Đại Hạ Văn Thánh

Chương 626 Thịnh yến của Dự Vương, nói chuyện châm chọc, một cước đá ra ngoài. Con đường bên trong là Thánh, bên ngoài là Vương.(3)

Nhưng mà cái này không quan trọng, không vì lợi ích ngược lại cũng không phải một chuyện tốt.

Quả nhiên sau khi nghe vậy, Hứa Đông Mộc lập tức vui mừng lớn, hướng về phía Cố Cẩm Niên cúi đầu thật sâu.

“Đa tạ Thế tử điện hạ.”

Cậu ta hướng về phía Cố Cẩm Niên cúi đầu thật sâu, những người còn lại cung vui vẻ không thôi.

Bọn họ là người đọc sách ở Hoài Nam, về sau là môn đệ thư hương, cộng thêm có chút người Thế gia nhưng cuối cùng thì lực lượng cũng nhỏ yếu.

Nếu như bây giờ dựa vào Cố Cẩm Niên vậy thì tương lai về sau.

Chính là địa vị quyền lực. Nếu chỉ có danh tiếng thì chỉ vẻn vẹn là người có quyền. Bọn họ không muốn như vậy. Nếu không sẽ bị người khác châm chọc dưới quyền lực và tiền tài.

Nhưng thần phục Cố Cẩm Niên thì khác biệt. Uy vọng của Cố Cẩm Niên cực cao. Mặc dù bây giờ bị hãm sâu bên trong tranh luận nhưng đây là tranh cãi cũng không phải nói Cố Cẩm Niên làm ra chuyện đáng chết gì.

Có tranh luận thì không có vấn đề, chỉ sợ không có tranh luận.

Cất kỹ quyển trục, Cố Cẩm Niên dự định mang về để cho người mình âm thầm điều tra một chút, ngẫu nhiên kiểm tra thí điểm một vài người là được.

Cũng không phải vì cái gì nhưng dù sao dính đến loại chuyện này vẫn cần chú trọng điều tra. Nhỡ đâu bọn hmd viết lung tung để cho mình sinh ra ý nghĩ chủ quan thì không được tốt cho lắm.

Nhưng mà Cố Cẩm Niên cũng cầm lấy một quyền xem lướt qua những cái tên ở phía trên.

Một vài cái tên quen thuộc xuất hiện.

Diêm Công, Mạnh học sĩ và một số người. Có người nói lời hữu ích, có người im lặng không nói nhưng đa số là người nhắm vào mình.

Sau khi nhìn qua tổng thể, Cố Cẩm Niên không nói gì thêm.

Lúc này.

Một giọng nói vang lên bên ngoài.

“Thế tử điện hạ.”

“Dự Vương sai người đến đây bái phỏng.”

Theo giọng nói của thị nữ vang lên, Cố Cẩm Niên đứng dậy để cho mọi người an tâm không phải vội.

Sau khi đi ra cửa phòng.

Rất nhanh có mấy bóng người đi đến. Dẫn đầu là một nam tử trung niên, là quản gia của Dự Vương.

“Gặp qua Thế tử điện hạ.”

Quản gia của Dự Vương hướng phía Cố Cẩm Niên cúi đầu, cười tươi nói.

“Khách khí.”

Cố Cẩm Niên chắp tay. Người kia cũng ngay lập tức xuất ra thiếp mới nói.

“Thế tử điện hạ, sau khi Dự Vương biết được ngài đến đã cố ý để thuộc hạ đưa thiếp mời đến. Tại Vương phủ thiết yến tân lâu, xin Thế tử điện hạ nể mặt.”

Ông ấy xuất ra thiếp mời, thông báo với Cố Cẩm Niên chuyện này.

“Được.”

Cố Cẩm Niên nhận thiết mời. Mặc dù không biết Dự Vương đứng ở phe nào nhưng mặt mũi không thể không cho.

“Buổi trưa hôm nay, xin chờ Thế tử điện hạ đến.”

Đối phương cười nói.

Yến hội bắt đầu vào buổi trưa, kết thúc vào giờ Hợi.

Hiện tại đã là giớ Tỵ.

Còn khoảng một canh giờ nữa là sẽ đến yến hội.

“Khách khí.”

Cố Cẩm Niên cười nói. Sau khi đưa mắt nhìn đối phương rời đi liền trở lại phòng.

Sau khi quay về phòng, Cố Cẩm Niên đặt thiếp mời lên bàn.

“Quả nhiên là thiếp mời của Dự Vương.”

Có người dường như đoán được nói.

“Dự Vương là người phương nào?”

Cố Cẩm Niên nhìn Hứa Đông Mộc hỏi. Hắn có chút hiếu kỳ đối với Dự Vương này. Cố Cẩm Niên chỉ biết ông ta là con trai thứ chín của Thái tổ, những chuyện khác cũng không rõ.

“Hồi Thế tử điện hạ, Dự Vương chính là con trai thứ chín của Thái tổ. Coi như là ngài cũng phải gọi một tiếng cữu cữu.”

“Dự Vương làm người hiền lành. Lại nghe người ta nói chuyên chiêu hiền đãi sĩ, vô cùng kính nể người đọc sách, cùng Khổng gia có quan hệ không tệ nhưng cũng không tính là quá thân mật.”

“Tranh luận lần này, Dự Vương cũng không ra mặt nói gì.”

Hứa Đông Mộc thông báo mọi chuyện cho Cố Cẩm Niên.

Nhận được câu trả lời này, Cố Cẩm Niên gật nhẹ đầu.

Đều đã ở cấp bậc Vương gia này thì không thể tùy tiện chọn phe để đứng. Cho dù là quan hệ tốt cũng không thể làm loạn.

Sau khi biết được tính cách của Dự Vương, trong lòng Cố Cẩm Niên cũng nhẹ nhõm. Hắn không sợ loại người đứng quan sát này mà chỉ sợ người đã chọn phe đứng.

“Được, vậy chút nữa chúng ta cùng nhau đi đi.”

Cố Cẩm Niên lên tiếng mời mọi người cùng nhau đến.

“A? Dự Vương cũng không mời chúng ta.”

“Đúng vậy, Thế tử điện hạ. Thân phận của chúng ta còn không đủ đâu?”

Mọi người đều nói rằng việc này không tốt lắm.

“Ta mang mọi người đi, không cần thiếp mời.”

“Chư vị cũng coi như là bạn bè tốt của Cố mỗ. Đừng nói là thịnh yến của Dự Vương, gia yến ngày mai của Khổng gia, chư vị cũng có thể theo ta cùng nhau đi.”

Cố Cẩm Niên nói.

Hắn lộ ra vẻ bình tĩnh nhưng trong lời nói lại tràn đầy bá khí.

Hoàn toàn chính xác.

Lấy thân phận và địa vị của hắn bây giờ, đừng nói là thịnh yến của Dự Vương, coi như là gia yến của Khổng gia, hắn thích mời là mời.

Ai có thể nói gì?

Vừa dứt lời, mọi người đều lộ ra vẻ vui mừng.

Lần này bọn họ đến mục đích là tìm Cố Cẩm Niên. Sau đó chính là nhìn cái thịnh yến này một chút. Đương nhiên là ở bên ngoài nhìn một chút.

Bây giờ Cố Cẩm Niên cho bọn họ trực tiếp tham gia thịnh yến này, tất nhiên khiến bọn họ vô cùng vui sướng.

Dù sao đây cũng là một trong những lỗ hổng.

“Chúng ta đa tạ Thế tử điện hạ.”

Lúc này trong lòng bọn họ rất thoải mái, có một loại cảm giác có chỗ dựa.

Mà Cố Cẩm Niên cũng cùng mọi người nói chuyện phiếm một lúc.

Ước chùng sau nửa canh giờ.

Tất cả xuất phát, tiến về tân lâu của Dự Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận