Đại Hạ Văn Thánh

Chương 578 Đại Hạ Bất Dạ Thành, kế thành sẽ chế bá Thần Châu, người Khổng gia tới!(4)

Cố Cẩm Niên tính toán đơn giản, thành lập một trung tâm thương mại như vậy, đại khái cần bốn năm mươi vạn lượng vàng, dù sao cũng không phải việc nhỏ gì.

Bao gồm tiền công nhân viên, còn có chi phí cơ bản vân vân, khả năng không dưới năm mươi vạn lượng vàng.

Bệ hạ cho hai mươi vạn lượng hoàng kim, về số lượng thật ra không đủ, vì vậy phải kéo người nhập cổ phần.

Kinh doanh lớn như thế, Cố Cẩm Niên cũng không có ý định làm một mình.

Mặc dù chỉ dựa vào lực lượng một người, hoàn toàn có thể kiếm được nhiều tiền, nhưng cũng có rất nhiều vấn đề.

Nói tới nói lui vẫn là vấn đề quyền lợi.

Thương hội dạng này, mở một cửa hàng ở kinh đô, nói một câu không dễ nghe, có thể kiếm bao nhiêu bạc?

Muốn mở thì phải mở một chuỗi, tiến hành điều chỉnh các cửa hàng và phương thức giải trí theo tình hình của địa phương, hoàn toàn không có vấn đề gì.

Nhưng muốn mở rộng ra toàn bộ vương triều Đại Hạ, cần có nhân mạch và thế lực khổng lồ.

Dựa vào ý chỉ của hoàng đế là vô dụng.

Dựa vào thân phận của bản thân cũng vô dụng.

Nói câu khó nghe, quan viên ở chung quanh kinh đô cho mình mặt mũi điều đó là dễ hiểu, nhưng quan viên ở ngoài ngàn dặm, người ta dựa vào cái gì phải nghe ngươi?

Nhất là khu mua sắm ở bách hóa chính, thứ này chính là quan hệ nhân mạch, nếu không trộm vặt móc túi, cộng thêm một ít du côn lưu manh, dựa vào ai trấn áp?

Dựa vào Hình bộ? Hay là dựa vào Binh bộ?

Hình bộ và Binh bộ có thể ra công văn, nhưng người chân chính quản lý đốc tra cùng tập nã, còn không phải quan viên nơi đó sao?

Cho nên nhất định phải kéo một đám người đến, mọi người cùng nhau kiếm tiền, bản thân cầm đầu là được.

Làm ăn không quan trọng kiếm nhiều hay ít, mà quan trọng là ổn định.

Vì vậy bây giờ nhất định phải tạo một khoản.

Chủ yếu là bốn lĩnh vực.

Bách hóa mua sắm, trung tâm tiêu dùng, thành phố trò chơi, phố hội chợ.

Tính toán đơn giản một chút có thể biết rõ, thông thường bách hóa mua sắm, tổng lợi nhuận không sai biệt lắm là khoảng ba phần, khấu trừ chi phí nhân công, nhưng cân nhắc đến vấn đề vận tải, cho nên tổng lợi nhuận hẳn là hai phần.

Nhân khẩu kinh đô Đại Hạ là 30 triệu, cung cấp củi gạo dầu muối nhu yếu phẩm cơ bản trong sinh hoạt, một tháng kiếm được mười mấy hai mươi vạn lượng vàng, hẳn sẽ không quá khó chứ?

Chủ yếu là không có đối thủ cạnh tranh.

Cố Cẩm Niên cảm thấy ước tính dè dặt là được mười lăm vạn lượng vàng.

Mười vạn lượng hoàng kim tương đương với một mục tiêu nhỏ ở kiếp trước.

Nói cách khác, lợi nhuận ròng của hai cái mục tiêu nhỏ một tháng, đương nhiên đây chủ yếu vẫn là bởi vì tiền lãi nhân khẩu, cộng với sự xuất hiện của những thứ mới mẻ, dẫn tới mua sắm điên cuồng.

Đợi qua hai tháng, khả năng sẽ ổn định ở mức mười vạn lượng vàng.

Trung tâm tiêu dùng khả năng sẽ không kiếm quá nhiều, bởi vì kiếm được là tiền thuê của các cửa hàng lớn, đương nhiên mình cũng sẽ nghiên cứu một chút, hoặc là lưu lượng khách vô địch, hoàn toàn có thể đề xuất hợp tác nhập cổ phần, nếu ngươi không hợp tác? Ỷ vào nhà mình có sản phẩm tốt?

Vậy được, thu mua xếp hạng hai, khuyến mãi điên cuồng, đủ loại tuyên truyền quảng cáo, lại thêm lưu lượng khách vô địch này, ngươi cũng có thể thụt lùi.

Thao tác của nhà tư bản ấy mà, Cố Cẩm Niên đã từng viết một bộ kịch bản cuộc chiến kinh doanh, vừa vặn hiểu biết một tí tẹo như thế.

Vì vậy trung tâm tiêu dùng giai đoạn trước dựa vào tiền cho thuê, một tháng thu nhập được năm vạn lượng vàng, vấn đề cũng không lớn.

Cụ thể vẫn phải xem khả năng tiêu dùng và mua sắm của dân chúng kinh đô, cho nên khoảng dao động sẽ rất lớn.

Nói đến Thành du ngoạn thì đoán chừng cũng không khác gì với trung tâm tiêu dùng, nhưng dao động sẽ không lớn lắm, cảnh khu sẽ phân thành cấp bậc, có nơi của lão bách tính đi, và một số nơi cho người đọc sách đi, cộng thêm một số nơi cho kẻ có tiền đi.

Lại làm vé tốc hành gì đó, rồi vào cảnh khu không được tự mang theo khẩu phần lương thực, muốn không kiếm tiền cũng khó.

Kiếm tiền mà, không xấu hổ, hơn nữa đích thực chuyện quan trọng nhất là phải bảo vệ môi trường, nếu không một cảnh khu mà khắp nơi đều là rác rưởi, người ta nhìn thôi cũng ghét bỏ rồi.

Phố hội chợ thì càng đơn giản, ngày thường là chợ đêm, khi có ngày nghỉ lễ, hoặc ngày có đại hỉ sự gì đó, hoặc là làm hoạt động nào đó như 11.11( ngày khuyến mãi), thì thu nhập liên tục không ngừng, một tháng thu nhập không ít hơn ba vạn lượng vàng.

Nhưng kiếm tiền suy luận cũng giống như trung tâm tiêu dùng, chỉ là Cố Cẩm Niên không có ý định kiếm tiền dựa vào các cửa hàng, mà là mời đầu bếp nổi danh ở các nơi khác đến, tới nhập cổ phần, hắn lấy bảy phần lợi nhuận, nhưng không thu tiền thuê, ngươi làm việc kiếm ba thành, chi phí vật liệu tự ngươi bỏ ra.

Lưu lượng khách khổng lồ như thế, Cố Cẩm Niên không thiếu cửa hàng vào thuê chỗ.

Đừng cho rằng ước mơ tốt đẹp, thực tế khắc nghiệt.

Ý tưởng của Cố Cẩm Niên là tập trung vào 'Tích hợp tài nguyên ' cùng với 'Sự mới mẻ', nói trắng ra là chính là nhà đầu tiên, mà có đầy đủ tất cả các khía cạnh, muốn mua đồ vật thì đến mua, muốn tới đây tiêu pha, ăn cơm uống rượu thì đến chơi, muốn trải nghiệm những điều khác biệt một lần, nhà tắm phòng xông hơi cộng thêm tinh dầu mát-xa lưng, phú thương xin mời vào bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận