Đại Hạ Văn Thánh

828 Khổng Hiên đến tặng Thiên mệnh, lấy được Giang sơn cẩm tú đồ, ruộng tốt vạn dặm!(7)

Cố Cẩm Niên rót vào hạo nhiên chính khí, trực tiếp phân chia từng khối khu vực trên bình nguyên.

Mười vạn mẫu đất.

Cố Cẩm Niên lấy ra bông lúa Chân Long, lúc trước đạt được bông lúa Chân Long có trên dưới trăm gốc, hiện tại toàn bộ để vào bên trong cẩm tú đồ.

Mỗi một mẫu đất một gốc để nhìn xem hiệu quả.

Sau khi bông lúa Chân Long được cắm ở trong dược điền.

Nháy mắt, bông lúa Chân Long lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được trưởng thành.

Nhưng mà sau đó tốc độ phát triển vẫn chậm như cũ. Sau khi Cố Cẩm Niên cảm thụ một chút, đạt được hiệu quả trực quan nhất định.

Nhanh hơn gấp đôi.

Đúng thế.

Nhanh hơn đúng gấp đôi.

Bông lúa Chân Long là giống lúa ba vụ. Nói cách khác bốn tháng là có thể hoàn toàn thành thục. Mà đặt ở bên trong Giang sơn cẩm tú đồ chỉ cần hai tháng là có thể thành thục.

Đây là dưới tình huống không có Linh Tinh gia trì.

Nếu có Linh Tinh gia trì đoán chùng càng nhanh.

Một tháng có thể mọc ra.

Thậm chí còn không cần một tháng.

“Quả là thế.”

Sau khi ra kết luận, cả người Cố Cẩm Niên càng hưng phấn.

Dựa theo số hạt tròn Chân Long bảo gạo, một mẫu đất có thể sản xuất hàng loạt 1200 cân Chân Long bảo gạo, cũng chính là mười thạch.

Mười vạn mẫu đất chính là trăm vạn thạch thóc gạo.

Nếu có Linh Tinh gia tốc, một tháng trăm vạn thạch Chân Long gạo. Đây là khái niệm gì?

Người dân Đại Hạ mỗi một người khẩu phần lương thực một ngày cũng chỉ khoảng nửa cân. Đây đã tính là ăn no bụng, còn hơi nhiều một chút.

Một thạch là 120 cân, một trăm vạn thạch là 1200 cân Chân Long gạo. Đủ để 2400 vạn người ăn cả ngày.

Địa phương như phủ Bạch Lộ, nhân khẩu nhiều nhất cũng được trăm vạn người. Nói cách khác đủ cho một phủ ở địa phương ăn được 24 ngày.

Nếu một ngày ăn hai bữa chính là 48 ngày.

Điều này rất khoa trương. Dựa vào tấm cổ đồ này, dưới tình huống không dùng Linh Tinh có thể nuôi sống dân chúng một phủ.

Kinh khủng như vậy.

Nhưng Cố Cẩm Niên quan tâm không phải điều này. Hắn càng quan tâm một chuyện.

Xuất khẩu đi bán.

Đúng.

Chính là xuất khẩu đi bán.

Một tháng trăm vạn thạch Chân Long gạo, phân 30 ngày ra bán. Một ngày bán hơn 33000 thạch, cũng chính là 360 vạn cân Chân Long gạo.

Nếu mà xuất khẩu bán ra, chỉ lấy giá vốn hoặc là mình thiếp ít bạc, không cần thiếp quá nhiều.

Dựa theo giá bán mười lượng bạc trắng một thạch thì một ngày thu nhập đã là hơn 30 vạn lượng bạc trắng.

Bạc kiếm được lại mua Linh Tinh dùng để thúc Chân Long gạo sinh trưởng. Vậy thì bách hóa cư Đại Hạ có thể hoàn toàn ổn định.

Nghĩ đến đây, Cố Cẩm Niên kích động.

Hơn nữa còn một chuyện đó chính là Giang sơn cẩm tú đồ này có thể tăng diện tích, nhưng cần khí vận hoặc quốc vận, dân ý gia trì.

Hiện tại chỉ có khoảng hai trăm dặm.

Nếu như là ngàn dặm sơn hà thì sao? Hay là vạn dặm sơn hà?

Ngẫm lại thì có bao nhiêu khoa trương.

Vạn dặm ruộng tốt có thể cam đoan toàn bộ vương triều Đại Hạ tất cả người dân đều không thiếu lương thực.

Nhưng mà muốn cải biến đến vạn dặm ruộng tốt có lẽ độ khó rất lớn.

Đây không phải nằm mơ.

Trước xác định mục tiêu một nghìn dặm đi.

“Lần này thật sự nhặt được báu vật.”

“Khổng Hiên ơi Khổng Hiên, đệ đúng là linh vật.”

Cố Cẩm Niên hoàn toàn không thể ngủ được.

Đây quả thực là đồ tốt đưa tận cửa.

Nhưng mà Cố Cẩm Niên suy nghĩ kỹ một chút cảm thấy có khả năng đó là do chính mình đạt được khí vận gia trì.

Chẳng những khôi phục được những tổn thất trước đó, hơn nữa còn tăng lên không ít.

Rất có thể bởi vì chính mình đạt được khí vận gia trì từ đó khiến cho Khổng Hiên cho mình ấn ký Thiên mệnh này.

Sau đó lại đạt được đồ chơi này.

Nghĩ lại thì xác suất này rất lớn.

Quả nhiên khí vận mà nói, không thể coi thường.

Mang theo kích động.

Qua một canh giờ Cố Cẩm Niên mới dần dần chìm vào giấc ngủ.

Mà ở trong quân doanh,

Khổng Hiên say như chết nằm ở trên giường phát ra một vài âm thanh nỉ non.

“Thúc, chuyện người đọc sách làm sao có thể gọi là trộm được?”

“Đây là ta cầm đi. Ta là người nhà họ Khổng, thứ này là của Khổng gia. Nói cách khác thứ này là của ta.”

“Người hỏi ta đưa cho ai sao?”

“Nhất định là cho ca ca của ta, Cố Cẩm Niên.”

“Thiên hạ này có ai có thể phối chưởng Thánh khí? Ngoại trừ Cẩm Niên ca ca của ta còn có ai?”

“Người xứng sao?”

Âm thanh nỉ non vang lên, cộng thêm Khổng Hiên khoa chân múa tay lộ ra vẻ cực kỳ cổ quái.

Rất nhanh.

Hôm sau.

Giờ Thìn.

Cố Cẩm Niên ngủ thời gian không dài. Đã đến Thần Thông cảnh có thể hoàn toàn không cần ngủ.

Đơn giản là Cố Cẩm Niên quen với kiểu không có việc gì thì ngủ một chút, bổ sung tinh thần. Cho nên ngủ nhiều hay ít cũng không đáng kể.

Sau khi tỉnh lại, Cố Cẩm Niên đi tìm Khổng Hiên trước tiên.

Tên kia cũng đã tỉnh nhưng mà nôn đến mấy lần. Trong quân có người đưa canh giải rượu đến lúc này mới tốt hơn chút.

Sau khi nhìn thấy Cố Cẩm Niên.

Khổng Hiên vẫn kích động cùng hưng phấn như hôm qua.

Nhưng mà Cố Cẩm Niên cũng nói ý đồ đến.

Hắn muốn rời đi, về Kinh đô Đại Hạ.

Khổng Hiên biết được chủ động muốn cùng Cố Cẩm Niên trở về.

Nghe nói như vậy, Cố Cẩm Niên vốn định cự tuyệt nhưng mà nghĩ đến hôm qua Khổng Hiên mang đến cho mình kinh hỉ như thế.

Nghĩ lại Cố Cẩm Niên cũng đồng ý.

Cùng nhau trở về trên đường cũng có người bạn tốt. Chí ít nói một chút chuyện liên quan đến kinh nghĩa Nho đạo.

Như thế, giờ Thìn năm khắc.

Từ Tiến chuẩn bị ngọc liễn, mà sau khi các tướng sĩ biết được Cố Cẩm Niên phải rời khỏi đây cũng từng người đến cửa thành đưa tiễn.

Vượt qua đám người.

Cố Cẩm Niên lên ngọc liễn.

“Chư vị huynh đệ.”

“Nếu như đến Kinh đô bản Hầu sẽ thiết thịnh yếu, khoản đãi chư vị tướng sĩ.”

“Nơi này còn cần chư vị tướng sĩ canh giữ.”

“Đại Hạ dựa vào chư vị.”

Cố Cẩm Niên đứng trên ngọc liễn, nhìn qua các tướng sĩ, hành lễ thật sâu.

Bên trong biên cảnh.

Những tướg sĩ này quên đi tất cẩ, bảo vệ quốc gia, đáng giá để hắn kính bái.

Mặc dù trận chiến tranh này là dựa vào mình thắng được.

Nhưng tinh thần của bọn họ không thể xóa nhòa.

“Chúng ta cung tiễn Hầu gia.”

“Hầu gia uy vũ!”

Đại quân cùng nhau lên tiếng, dường như đã hẹn nhau từ trước.

Như thế.

Ngọc liễn lên đường, nhấc lên cát vàng cuồn cuộn.

Mấy người Từ Tiến ở trái phải hộ giá.

Đông!

Đông!

Đông!

Thời khắc này trống trận gõ vang. Đây là vinh quang chí cao vô thượng, là sự tôn trọng phát ra từ nội tâm các tướng sĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận