Đại Hạ Văn Thánh

927 Tranh luận! Trụ trì chùa Thiên Vân nhập ma, giết tăng! Kiếm Thánh ra sân, kiếm pháp bất bại(3)

Ngay từ đầu, suy nghĩ của ông ta rất đơn giản, là Phật môn ra lệnh cho ông ta mang mười vạn dân chúng tụ tập lại đây, tương đương với bố trí một cửa ải, xem thử Cố Cẩm Niên có dám tiếp tục tàn sát không.

Nhưng bây giờ, khi Cố Cẩm Niên đặt ra câu hỏi vô cùng đơn giản, ông ta hiểu được Cố Cẩm Niên tuyệt đối không phải người thường, người này tuyệt đối không phải người bình thường, không phải bởi vì thân phận, cũng không phải bởi vì Cố Cẩm Niên là hậu thế chi thánh của Nho đạo.

Mà là vì Cố Cẩm Niên tinh thông Phật lý hơn cả ông ta, dùng lĩnh vực ông ta am hiểu nhất đánh bại ông ta, mới có thể làm trụ trì Chùa Thiên Vân trở nên như thế.

Không phải ông ta tham sống sợ chết, không phải lí do gì khác, chỉ là ông ta nghĩ mãi vẫn không rõ vì sao Cố Cẩm Niên muốn diệt Phật?

Cũng hi vọng khuyên can được Cố Cẩm Niên, không nên tiếp tục làm vậy, muốn hắn đổi thành một cách khác nhẹ nhàng hơn.

Nghe thấy nghi ngờ của trụ trì chùa Thiên Vân.

Cố Cẩm Niên hơi lộ vẻ yên lặng.

Nhưng một lát sau, Cố Cẩm Niên lên tiếng.

"Bản Hầu nhìn ra được, đại sư thật sự có lòng thương xót, đã vậy, Bản Hầu cũng không che giấu nữa."

"Bản Hầu hôm nay diệt Phật, diệt không phải là một vài chùa Phật, mà là ngụy Phật. Theo suy nghĩ của đại sư, để Lễ bộ đến khống chế chùa miếu, để chùa miếu đến phê duyệt tăng nhân là có thể ngăn cản Phật tự trốn thuế lậu thuế, có thể ngăn cản một vài thanh niên có triển vọng gia nhập Phật môn."

"Cái này nhìn như hoàn hảo, nhưng trên thực tế căn bản là vô dụng."

"Chỉ vì Phật môn đã sinh ra cái u ác tính, thiên đạo luân hồi, cực thịnh sẽ suy, Phật môn hưng thịnh đã lâu, trở thành một trong những tôn giáo lớn trong thiên hạ, nhưng cũng đã đánh mất sơ tâm, thiên mệnh xuất hiện, Phật môn rục rịch muốn động."

"Thậm chí không tiếc vi phạm thiên lý, chỉ vì muốn mưu đồ thiên mệnh, như nạn ở quận Giang Ninh, xin hỏi đại sư một tiếng, nạn ở quận Giang Ninh, vì sao Phật môn chưa từng xuất hiện?"

"Còn nữa, nước Hung Nô và vương triều Đại Hạ xảy ra chiến tranh, không có bóng dáng của Phật môn sao?"

"Đại sư hẳn đã biết rõ trong lòng, hành động của Bản Hầu cũng không phải diệt Phật, mà là quét sạch Phật môn, Bản Hầu tin tưởng trong Phật môn nhất định có người lương thiện, nhưng bây giờ Phật môn càng ngày càng tăng cường, một số người đã sinh ra tâm ma."

"Kẻ yếu sinh ra tâm ma, vung đao với người yếu hơn."

"Cường giả sinh ra tâm ma, nhúng chàm thế tục nhân gian."

"Nếu như Bản Hầu thật sự như người trong thiên hạ nói, vì ham muốn cá nhân của mình, vì nhất thời phẫn nộ, không quan tâm đến mười vạn dân chúng này? Vì sao lại cần hạ lệnh không giết những người đã hoàn tục?"

"Ngươi có tin không! Nếu đổi thành bất kỳ một Vương Hầu nào khác đến đây, người đó tuyệt đối sẽ diệt cỏ tận gốc."

Cố Cẩm Niên nói ra những lời trong lòng mình.

Đây là nguyên nhân hắn diệt Phật.

Phật môn là giáo phái lớn trong thiên hạ, loại tồn tại này, nếu không tiến hành cai quản khống chế, tương lai nhất định sẽ gây ra sai lầm lớn, Cố Cẩm Niên không có nghĩa vụ giúp bọn họ, nhưng Phật môn đã vươn tay đến vương triều Đại Hạ.

Cho nên, mặc kệ đứng ở bất kỳ góc độ nào, Cố Cẩm Niên đều nhất định phải diệt Phật.

Nói xong, trụ trì chùa Thiên Vân trong nháy mắt trầm ngâm.

Kẻ yếu sinh ra tâm ma, vung đao về phía người yếu hơn.

Cường giả sinh ra tâm ma, nhúng chàm thế tục nhân gian.

Ông ta đã hiểu, hoàn toàn hiểu ra ý định của Cố Cẩm Niên khi diệt Phật.

Nhất là Cố Cẩm Niên nói mấy câu, nạn ở quận Giang Ninh, và cả những việc mà mấy năm này Phật môn đã làm, mặc dù ông ta không tiến vào khu vực trung tâm, nhưng ông ta cũng được xem như là người có uy vọng ở trong Phật môn, thật ra vẫn có biết vài chuyện.

Ông ta biết, nhưng không nhiều, bây giờ Cố Cẩm Niên đã đem một vài việc không thể lộ ra ngoài của Phật môn bày ra trên mặt bàn, để ông ta hoàn toàn hiểu rõ.

"A Di Đà Phật."

"Là lão nạp chấp nhất."

"Hầu gia, có thể cho lão nạp nửa canh giờ hay không, lão nạp sẽ thuyết phục bọn họ hoàn tục."

Trụ trì chùa Thiên Vân đã hiểu, hai tay của ông ta chắp trước ngực, nhìn qua Cố Cẩm Niên nói như thế.

"Được."

Cố Cẩm Niên đồng ý, đối phương có thể biết lí lẽ, đây là kết quả tốt nhất.

Rất nhanh, trụ trì chùa Thiên Vân đi ra đại điện.

Giọng nói của ông ta to vang vô cùng, thuyết phục dân chúng rời đi, đồng thời cũng thuyết phục tăng nhân hoàn tục.

Nhưng khiến ông ta không ngờ tới đó là.

Phần lớn dân chúng không chịu rời đi, họ vẫn kiên trì ngồi lại nơi này. Có hai nguyên nhân, thứ nhất là tín ngưỡng Phật môn, thứ hai là có vài tăng nhân thật sự không cam lòng, chết sống cũng không đi, cũng thuyết phục những dân chúng khác phản kháng.

Trong lúc nhất thời, trụ trì chùa Thiên Vân có chút kinh ngạc, ông ta cũng dần dần hiểu ra sai lầm lớn mà Cố Cẩm Niên nói tới là cái gì.

Thời gian trôi qua từng chút từng chút.

Dưới sự nỗ lực của trụ trì chùa Thiên Vân, tăng nhân Phật môn chỉ có không đến một phần tư là lựa chọn hoàn tục, về phần dân chúng thì đã rời đi một nửa, còn lại đều ở lại nơi này.

Cố Cẩm Niên im lặng nhìn theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận