Đại Hạ Văn Thánh

Chương 430 Đế vương nổi giận, trục xuất bách quan, bắt giam Tể tướng, triều chính rung chuyển.(4)

Đợi bị thuyết giáo.

"Đây là lý do vì sao ngươi đứng thứ mười hai đấy."

"Cố Cẩm Niên là tôn nhi của Trấn Quốc Công Đại Hạ, một thế gia võ tướng lại bồi dưỡng được một vị đại tài Nho đạo."

"Thế mà ngươi nói hắn làm việc xúc động, ngươi có nghĩ tới, Cố Cẩm Niên rõ ràng có tài hoa như thế, vì sao lại ẩn giấu mười mấy năm."

"Mười năm mài một kiếm, lưỡi đao chưa từng thử."

"Một người giấu mình mười năm không đáng sợ."

"Nhưng mười năm trước Cố Cẩm Niên mới bao nhiêu tuổi? Chỉ sáu bảy tuổi mà thôi, sáu bảy tuổi hắn đã biết ẩn nhẫn, hơn nữa nhẫn một lần là mười năm."

"Cho dù tất cả huynh trưởng của ngươi, ngay cả lão đại lúc mới sáu bảy tuổi, cũng chỉ hận không thể thể hiện rõ tài hoa ra, quan trọng hơn là, Cố Cẩm Niên là nhi tử độc nhất trong nhà, hắn không phải người phải chịu cảnh đãi ngộ bất công."

"Dưới tình huống đó mà hắn có thể ẩn nhẫn những mười năm, tâm cơ lòng dạ này, khó mà tìm ra được một người trong cả ba đại vương triều đấy."

Đại Kim Hoàng đế nói, Thập Nhị Hoàng tử cho rằng Cố Cẩm Niên tính cách xúc động.

Nhưng cách nhìn của Hoàng đế Đại Kim về Cố Cẩm Niên, lại hoàn toàn khác biệt.

"Ngươi nói hắn làm việc nông nổi bốc đồng, tự ngươi suy nghĩ thật kỹ xem có chuyện nào mà hắn không đứng về phía đạo lý?"

"Nạn Giang Ninh quận, Cố Cẩm Niên vì dân giải oan, nhìn như xúc động, nhưng kì thực có được dân tâm."

"Khổng gia thiên vị nước khác, Cố Cẩm Niên làm người đọc sách của bổn quốc nên ra mặt, không sợ đắc tội, đa chiếm được tâm của người đọc sách."

"Lần này, Hung Nô hòa thân, Cố Cẩm Niên cứng rắn ngăn cản, lại có được lòng dân."

"Ngươi cảm thấy hắn quá nông nổi xúc động, nhưng nếu ngươi là kẻ thù của hắn, ngươi làm sao tìm ra được sơ hở của hắn?"

Đại Kim Hoàng đế tiếp tục nói.

Trong khoảnh khắc, vẻ mặt Thập Nhị Hoàng tử rất xấu.

Suy nghĩ kỹ lại, thật sự đúng vậy.

Nhìn như xúc động bốc đồng, nhưng trên thực tế mỗi lần đều chiếm được lợi ích cực kỳ lớn.

Hơn nữa mỗi chuyện, đều làm không chê vào đâu được, một giọt nước cũng không lọt.

Giả sử bản thân là kẻ thù của Cố Cẩm Niên, hắn đúng là không tìm ra được nhược điểm.

Cố Cẩm Niên vì dân giải oan, mình làm sao vạch tội? Vạch tội Cố Cẩm Niên không nên giải oan cho bách tính sao? Hay là vạch tội Cố Cẩm Niên phạm thượng? Đi quá giới hạn quy củ? Nhưng mình vạch tội người đệ nhất quyền quý của Đại Hạ, mới là phạm thượng? mớ là người vượt quá quy củ đi.

Cố Cẩm Niên đại náo Khổng gia, sai ở chỗ nào? Là Khổng Vũ mời hắn đến, không phải Cố Cẩm Niên không mời mà tới.

Coi như không mời mà đến thì có thể thế nào?

Tự xông vào nhà dân đơn giản chỉ bị giam mấy ngày, hoặc nộp phạt chút ngân lượng, nhưng vấn đề là ai dám phạt?

Lần này hòa thân, Cố Cẩm Niên càng làm đến mức một tí khuyết điểm cũng tìm không ra, Hung Nô quốc muốn đánh cắp quốc vận Đại Hạ, đổi lại là ai cũng không nhẫn nhịn được.

Cho dù không đưa ra được chứng cứ cũng vô dụng, bởi vì ngươi không đánh cược nổi, dù chỉ có một chút xíu khả năng thôi ngươi cũng không đánh cược nổi.

"Phụ hoàng, đây là vì sao ạ?"

"Theo lý, Cố gia quyền thế ngập trời, nên càng phải điệu thấp một chút, nhưng Cố Cẩm Niên bốc đồng như thế, cho người ta cảm giác không thể trọng dụng, thích hành động theo cảm tính, nhưng vì sao mỗi một chuyện hắn làm, đều có thể một giọt nước cũng không lọt được vậy?"

Thập nhị hoàng tử càng nghĩ càng dao động, càng nghĩ càng thấy kỳ lạ, hắn nghĩ mãi nghĩ hòai mà không rõ vì sao, chỉ có thể nhìn phụ hoàng mình.

Nghe thấy nhi tử hỏi.

Hoàng đế Đại Kim lúc này ánh mắt sáng lên.

"Bởi vì mỗi chuyện hắn làm, đều là thay Hoàng đế Đại Hạ làm việc."

"Bất kể có phải Hoàng đế bày mưu đặt kế hay không, mỗi một chuyện, hắn đều đi theo hoàng quyền."

Hoàng đế Đại Kim nói ra điều cốt lõi.

Nhất thời, Thập Nhị Hoàng tử ngây ngẩn cả người.

Hắn cũng đã hiểu.

Đúng vậy, mỗi chuyện Cố Cẩm Niên đã làm, kỳ thật đều là chuyện Hoàng đế muốn làm, nói cách khác, mặc kệ quá trình như thế nào, kết quả chắc chắn sẽ không nguy hiểm.

Bởi vì Hoàng đế muốn nhìn thấy kết quả này.

Lĩnh hội ra điều này, thập nhị hoàng tử nháy mắt ngây ra tại chỗ.

Cố Cẩm Niên trong lòng hắn, chính xác là một người quá xúc động, thích hành động theo cảm tính.

Nhưng bây giờ được phụ hoàng chỉ điểm, hắn dường như mới thấy rõ Cố Cẩm Niên là loại người gì.

"Vậy phụ hoàng, có cần nghĩ cách áp chế hắn không?"

Thập nhị hoàng tử tiếp tục hỏi, người này kinh người đến thế, hắn tò mò không biết có cần ra tay diệt trừ không?

"Không."

"Ngươi đã gặp hắn một lần, khi đó không kết thù với hắn đúng không?"

Hoàng đế Đại Kim hỏi.

"Không ạ, mặc dù không quen thuộc, nhưng vẫn xem như lưu lại ấn tượng tốt cho nhau."

Thập nhị hoàng tử suy nghĩ một lúc, sau đó đưa ra câu trả lời.

"Tốt."

"Cùng hắn thâm giao, mời hắn đến Vương Triều Đại Kim, cho tất cả quyền lực, nếu hắn có chuyện gì muốn nhờ ngươi giúp, chỉ cần không liên quan đến cơ mật quốc gia thì đều có thể hiệp lực trợ giúp."

"Nếu ngươi chèn ép hắn, trái lại sẽ làm hắn thống hận Đại Kim, toàn tâm toàn ý phụ tá Đại Hạ, nhưng nếu dùng đại lễ mà đối đãi."

"Thứ nhất, hắn cùng triều đình phát sinh mâu thuẫn, sẽ nhớ tới Đại Kim ta."

"Thứ hai, Đại Hạ biết được, cũng sẽ đề phòng và chèn ép hắn."

"Thứ ba, thời khắc mấu chốt, có thể thiết kế để hắn không thể không phản bội lại Vương Triều Đại Hạ."

"Mặc kệ thế nào, Vương Triều Đại Kim đều sẽ không tổn thất gì, hiểu chưa?"

Hoàng đế Đại Kim nói, đây là ý định của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận