Đại Hạ Văn Thánh

Chương 720 Triều đình đệ nhất bình xịt! Kết thúc kinh sát! Phật môn xây chùa! Cự tuyệt phê duyệt!(5)

Cố gia vốn là tồn tại Cự Vô Phách.

Không cần thiết tiếp tục kết bè kết cánh.

Đương nhiên, Văn Cảnh tiên sinh nói Cố Cẩm Niên trong lòng cũng rõ ràng, cũng không phải là để cho mình kết bè kết cánh, mà là để cho mình tuyển chọn một số người mới, một số nhân tài để làm việc cho mình.

Bằng không, cho dù là đi con đường cô thần mà người phía dưới không nghe lời, vậy thì không phải là con đường cô thần nữa mà là con đường cô độc.

"Học sinh thụ giáo."

Cố Cẩm Niên hướng về phía Tô Văn Cảnh mà cúi đầu.

"Ân, ngươi hiểu là tốt."

"Được rồi, mấy ngày nay ngươi ở tại thư viện nghỉ ngơi mấy ngày, nuôi dưỡng tinh thần."

Tô Văn Cảnh mở miệng.

Cũng không có gì muốn nói.

"Được, vậy học sinh xin được cáo lui trước."

Cố Cẩm Niên cúi đầu, ngay sau đó rời khỏi thư phòng.

Rời khỏi thư phòng.

Còn chưa kịp đi về nghỉ ngơi, liền bị mấy người Vương Phú Quý kéo tới.

Đám người Từ Trường Ca phải trở về.

Vương Phú Quý làm chủ, mời mọi người uống rượu, thứ nhất là chúc mừng Cố Cẩm Niên trở về, thứ hai là đưa tiễn đám Từ Trường Ca rời đi.

Nguyên bản Cố Cẩm Niên không muốn uống, nhưng nghe thấy Từ Trường Ca muốn đi, cũng đưa tiễn.

Bên trong thiện phòng.

Vương Phú Quý xếp đặt yến hội, mấy người Từ Trường Ca ngồi tại chủ vị.

Sau khi Cố Cẩm Niên tới, đám người không khỏi nhao nhao đứng dậy.

"Từ huynh."

Cố Cẩm Niên trước tiên hướng đám người hành lễ, sau đó đi đến trước mặt đám người Từ Trường Ca, thoáng mở miệng.

"Thế tử điện hạ, đã lâu không gặp."

Từ Trường Ca nhẹ gật đầu, mặc dù vẫn cao lãnh như cũ, nhưng so trước đó đã tốt hơn rất nhiều.

Hai người lên tiếng chào, ngay sau đó đều tự mình nhập tọa, bắt đầu tiệc rượu.

Nhưng vừa uống xong ba chén, một thân ảnh xuất hiện, là thân ảnh của Thanh Thiển Thánh nữ.

Vương Phú Quý rất thức thời, trực tiếp nhường chỗ ngồi.

Sau khi Thanh Thiển Thánh nữ đến, Cố Cẩm Niên có chút bất đắc dĩ, nhưng đã không còn gì để nói.

Mà đám người Từ Trường Ca nhìn lướt qua Thanh Thiển Thánh nữ, thoáng có vẻ hơi cổ quái, chỉ có điều nếu có thể xuất hiện tại trong thư viện, bọn hắn cũng không nói thêm cái gì.

Rất nhanh, tiệc rượu bắt đầu, Thanh Thiển Thánh nữ rất ngoan ngoãn, cố ý rót rượu cho Cố Cẩm Niên, khiến đám người không ngừng hâm mộ.

Ước chừng sau gần nửa canh giờ.

Đám người càng uống càng cao hứng, nhưng uống được một nửa, Dao Trì tiên tử cũng tới.

Khiến cho tràng diện hơi có chút xấu hổ, dù sao không ai gọi nàng.

Bất quá theo Dao Trì tiên tử đến, nàng cũng không có nói cái gì.

Giang Diệp Chu cũng nhu thuận nhường chỗ.

Thế là, trái phải Cố Cẩm Niên đều có một vị tuyệt sắc giai nhân.

Khác biệt chính là, Thanh Thiển Thánh nữ rót rượu cho Cố Cẩm Niên, mà Dao Trì tiên tử thì gắp thức ăn cho Cố Cẩm Niên.

Cử chỉ này, khiến đám người triệt để đố kỵ muốn chết.

Nhưng Cố Cẩm Niên không cảm thấy vui vẻ, ngược lại còn cảm thấy có chút đau đầu.

Lại qua nửa canh giờ.

Tiệc rượu triệt để kết thúc, Cố Cẩm Niên uống rất nhiều, miễn cho lát nữa kéo đến một số chuyện thị phi.

Sau khi tiệc rượu tản ra.

Tô Hoài Ngọc đưa Cố Cẩm Niên trở về, để cam đoan Cố Cẩm Niên an toàn, Tô Hoài Ngọc cố ý canh giữ ở ngoài cửa phòng.

Miễn cho xảy ra chuyện.

Đối với điểm ấy, trong lòng Cố Cẩm Niên kỳ thật minh bạch, không phải là đố kỵ sao.

Nhưng như này cũng rất tốt.

Lại một lần nữa nằm ở trên giường, Cố Cẩm Niên thở dài ra một hơi.

Không tốn quá nhiều thời gian.

Cũng dần dần tiến vào trong mộng đẹp.

Cứ như vậy.

Liên tiếp mấy ngày, toàn bộ Đại Hạ Vương Triều tựa hồ triệt để bình tĩnh lại.

Mấy ngày nay, Cố Cẩm Niên đều ở lại bên trong thư viện, dốc lòng đọc sách, thuận tiện chỉnh lý lại Nho ý của bản thân.

Có lẽ là bởi vì đang đốn ngộ, Dao Trì tiên tử và Thanh Thiển Thánh nữ cũng không tới quấy rầy chính mình.

Mà sau khi trở lại thư viện được ba ngày.

Dương Khai lại một lần đến Đại Hạ thư viện.

Chỉ là, chuyến này Dương Khai mang đến quan phục quan ấn.

Giờ Thìn.

Trời vừa sáng được một lát, Dương Khai liền đi tới thư viện, đưa phục quan ấn cùng quan lệnh của Lễ bộ lang trung quan giao cho Cố Cẩm Niên, thuận tiện còn mang theo hai người.

Hai người khoảng bốn mươi tuổi, mặc Lục phẩm quan phục, đây là Lễ bộ chủ sự Đại Hạ.

"Thế tử điện hạ."

"Bọn hắn là Chu Hoa, Lý An Chi, Lễ bộ chủ sự, về sau việc của Lễ bộ, do hai người bọn họ xử lý giúp ngươi."

Dương Khai lên tiếng, giải thích thân phận của hai người này cho Cố Cẩm Niên.

"Gặp qua thế tử điện hạ."

Hai người lập tức mở miệng, cung kính cúi đầu với Cố Cẩm Niên.

"Hai vị khách khí."

"Tương lai còn hi vọng hai vị giúp đỡ thêm."

Cố Cẩm Niên cũng không có khinh thường, mặc dù hai người này chỉ là chủ sự, nhưng từ xưa đến nay quan viên ở kinh đô đều không tầm thường, đừng nhìn chỉ là Lục phẩm.

Năng lực làm việc tuyệt đối không kém.

"Thế tử nói quá lời."

Hai người lập tức cười cười.

Mà thanh âm của Dương Khai cũng vang lên một lần nữa.

"Thế tử điện hạ."

"Nếu như không có việc gì, lão phu trước hết xin cáo lui, có bất kỳ sự tình gì, có thể trực tiếp hỏi hai người bọn họ, nếu bọn họ không quyết định chắc chắn được, thế tử điện hạ trực tiếp tới tìm lão phu là được."

Dương Khai mặt tươi cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận