Đại Hạ Văn Thánh

1776 Thánh khí Thượng cổ, song phương giao dịch. Chờ ta ra ngoài sẽ diệt Tiệt Thiên giáo!(3)

Bây giờ Tiệt Thiên giáo lại có cách hộ tống bọn họ ra ngoài, đây quả thật là một chuyện tốt.

Chỉ là có thể an toàn ra ngoài hay không, vẫn quyết định bởi Cố Cẩm Niên có nguyện ý ra tay hay không.

Thần tháp chín tầng.

Khi Cố Cẩm Niên nghe được lời nói của Trường Vân Thiên, phản ứng đầu tiên là biết chắc đám người này đang muốn bẫy mình.

Tiệt Thiên giáo sẽ tốt bụng giúp đỡ mình như vậy ư?

Nói một câu không dễ nghe, nếu như nhóm thiên kiêu Tiệt Thiên giáo ở đây có thể đổi lại được cái mạng này của mình, các thế lực lớn sau lưng Tiệt Thiên giáo ước gì đi đổi, một trăm Kiếm Cửu Thiên cũng đáng giá.

Chỉ là Cố Cẩm Niên càng ý thức được một việc.

Đó là những thiên kiêu này ở đây cũng chỉ mang đến phiền phức cho mình, phải đem bọn họ ra ngoài trước, như thế mới an toàn.

"Tiên sinh, Tiệt Thiên giáo khẳng định không có lòng tốt, chúng ta sẽ ở lại nơi này, cùng tiến cùng lùi."

Giọng nói của Mục Vân vang lên, hắn ta nhìn về phía Cố Cẩm Niên, trong ánh mắt không hề có nửa điểm do dự. Hắn ta không phải đang nói lời dối lòng, cũng không phải đang lấy lòng Cố Cẩm Niên, mà là thực tình nguyện ý cùng Cố Cẩm Niên cùng tiến cùng lui.

Hắn ta đã coi Cố Cẩm Niên là ân sư của mình.

"Không cần."

"Các ngươi rời đi, đối với ta mà nói là một chuyện tốt."

"Bọn họ chính là muốn giữ chân ta ở lại nơi này một mình."

"Đó không phải chuyện xấu, sớm muộn cũng sẽ đi đến một bước này, chẳng bằng để một mình ta tới chấm dứt."

Cố Cẩm Niên nói.

Hắn thấy rõ ràng, đối phương đơn giản là muốn giữ mình lưu lại nơi này, một mình chống chọi với Tịch Diệt Kiếm Thần.

Mặc dù có nguy hiểm lớn lao.

Nhưng tương tự, bọn họ cũng đã nhượng bộ, có thể để cho người thế hệ trẻ cùng ra ngoài, tránh cho toàn quân bị diệt.

Đây là một trận giao dịch.

Người thông minh đều nhìn hiểu.

"Lão sư, vì sao chúng ta không thể cùng nhau đánh ra ngoài? Thuật đạo của ngài đã đến đệ thất cảnh, cũng không phải không có cách nào."

"Nếu như cần học sinh trợ giúp, xin mời lão sư lên tiếng là được, các học sinh chúng ta nguyện ý vì Kỳ Lân các xông pha khói lửa."

Nhóm người Ngô Man Nhất chen nhau nói, bọn họ cũng không nói lời hàm hồ, chỉ cần Cố Cẩm Niên lên tiếng, bọn họ tình nguyện đánh đổi cả mạng sống.

Cho dù có nguy hiểm hơn cũng không quan trọng.

"Không cần."

Cố Cẩm Niên lắc đầu, sau đó truyền đạt ý niệm của mình ra ngoài.

"Được!"

"Mở thông đạo ra đi."

Đây là câu trả lời của Cố Cẩm Niên, mà nhóm người Mục Vân vẫn còn muốn nói gì đó, nhưng đột nhiên có một luồng sáng vô cùng chói mắt, trực tiếp đánh vào núi Thông Thiên Kiếm.

Chỉ chớp mắt, một thông đạo đã được mở ra, gần như chỉ chốc lát, không cho người ta một chút thời gian nào để cân nhắc.

Cố Cẩm Niên không dông dài, hắn thi triển đại thần thông, đưa các thiên kiêu của Kỳ Lân các ra ngoài.

"Sau khi ra ngoài, trực tiếp quay về Kỳ Lân các, không được lưu lại, cẩn thận đề phòng bọn họ nhằm vào các ngươi."

Cố Cẩm Niên lên tiếng, nói xong lời này hắn ngưng tụ một đạo Thánh Nhân chi lực bảo hộ cho bọn họ. Hắn tương đối lo lắng, người của Tiệt Thiên giáo sẽ ra tay với nhóm người Mục Vân.

Cho nên sớm để một chiêu phòng bị.

Sau khi mấy người Mục Vân rời đi, Cố Cẩm Niên liếc qua bọn người Tô Thương Hải.

Không hề nói nhiều, Cố Cẩm Niên vung tay lên, bọn người Tô Thương Hải cũng trong nháy mắt bay ra ngoài, đối với đám người này hắn không cần đối xử nhẹ nhàng.

"Ta cũng đi."

Giọng của tiền bối đĩa sắt chợt vang lên đúng lúc này, ông ấy muốn chạy, nhưng lại bị Cố Cẩm Niên túm lấy, không cho ông ta rời đi.

"Tiểu tử, ngươi đây là có ý gì hả?"

Tiền bối đĩa sắt có chút hốt hoảng.

"Ở lại, cùng ta đối mặt."

Cố Cẩm Niên không dài dòng, cho ông ấy một tát, để ông ấy trung thực lại.

Mà ngay sau khi mấy người Tô Thương Hải rời đi, trong nháy mắt ánh sáng đã biến mất, thông đạo không thể mở ra.

Quả thật là một cơ hội nhỏ nhoi cũng không để lại.

"Cố Thánh."

"Thánh khí không thể khôi phục trong thời gian quá dài, nếu không sẽ quấy nhiễu chủ của núi Thông Thiên Kiếm, ta không thể kéo dài thêm."

"Chúng ta phải điều chỉnh lại một chút, ngươi hãy chuẩn bị kỹ càng."

Giọng nói của Trường Vân Thiên vang lên.

Rất hiển nhiên, Cố Cẩm Niên phỏng đoán rất đúng, bọn họ thật sự có ý đồ giữ chân hắn ở nơi này.

Chỉ là.

Chuyện mà Cố Cẩm Niên không nghĩ tới đó là.

Vốn cho rằng Trường Vân Thiên chỉ nói lời khách sáo.

Lại không ngờ rằng một đạo thánh quang lại kích xạ ra một lần nữa, lần này quả thực rất khủng bố, là Thánh khí của Thượng cổ Nhân tộc, uy lực lớn vô tận.

Nhưng mục tiêu thực sự lại là chủ phong của núi Thông Thiên Kiếm.

Ầm!

Chủ phong gặp phải công phạt, trong nháy mắt tự động thức tỉnh, kiếm khí càng cuồng bạo hơn.

Rất hiển nhiên.

Chuyện này cũng không đơn giản là chọc Cố Cẩm Niên ghê tởm như vậy, đây là muốn ép Cố Cẩm Niên đến con đường chết .

"Hỏng bét, Cố Thánh, Thánh khí khó mà khống chế, vẫn xin Cố Thánh lượng thứ."

"Đây cũng không phải là sai lầm của Tiệt Thiên giáo ta, chúng ta cũng muốn tranh thủ thời gian cứu ngươi ra lắm."

Giọng nói của Trường Vân Thiên vang lên.

Càng khiến người buồn nôn.

Giữ Cố Cẩm Niên lại, thật ra rất nhiều người đều đoán được, dù sao đôi bên là kẻ địch, làm như vậy không có vấn đề gì, xem như giao dịch với nhau.

Dù sao thiên kiêu của Kỳ Lân các đã đi ra, thiên kiêu của Tiệt Thiên giáo cũng đã ra ngoài.

Không có vấn đề gì lớn.

Nhưng cố ý dẫn ra chủ phong của núi Thông Thiên Kiếm bạo động, chuyện này thật sự có chút làm người buồn nôn.

Nhất định phải ép chết Cố Cẩm Niên mới vừa lòng phải không?

Hơn nữa còn nói ra lời buồn nôn như vậy.

Thật sự là một chút thể diện cũng không cần.

"Không có việc gì."

"Đợi ta ra ngoài."

"San bằng Tiệt Thiên giáo."

Cố Cẩm Niên rất dửng dưng, đối với loại thủ đoạn này hắn đã tập mãi thành quen, thậm chí đã làm xong tất cả chuẩn bị.

Có điều.

Lần này, hắn cũng không muốn nhịn.

Sau khi ra ngoài.

Diệt! Tiệt Thiên giáo!

Cho nên ngữ khí của hắn rất bình tĩnh, nói ra ý định của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận