Đại Hạ Văn Thánh

1509 Vô thượng Thanh Liên, Kỳ Lân hiển thế, Thánh nhân tọa kỵ, Cố Cẩm Niên đạp nửa bước Niết Bàn!(2)

Nghe nói như thế, Trường Vân Thiên không khỏi khẽ nhíu mày, bởi vì hắn ta cảm thấy rằng trong năm điều kiện này có hai cái không được, Ninh Vương quá tham rồi.

"Gặp Thượng Thanh chân nhân có chút phiền phức."

Phủ chủ phủ Đại Đạo lên tiếng. Theo ông ta thì năm điều kiện này đều không có vấn đề lớn gì. Duy chỉ có chính là gặp Thượng Thanh chân nhân. Ông ta không xác định Thượng Thanh chân nhân có thể ra mặt hay không. Dù sao Thượng Thanh chân nhân đã đến đệ thất cảnh rồi.

"Năm điều kiện này, một cái cũng không thể thiếu."

Nhưng mà, thái độ của Ninh Vương rất kiên quyết. Đối với việc tạo phản, nói thật ông ta đã bị tiêu tốn tất cả tâm thần, hiện tại để cho mình tạo phản, Ninh Vương có chút không nguyện ý.

Không phải là không muốn, mà cảm thấy đang lấy trứng chọi đá.

Nếu không phải còn có một vị Kiến Đức hoàng đế thì ông ta sẽ không tạo phản. Đưa ra năm điều kiện này, mặc dù có chút quá phận nhưng đối với tình cảnh hiện tại thì nhất định phải như thế.

"Được."

"Xin Vương gia kiên nhẫn chờ đợi. Một tháng sau, tại hạ sẽ dành cho Ninh Vương một câu trả lời chắc chắn."

Ông ta lên tiếng, nghiêm túc nói.

"Không, hai tháng đi."

"Cẩn thận một chút, Bản Vương cần nghĩ thêm. Các ngươi cũng phải nghĩ cho kỹ. Một điểm sai lầm cũng không thể có, nếu không Bản Vương lúc nào cũng có thể sẽ lật lọng."

Ninh Vương lên tiếng.

Loại chuyện tạo phản này, cũng không thể tùy tiện. Hai tháng thời gian để cho bản thân nghĩ thêm đến, cũng để cho đối phương nghĩ thêm đến, không phải đầu não nóng lên, đưa ra quyết định, quay đầu lại đều phải xui xẻo.

"Hiểu rõ rồi."

Phủ chủ phủ Đại Đạo nhẹ gật đầu, sau đó cũng không dông dài, mang theo Trường Vân Thiên rời đi.

Theo hai người rời đi, Ninh Vương cũng rơi vào trong trầm mặc.

Dù sao chuyện này, đối với ông ta mà nói, không phải một chuyện nhỏ.

Như thế.

Thời gian trôi qua nhanh.

Trong nháy mắt đã qua nửa tháng.

Nửa tháng này, chuyện làm người khác chú ý nhất vẫn là mười hai ngọn núi Thần.

Bàn Sơn, núi Thiên Tề, đây là những ngọn núi Thần trước đó còn chưa khôi phục, nhưng khoảng thời gian gần nhất hai ngọn núi Thần này không quá an bình.

Ở Bàn Sơn khí tức lôi đình càng ngày càng ngưng trọng. Cách mỗi ba ngày sẽ có tiếng rống trầm muộn vang lên.

Có người suy đoán, ở trong Bàn Sơn cũng có một đầu hung thú tuyệt thế cùng loại với núi Phổ Nguyên, mà còn đang cải biến.

Tiên hạc núi Phổ Nguyên trải qua đại kiếp, kém chút chết ở trong tay Thượng Thanh chân nhân. Cuối cùng dựa vào huyết mạch Phượng Hoàng để Niết Bàn trùng sinh, ở vào trạng thái ẩn núp. Còn hung thú ở Bàn Sơn cùng núi Thiên Tề chỉ sợ cũng đang trải qua giống như Tiên hạc núi Phổ Nguyên, cho nên áp chế ngọn núi Thần khôi phục.

Rất có thể sau khi đến đệ thất cảnh sẽ phóng thích ngọn núi Thần.

Âm Dương Bát Quái đồ ở núi Thiên Tề lộ ra vẻ càng thêm sáng chói, ai cũng không biết đang thai nghén cái gì.

Có nhân vật lớn phỏng đoán, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hai ngọn núi Thần sẽ khôi phục, pháp trận biến mất.

Cho nên, càng ngày càng nhiều thế lực đi tới dưới chân hai ngọn núi lớn.

Thái Huyền Tiên tông đạt được bảo vật núi Phổ Nguyên, có thể nói là một người đắc đạo, gà chó lên trời. Toàn bộ đệ tử của Thái Huyền Tiên tông, liên tiếp tăng lên cảnh giới, là ao ước của vô số người.

Bây giờ, núi Tây Chu ở vương triều Đại Hạ, nước Hung Nô có một ngọn núi Thần khôi phục tên là núi Lang Gia. Vương triều Đại Kim có Nguyên Sơn, vương triều Trung Châu có Thiên Sơn, núi Thái A, núi Tử Tiêu liên tiếp khôi phục.

Vùng đất Nam Man có Vu sơn cùng Vân Sơn.

Vùng Tây Mạc có núi Già Diệp cùng núi Bồ Đề.

Mười ngọn núi Thần khôi phục, riêng phần mình đều nở rộ vô tận ánh sáng, dựng dục thần vật.

Xuất hiện nhiều ngọn núi Thần như vậy, đây là một chuyện tốt.

Dù sao nếu như ngọn núi Thần số lượng ít, cạnh tranh khẳng định càng lớn, sẽ giống với núi Phổ Nguyên, bị Thái Huyền Tiên tông chiếm cứ ưu thế. Bây giờ Tiên môn có tu sĩ đệ thất cảnh, sau này càng có thể từng bước chiến thắng.

Nếu như số lượng ít hơn nữa, đối với người trong thiên hạ đều không công bằng.

Cuối cùng.

Chính vào hôm ấy, núi Thiên Tề khôi phục, pháp trận mất đi tác dụng, Âm Dương Tiên tông chờ đợi hồi lâu, cuối cùng bắt được cơ hội.

Toàn bộ Âm Dương Tiên tông giết vào trong đó, bắt đầu tranh đoạt bảo vật.

Phảng phất thai nghén càng lâu, bảo vật càng nhiều.

Sau khi núi Thiên Tề khôi phục, Âm Dương tiên quang phóng lên tận trời, bao phủ vạn dặm, phía trên ngọn núi có các loại bảo vật.

Vô số tu sĩ đánh giết đi lên, trong đó không thiếu khuyết người mà các đại vương triều phái tới, còn có một số thế lực núp trong bóng tối.

Bọn họ tiến vào bên trong, muốn tranh đoạt bảo vật.

Nhưng mà, chuyện hung hiểm vô cùng đã xảy ra. Từng đạo Âm Dương tiên quang từ phía trên ngọn núi chiếu rọi xuống, đám người đưa mắt nhìn lại, là một vị tiên tử tuyệt mỹ. Nàng đứng vững ở trên đỉnh núi, Âm Dương tiên khí bao phủ, không cách nào thấy rõ tướng mạo.

Nhưng chỉ xem thân ảnh đã làm người hiển hiện nhẹ nhàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận