nhưng lại cũng đều là một đám thùng rỗng kêu to."

"Bạc không phải tiết kiệm ra, mà là giảm chi tiêu hợp lý cộng thêm bạc kiếm được, vắt chày ra nước nhiều nhất là thần giữ của, những chuyện khác không có một chút tác dụng."

Nghĩ tới đây, Cố Cẩm Niên đối Hộ bộ không khỏi sinh ra một chút lời oán giận.

Trước đó hắn đối Hộ bộ còn tính là có chút ấn tượng tốt, cảm thấy Hộ bộ có thể giữ chặt bạc thật không tệ.

Hiện tại xem ra, Hộ bộ cũng chỉ sẽ giữ vững chút bạc này thôi.

Nghĩ tới đây, Cố Cẩm Niên tiếp tục viết chữ trên tờ giấy trắng.

Không sai biệt lắm qua hơn ba canh giờ.

Cuối cùng Cố Cẩm Niên mới viết xong toàn bộ bản kế hoạch, đây là quốc sách ngắn gọn nhất rồi.

Vì lo lắng lão cữu xem không hiểu, Cố Cẩm Niên còn cố ý đưa ra không ít ví dụ.

Nhưng toàn bộ tấu chương, nói tới nói lui đều không rời khỏi 'Giết Ninh Vương'.

Ninh Vương mà không giết, chuyện gì cũng không làm được.

Tấu chương viết xong, Cố Cẩm Niên nghỉ ngơi qua loa một hồi, thuận tiện lấy ra Giang sơn cẩm tú đồ.

Đã qua thời gian một tháng.

Cố Cẩm Niên dự định nhìn xem tình huống bên trong Giang sơn cẩm tú đồ.

Sau khi lấy ra Giang sơn cẩm tú đồ.

Bên trong Đồ vạn mẫu ruộng tốt, toàn bộ bông lúa Chân Long đã khỏa khỏa sung mãn, có thể thu hoạch rồi.

Bông lúa Chân Long đã hoàn toàn thành thục.

Cố Cẩm Niên thu hoạch một phần nhỏ, khoảng 100 khỏa hạt thóc. Sau khi lấy ra một cỗ mùi gạo nồng đậm thơm ngát thấm vào lòng người.

Không nhiều lời, Cố Cẩm Niên vận dụng pháp lực, lột ra vỏ thóc, từng hạt viên mãn như châu, Chân Long bảo gạo xuất hiện.

Rất nhanh Cố Cẩm Niên tự mình đi một chuyến đến phòng ăn, nhóm lửa nấu cơm.

Không đến nửa canh giờ, mùi gạo thơm ngát thấm lòng người đánh tới, trong nồi gạo trắng noãn vô cùng, như là Ngọc Trân châu trắng.

Bới thêm một chén cơm, vừa vặn không nhiều không ít, đều không cần cho bất kỳ loại gia vị nào, chỉ riêng mùi thơm cũng làm người ta thèm ăn nhỏ dãi, ăn miếng đầu tiên.

Mùi gạo bốn phía, mang theo một loại cảm giác trong veo, bắt đầu nhai, nhấm nuốt mấy ngụm, miệng đầy thanh hương.

Không đến một lát, một chén Chân Long bảo gạo đã được Cố Cẩm Niên ăn vào trong bụng.

Rất nhanh một cỗ cảm giác ấm áp từ dạ dày truyền đến, sau đó hóa thành chân khí tinh thuần, khuếch tán khắp cơ thể.

Tinh tế thể ngộ một phen, Cố Cẩm Niên không khỏi tắc lưỡi.

"Cường giả Võ đạo dưới đệ tam cảnh, ăn đều có hiệu quả."

"Người bình thường ăn, có thể tăng cường thể phách, không nói đến chuyện bách bệnh bất xâm, nhưng ít ra về sau cũng sẽ không bị một vài bệnh như phong hàn ho khan."

"Quả nhiên là tốt đồ vật."

"Mà một chén cơm lớn này có thể bổ sung tinh lực của ta. Nếu đổi lại là người dân bình thường thì cả nhà ăn một bát, hai ba ngày cũng sẽ không đói. Mà đối với tướng sĩ một ngày ăn nửa bát liền có tinh lực dồi dào cả ngày."

"Hí."

Cố Cẩm Niên thật sự là rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận