Đại Hạ Văn Thánh

Chương 698 Cây chúng sinh kết trái, ba món thần vật, phá vỡ vận mệnh vương triều! Rung động đế vương!(5)

Nếu biết rõ lợi nhuận lớn, hắn tuyệt đối sẽ bỏ bạc vào.

Cho dù bị tố giác.

Hắn cũng không sợ, bởi vì Công bộ ném bạc vào, kiếm được bạc cũng là Công bộ cầm đi, sau đó phát cho người từ trên xuống dưới của Công bộ, đồng thời có ngân lượng cổ vũ rồi, phát minh ra thêm vài thứ, đây là lợi quốc lợi dân đấy.

Đương nhiên đãi ngộ phúc lợi cũng tăng cao một chút không quá phận đúng không?

Bản thân lại không tham ô.

"Lão phu cũng không đồng ý."

"Thái tử điện hạ, vậy phải làm sao bây giờ?"

Lúc này Dương Khai sốt ruột rồi.

Thật sự nôn nóng.

"Không sao, đợi Cẩm Niên trở lại, các ngươi hãy chủ động đi tìm hắn là được."

"Việc buôn bán của hắn cần càng nhiều người tham gia mới có thể làm lớn."

"Hiện tại các ngươi nhập trù, chỉ hai vạn lượng hoàng kim là được, nếu để đến sau này, cho dù mười vạn lượng hoàng kim e rằng cũng không nhập vào được đâu."

"Việc này hai người các ngươi tuyệt đối không được nói ra, nếu như bị mấy Thượng thư khác biết, rồi cùng đi tìm Cố Cẩm Niên, quay đầu lại Cẩm Niên liền tăng giá ngay tại chỗ, các ngươi phải khó chịu rồi."

Lý Cao bày chiêu cho bọn hắn, bảo bọn hắn cẩn thận.

"Không không không, sẽ không nói lung tung."

"Lão phu lập tức đi chuẩn bị bạc."

"Hai vạn lượng hoàng kim, cắn răng vẫn có thể kiếm ra."

Dương Khai vô cùng kích động nói.

Chỉ cần có thể kiếm được bạc, hai vạn lượng hoàng kim không tính là gì.

Vả lại muốn nhập thì nhập cho nhiều vào, không cần hợp tác với Công bộ.

"Thần cũng lập tức đi chuẩn bị."

Vương Khải Tân hăng hái không thôi, hắn cũng không muốn hợp tác, bản thân tự ăn phần mình là tốt rồi, có thể ăn nhiều một chút là nhiều hơn một chút, cùng lắm thì giai đoạn trước ráng chịu đựng, sau này kiếm được lời là được.

"Ừ."

"Hai vị đại nhân nhớ nhé."

"Chuyện buôn bán này, Cẩm Niên đã nói rõ, cụ thể triển khai xuống có thể sẽ có chút phiền phức, cho nên hắn mới lôi kéo mọi người."

"Do đó, muốn kiếm bạc, chư vị phải đồng tâm hiệp lực, chờ Cẩm Niên vào triều đình, nếu như hắn muốn làm chuyện gì đó, chư vị cũng không thể không giúp được."

Lý Cao lên tiếng, hắn biết rõ Cố Cẩm Niên làm buôn bán gì, làm buôn bán này, nhất định phải mua đất.

Nói đến mua đất, đó là tốn một khoản lớn, nhưng theo tính cách của Cẩm Niên, đoán chừng hắn sẽ tìm Hoàng đế lấy không, đến lúc đó Hộ bộ, Lại bộ chắc chắn sẽ không đồng ý.

Vì vậy mới cần mọi người cùng nhau hỗ trợ, cũng bởi vì nguyên nhân này, Cố Cẩm Niên mới có thể kéo người góp vốn.

Nếu không, có thể kiếm tiền thì tại sao phải chia cho mọi người chứ? Tự ăn một mình không ngon chắc?

"Chúng ta biết."

"Thái tử nói cực phải."

Hai người lần lượt nói, hiểu rõ ý của Thái tử.

Không bao lâu.

Hai vị Thượng thư đi ra khỏi phủ thái tử.

Chờ đi đến đường phố ở kinh đô, Dương Khai mới lên tiếng nói chuyện.

"Quả thật."

"Chuyện làm ăn này có thể kiếm được bạc."

Dương Khai lên tiếng, hiện tại hắn cẩn thận suy nghĩ lại kế hoạch buôn bán mà Cố Cẩm Niên nói, mặc dù khi đó hắn không tập trung nghe, nhưng vẫn nghe một ít, tỉ mỉ hồi tưởng lại, cũng thật sự rất có triển vọng đấy nhé.

"Dương đại nhân, rốt cuộc là buôn bán gì vậy, lúc đó ta không nghe thế tử điện hạ nói hết."

Vương Khải Tân có chút khó chịu.

Hối hận khi đó không nghe hết.

"Giải thích rất phiền phức, lão phu đi về thu xếp trước, nhưng chuyện làm ăn này chính xác là có thể kiếm lời."

"Năm vạn lượng có lẽ hơi khoa trương, nhưng hai ba vạn lượng tuyệt đối không ngoa."

"Vương đại nhân, phần ân tình này ngươi cần phải nhớ kỹ, nếu không phải lão phu mang ngươi đến tìm Thái tử thì ngươi đã bỏ lỡ một cơ hội tốt rồi, ha ha ha ha ha."

Dương Khai cực kỳ sung sướng.

Nghe câu này, Vương Khải Tân cũng rất vui vẻ, mặc dù hắn không biết kế hoạch cụ thể, nhưng Thái tử keo kiệt như thế mà cũng nói chắc chắn có lãi, Dương Khai cũng nói nhất định có lời, chuyện này làm sao không khiến hắn kích động.

Rất nhanh, hai người song hành, lẩm bẩm tưởng tượng vài câu.

Đại loại mấy câu là có bạc rồi, ta phải mua lá trà của Ngự Long Hiên, rồi gì mà có bạc rồi sẽ mua chút Long Tiên Hương, hoặc là có bạc, ta sẽ mua đan dược của Thiên Bảo Các.

Nói tóm lại, mua là xong chuyện.

Cứ như vậy.

Trong nháy mắt, mười ngày trôi qua.

Chuyện Khổng gia đã dần dần lắng lại, ít nhất ở vương triều Đại Hạ, đã yên tĩnh lại, mặc dù Lễ bộ đi làm một vài chuyện, nhưng cũng không bị bàn luận quá lớn.

Mà lúc này tại một nơi cách kinh đô Đại Hạ không đến ngàn dặm.

Bóng người Cố Cẩm Niên chậm rãi xuất hiện.

Ở trên một ngọn đồi.

Cố Cẩm Niên thở ra một hơi thật dài.

Nửa tháng này, hắn đều đang tiêu hóa những cảm ngộ của bản thân để củng cố cảnh giới.

Bây giờ thời gian trôi qua nửa tháng, cũng đã hoàn toàn ổn định cảnh giới Nho Đạo.

Cảnh giới Tri Thánh Lập Ngôn.

Đợi củng cố cảnh giới xong, Cố Cẩm Niên không khỏi tự hỏi đến một việc.

Chuyện Bất Dạ Thành Đại Hạ.

Bây giờ nó là chuyện khẩn cấp nhất của Cố Cẩm Niên, chuyện của Khổng gia đã giải quyết, như vậy bản thân nên bắt tay chuẩn bị chuyện này rồi.

Một cái là tranh đấu giữa những người đọc sách.

Một cái là phát triển vương triều.

Tranh đấu giữa người đọc sách, thật ra có thể hoàn toàn xếp ở phía sau, nếu không phải Khổng gia hùng hổ dọa người, Cố Cẩm Niên thật sự không muốn nháo loạn đến trình độ này.

Hắn không hi vọng sau này bản thân làm việc gì cũng bị nhằm vào, nên dứt khoát giải quyết triệt để mọi tranh chấp ở tiệc gia yến luôn.

Bây giờ đã giải quyết xong rồi, nhất định phải cân nhắc đến chuyện Bất Dạ thành Đại Hạ.

Phải kiếm bạc thôi.

Khoảng thời gian này, Cố Cẩm Niên cũng nghĩ rõ ràng nên bắt tay từ chỗ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận