Đại Hạ Văn Thánh

1724 Lục đại thiên kiêu, chín Nhân vương chúc phúc, thiên truy bách luyện, vô số tạo hóa.(2)

"Đứng đầu vạn kinh? Thì sao chứ? Một vạn bộ kinh văn Thượng cổ còn không sánh bằng một mình hắn ư?”

Nghe nói như thế, sắc mặt Trường Vân Thiên lạnh lẽo, nhìn qua phủ chủ Phủ Đại đạo, ông ta đã từng là lão sư của Trường Vân Thiên, nhưng bây giờ Trường Vân Thiên chính là giáo chủ Tiệt Thiên giáo, hắn ta cũng chẳng cần nể nang gì ông ta, bởi vì sau lưng hắn ta chính là Thượng cổ Nhân tộc.

Nghe Trường Vân Thiên nói như vậy, phủ chủ Phủ Đại đạo có chút trầm mặc, ông ta rất thông minh, biết rõ tình thế bây giờ đã thay đổi, dưới tình huống này, không cần thiết phải xảy ra tranh chấp với Trường Vân Thiên.

Đồng thời, ông ta thật ra cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi, lúc trước ông ta đã thấy Trường Vân Thiên khác lạ, chỉ là lúc đó ông ta cho rằng hắn ta có thể kiềm chế Cố Cẩm Niên nên mới giữ lại, thật không ngờ tới lại là nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà, nuôi hổ gây họa.

Nhưng mà giọng nói của Thượng Hành Chân Phật lại vang lên.

"Bất kể như thế nào đi chăng nữa, bần tăng cũng cảm thấy nên cẩn thận một chút cũng đúng.”

"Thủ đoạn của Cố Cẩm Niên rất đáng sợ, đến cuối cùng cũng chẳng ai đoán được hắn có thể lấy ra bộ kinh văn tuyệt thế gì, phòng ngừa vạn nhất vẫn hơn.”

"Bần tăng có ý này, không biết có ổn không, hai ngày này, chúng ta đẩy mạnh khởi động các cơ duyên, khiến cho các tuyệt thế thiên kiêu này nhanh chóng chiếm được đãi ngộ tốt, hai ngày sau Cố Cẩm Niên mới tụng niệm Đạo kinh mà.”

"Chúng ta trước dùng lợi ích để thu hút các thiên kiêu về đây, cho dù Cố Cẩm Niên có thể lấy ra được kinh văn siêu việt như thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ không ảnh hưởng đến môn đồ của chúng ta nữa.”

"Người nào đến Tiệt Thiên giáo rồi, sẽ không thể đi Kỳ Lân Các nữa, đây là lời Tô Văn Cảnh từng nói, người trong thiên hạ, ai cũng có mắt, ai cũng suy nghĩ thiệt hơn mà.”

"Bây giờ chúng ta thu hút ánh mắt của người trong thiên hạ."

"Đây chính điều mà Cố Cẩm Niên am hiểu nhất, tạo thế!"

"Hắn thích tạo thế.”

"Lần này chúng ta đi trước hắn một bước, ra đòn phủ đầu, tạo thế sớm hơn, ta muốn xem thử, Cố Cẩm Niên còn tạo thế kiểu gì."

Thượng Hành Chân Phật mở miệng, ông ta trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình.

"Ừ, điều này hợp lý.”

"Vậy để bản giáo chủ đi xin phép tổ tông.”

Trường Vân Thiên vừa thốt ra lời này, năm người kia đều trầm mặc, bọn họ biết rõ bây giờ Trường Vân Thiên là loại không cần mặt mũi gì nữa rồi, mở miệng ra là một tiếng tổ tông hai tiếng tổ tông, bọn họ thật sự không chấp nhận nổi kiểu xưng hô đó, nghe quá mức thấp hèn hệt như một nô lệ.

Chỉ là, Trường Vân Thiên không nói thêm gì nữa, hắn ta không quan tâm ánh nhìn và suy nghĩ của người khác, ở trong mắt hắn ta, chỉ cần có thể giải quyết Cố Cẩm Niên là được. Hắn ta nhanh chóng ra ngoài.

Năm người ở trong đại điện, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng không ai nói gì, mỗi người tự đi về các nơi của mình.

Trong cung điện lấp lánh ánh sáng chói lọi.

Cửu đại Nhân vương của Thượng cổ Nhân tộc đang ngồi ngay ngắn ở trên vương vị, ánh mắt bọn họ bình tĩnh, nhưng lại nhìn chăm chú lên Núi Tây Chu.

Núi Tây Chu. Thần bí lại đáng sợ.

Cửu vương nhíu mày, lần này Cố Cẩm Niên bố trí trận Đại Chu Thiên tinh thần, là điều bọn họ không ngờ tới, không phải lo lắng thực lực của Cố Cẩm Niên, cũng không phải cho rằng thiên địa không đồng ý, mà là chủ nhân của Núi Tây Chu lại đồng ý với Cố Cẩm Niên, cho phép hắn dùng núi Tây Chu để bày trận.

Chuyện này vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

Ngay lúc này, một thân ảnh đứng ở bên ngoài, cúi đầu kính cẩn.

"Khấu kiến các vị tổ tông.”

Là Trường Vân Thiên, hắn ta nhanh chóng vào điện, trên mặt mang theo nịnh nọt, cung cung kính kính.

Hắn ta quỳ trên mặt đất, lễ bái chín vị Nhân vương.

Chín Nhân vương đối với hành vi của Trường Vân Thiên, cảm thấy vô cùng chán ghét, nhưng bọn họ lại cần dạng người này, cho nên cũng không cần nói nhảm với hắn ta, trực tiếp mở miệng nói.

"Nói!"

Rất lạnh lùng, cao cao tại thượng.

Nghe vậy, Trường Vân Thiên lập tức lên tiếng.

"Chư vị tổ tông, Tiệt Thiên giáo đã được thành lập, chỉ là hai hôm nữa Cố Cẩm Niên sẽ tụng niệm cổ kinh.”

"Theo sự hiểu biết của tôn nhi đối với Cố Cẩm Niên, hắn thủ đoạn vô biên, không chừng thật sự có thể lấy ra cổ kinh tuyệt thế gì đó. ”

"Nếu thật sự như thế, có thể sẽ ảnh hưởng tới uy danh của Tiệt Thiên giáo chúng ta, cho nên khẩn cầu chư vị tổ tông xuất thủ, giúp đỡ những thiên kiêu của Tiệt Thiên giáo được tẩy kinh phạt tủy một phen, để bọn họ sớm xuất hiện trước mắt thế nhân, hào quang chói lòa, thoát thai hoán cốt.”

"Nếu được như vậy, chúng ta chắc chắn có thể chèn ép Kỳ Lân Các, điều này có lợi cho chúng ta.”

"Nhưng nếu là chư vị tổ tông cảm thấy không ổn, tôn nhi sẽ từ bỏ suy nghĩ này, tìm phương pháp giải quyết khác ổn thỏa hơn.”

Trường Vân Thiên lên tiếng, hắn ta rất chân thành, trong lời nói cũng tràn đầy vẻ nịnh nọt, hi vọng chín đại Nhân vương xuất thủ.

Trong lòng Trường Vân Thiên hiểu rõ hơn bất kì ai, Kỳ Lân Các và Tiệt Thiên giáo đang tranh giành tiên cơ. Ai nắm giữ càng nhiều tiên cơ, phần thắng của người đó sẽ càng lớn.

Chỉ đơn giản như vậy mà thôi.

Thiên tài cũng chính là tiên cơ, Tiệt Thiên giáo cướp đi một người, Kỳ Lân Các đương nhiên sẽ ít đi một người. Sau khi nghe hắn ta nói, chín vị Nhân vương cùng liếc mắt nhìn nhau một cái.

Bọn họ không nói gì, nhưng trong thần thức lại đang trao đổi với nhau.

"Chư vị cảm thấy thế nào?”

Một tôn vương lên tiếng, hỏi tám vị Nhân vương khác.

"Nếu tiếp tục bỏ ra tài nguyên cho những kẻ này, đối với chúng ta là một chi phí quá lớn.”

"Hơn nữa đây là đang bồi dưỡng Nhân tộc đương thời, tương lai của bọn chúng đã được định sẵn là kẻ thù của chúng ta."

Có một Nhân vương lên tiếng, ông ta cho rằng làm như vậy là đang tổn hại ích lợi của chính mình.

"Nhưng hắn ta nói cũng đúng, mục tiêu trước mắt của chúng ta chính là khí vận Đại thế, nếu như chúng ta đạt được khí vận của Đại thế, những chi phí này cũng không tính là gì.”

"Không sai, nếu như đạt được khí vận Đại thế, chúng ta có thể khôi phục cổ Thiên Đình, đến lúc đó, hết thảy thiên tài địa bảo cũng chỉ là những thứ tầm thường mà thôi.”

"Hừm, nếu cổ Thiên Đình khôi phục, những thứ này là cái gì đâu chứ, cho bọn họ cơ duyên, cũng chỉ là bỏ ra chút tiền tài mà thôi, nhưng nếu bọn họ có thể vì vậy mà giúp chúng ta giành được khí vận của Đại thế, thì cái giá này cũng xứng đáng mà.”

Mấy tiếng truyền âm vang lên, mặc dù chỉ trong một lúc lấy ra nhiều thiên tài địa bảo cho các thiên kiêu tẩy kinh phạt tủy như thế, đúng là hao phí rất nhiều, nhưng bây giờ, đối với bọn họ, khí vận còn quan trọng hơn.

Mấy tôn Nhân vương sau khi giao lưu xong. Cuối cùng thống nhất gật đầu.

"Được!”

"Cho bọn họ cơ duyên đi.”

Âm thanh của Phong vương vang lên, lời của ông ta thập phần đơn giản, cũng rất rõ ràng.

"Đa tạ tổ tông, đa tạ tổ tông.”

Trường Vân Thiên quá đỗi vui mừng, sau đó liên tục dập đầu mấy cái xuống thềm điện. Vội vàng xin phép lui ra ngoài.

Một lát sau, giọng nói của một vị Nhân vương vang lên.

"Nếu như bồi dưỡng những thiên kiêu này ra hình ra dạng, liệu rằng trong tương lai có phát sinh dị biến gì không."

"Dù sao thì bọn chúng cũng là Nhân tộc đương thời, rồi cũng sẽ có ngày trở thành kẻ địch của chúng ta mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận