Đại Hạ Văn Thánh

833 Chuyện thôn phế tích, Cố Cẩm Niên giận dữ điều khiển đại quân san bằng Ninh Vương phủ!(5)

Hắn ta biết Cố Cẩm Niên sẽ dùng thủ đoạn gì nhắm vào mình.

Cho nên sớm hỏi thăm. Nếu phiền phức thì trước hết mình cứ chạy rồi nói sau. Cùng lắm thì chạt đến vương triều Phù La. Chẳng lẽ Cố Cẩm Niên lại dám đi vương triều Phù La tìm mình gây chuyện sao?

“Không sao.”

“Bụi về với bụi, đất về với đất. Ngươi đã không còn là Lý Lãnh Thu mà là Bất Hối.”

“Dù cho hắn có phái trăm vạn đại quân đến cũng không thể làm gì.”

“Chùa A Tháp cũng không phải do Đại Hạ chưởng quản. Sau lưng chính là vương triều Phù La. Vi sư cũng là cao thủ Phật môn, cho dù là Võ Vương đích thân đến, vi sư cũng có thể đối phó nhẹ nhàng.”

“Về phần đại quân đột kích, vi sư có thể bảo vệ ngươi chu toàn. Nếu như thật sự là mâu thuẫn không thể hóa giải thì còn có vương triều Phù La ở đây. Tướng sĩ Đại Hạ không dám vượt qua ranh giới.”

“Trừ khi Cố Cẩm Niên có thể tìm đến cường giả đệ thất cảnh. Nếu không mà nói có thể bảo vệ ngươi bình yên vô sự.”

“Không thì phụ vương ngươi tìm đến vi sư làm gì?”

Chủ trì La Trạch thờ ơ nói. Ông ta vô cùng tự tin. Nói tóm lại một câu là ai đến cũng vô dụng, chỉ cần có ông ta là có thể bảo đảm.

Đương nhiên nếu Cố Cẩm Niên gọi đến một cường giả đệ thất cảnh thì khác biệt.

Nhưng mà trong thiên hạ cũng không có cường giả đệ thất cảnh. Cho dù là có cũng chỉ là một hai người mà lại ẩn nấp rất sâu. Không đến thời khắc mấy chốt những cường giả này sẽ không ra mặt.

Bọn họ đều mượn nhờ một vài thủ đoạn đặc biệt, sống chui nhủi ở thế gian. Nếu dám xuất thế bị trời đất phát giác thì hẳn phải chết không nghi ngờ.

“Đa tạ sư phụ.”

“Đồ nhi nhất định thành kính niệm Phật, ăn năn suy nghĩ.”

Đạt được câu trả lời chắc chắn như thế.

Mặt mũi Lý Lãnh Thu không khỏi tràn đầy sung sướng.

Mà chủ trì La Trạch đứng dậy rời đi. Ông ta đưa lưng về phía Lý Lãnh Thu, trong mắt đều là chán ghét. Nếu không phải vì cân nhắc đại cục của Phật môn.

Loại người này ông ta cũng không chào đón.

Như thế.

Sau hai canh giờ.

Bên trong thành Đồng Quan.

Sau khi Từ Tiến một mạch chạy đến thông báo toàn bộ câu chuyện cho Trấn Quốc Công.

Trong quân doanh.

Một mảnh thanh âm hít khí lạnh vang lên.

Trong mắt tất cả tướng lĩnh đều lộ ra vẻ khó tin.

“Tên Lý Lãnh Thu này thật sự dám làm đến như vậy sao?”

“Hắn ta thật sự không sợ chết sao?”

“Trong thiên hạ lại có dạng người này?”

Từng tiếng nói vang lên.

Tướng lĩnh trong quân doanh cơ bản không thể tin được, Lý Lãnh Thu sẽ làm ra chueyenj vô nhân đạo như thế.

Mà trên ghế chủ vị.

Trấn Quốc Công lộ ra vẻ bình tĩnh vô cùng.

Ông không nói lời nào mà trực tiếp đứng dậy, đi ra bên ngoài lều quân doanh.

Sau đó tiếng như sấm sét, đè nén một cỗ lửa giận không tên.

“Truyền quân lệnh của ta.”

“Tập kết ba mươi vạn đại quân.”

“Trấn áp phủ Ninh Vương.”

Giọng nói như lôi đình vang lên, khiến cho toàn bộ thành Đồng Quan đều an tĩnh.

Tất cả tướng sĩ không biết chuyện gì xảy ra.

Nhưng sau khi đã hạ quân lệnh, từng thân ảnh nhanh chóng tập kết. Trước sau không đến nửa canh giờ, ba mươi vạn đại quân đã tập kết hoàn tất.

Sau đó xuất phát về phía phủ Ninh Vương.

Như thế.

Cho đến mãi hôm sau.

Một đường ra roi thúc ngựa, tùy tùng tướng sĩ của Cố Cẩm Niên cũng hỏa tốc chạy đén kinh đô Đại Hạ.

Toàn bộ Kinh đô Đại Hạ đã sớm giăng đèn kết hoa.

Cũng là vì chuẩn bị nghênh đón đại lễ phong Hầu của Cố Cẩm Niên.

Nhưng tùy tùng này chạy thẳng đến Lễ bộ. Thân phận của bọn họ không thể diện thánh, nhất định phải thông qua Lễ bộ thượng thư Dương Khai.

Mang theo lệnh tiễn của Cố Cẩm Niên.

Mấy người đi vào Lễ bộ, thông báo chuyện cho Lễ bộ Thượng thư Dương Khai.

Người kia cũng sững sờ tại chỗ hồi lâu.

Một khắc đồng hồ sau.

Dương Khai hướng về phía Hoàng cung mà đi.

Ông ấy thấy hơn 700 người dân vô tội bị giết là điều quan trọng. Nhưng càng quan trọng hơn chính là Cố Cẩm Niên muốn đi đại náo phủ Ninh Vương.

Đây mới là vấn đề mấu chốt nhất.

Ninh Vương!

Không động được.

Đây cũng không phải người bình thường. Thế lực của Ninh Vương rất khủng bố. Mười ba năm nay, nội bộ triều đình đã suy nghĩ vô số biện pháp, tổ chức qua không biết bao nhiêu lần hội nghị.

Chính là muốn động vào Ninh Vương.

Nhưng không dùng được biện pháp gì. Bọn họ phát hiện cũng không thể động vào Ninh Vương.

Không chỉ là trong tay Ninh Vương có mấy chục vạn tinh nhuệ mà chủ yếu hơn chính là Ninh Vương là một loại biểu tượng. Một loại biểu tượng cùng loại với Vĩnh Thịnh Đại Đế.

Ông ta cũng là Vương gia, là Hoàng thất chính thống.

Trong năm Kiến Đức, Ninh Vương không làm sai bất cứ chuyện gì. Hoàng đế Kiến Đức mặc dù muốn động vào Ninh Vương nhưng vẫn chậm chạp không dám. Nói cách khác, Ninh Vương không phải phản tặc.

Về sau Vĩnh Thịnh Đại Đế phát động Kiến Đức nan, Ninh Vương cũng trợ giúp Vĩnh Thịnh Đại Đế, xem như là tòng long chi thần. Mà thông qua đủ loại nhân tố, Ninh Vương lại thành tòng long chi thần số một.

Dù sao nếu lúc đó Ninh Vương không chọn lựa viện trợ Vĩnh Thịnh Đại Đế mà chọn trợ giúp triều đình đánh lại Vĩnh Thịnh Đại Đế.

Vậy thì Kiến Đức nan này thật sự không nhất định có thể thành công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận