Đại Hạ Văn Thánh

1628 Nhập Vu Thần cung, lấy được ba ngàn Cổ Thần văn, nửa bước trận tiên, xuất thế, giết tứ phương!(3)

Bởi vậy có thể thấy được, Lôi tộc không nói sai. Núi Tây Chu đúng thật là tồn tại không thể tưởng tượng nổi. Ngay cả chủng tộc mạnh mẽ như Hải tộc cũng không dám đi trêu chọc tồn tại ở núi Tây Chu.

Bên trong Trung Châu, Thần tộc lập xuống thần trụ trên núi Vọng Nguyệt, đại biểu cho nơi ở của Thần tộc, xung quanh ngàn dặm, không có bất kỳ sinh linh nào tồn tại. Người nào tới người đó chết, bá đạo đến cực điểm.

Bên trong Tây Mạc, Ma Thổ vẫn đang khuếch tán. Chỉ là so với trước đó nhẹ nhàng hơn một chút, không khoa trương như vậy.

Nhưng kinh khủng nhất vẫn là Nam Man cảnh. Toàn bộ Nam Man cảnh hắc khí càng lúc càng nồng nặc, khí tức quỷ dị làm người cảm thấy bất an.

Nếu không phải là có một vị Thánh nhân ở đây trấn áp, chỉ sợ Nam Man cảnh sẽ bộc phát ra thứ càng kinh khủng hơn.

Lại qua bảy ngày.

Bên trong Nam Man càng xuất hiện một vài hư ảnh cung điện cổ xưa lộ ra vẻ âm trầm khủng bố, quỷ ảnh trùng điệp. Cho dù cách xa nhau mấy ngàn dặm bên ngoài đều khiến cho người cảm thấy sợ hãi.

Nhưng mà nhất định phải nói thì duy chỉ có nơi cực bắc còn tính là yên tĩnh.

Mặc dù thỉnh thoảng truyền đến một vài tiếng rống quỷ dị, phảng phất là hung thú Thượng cổ phục Tô Nhất giống như, nhưng ít ra cực bắc chi địa còn không có ra cái gì sai lầm.

Mà lúc này.

Nơi cực bắc.

Một vài ý chí cổ xưa, đang tiến hành một loại nào đó giao lưu.

"Hải tộc cùng Thần tộc đã khôi phục một phần. Yêu thần đại nhân, lúc nào chúng ta xuất thế vậy?"

"Trước mắt chúng ta cũng có thể khôi phục một phần, kỳ thật hoàn toàn có thể cùng bọn họ tranh đoạt cơ duyên đại thế. Nếu không cứ để bọn họ kiếm tiện nghi miễn phí vậy sao?"

Giọng nói này là một vị Đại năng Yêu tộc nào đó. Hắn ta nhìn chăm chú chuyện ngoại giới, nhịn không được lên tiếng như vậy.

Toàn bộ Yêu tộc đều bị phong ấn ở nơi cực bắc. Trên lý luận, Yêu tộc có thể giống như Hải tộc, lựa chọn khôi phục một phần, cũng chính là khôi phục một phần nhỏ tồn tại, đi nuốt thịt người bộ tộc khác, tranh đoạt địa bàn núi Thần.

Nhưng Yêu thần không làm như vậy. Điều này khiến chúng đại yêu có chút buồn bực. Ở trong mắt bọn họ, sớm khôi phục đều trăm lợi mà không có một hại, mặc dù rất có thể sẽ cùng chủng tộc khác xảy ra tranh đấu.

Nhưng tối thiểu nhất sẽ có thể mò được chỗ tốt. Nếu không cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn xem Hải tộc khôi phục xuất thế.

"Không nên khinh cử vọng động."

"Chỗ khu vực chúng ta sắp nghênh đón tạo hóa biến động, phong ấn tại đây, tất cả đều có định số."

"Chỉ là một chút lợi cực nhỏ không tính là gì. Nơi cực bắc có giấu tạo hóa kinh thế. Còn nữa Hải tộc, Thần tộc, Ma tộc, Nhân tộc, bọn họ sớm xuất thế, nhìn như chiếm cứ tiện nghi nhưng trên thực tế cũng là bạo lộ thực lực của bản thân."

"Nếu như Cố Cẩm Niên có thể bước vào ngũ trọng thiên, những người này chỉ sợ đều phải chết không nơi táng thân."

Một đạo ý chí vang lên, đây là một trong mười Yêu thần lớn.

"Ngũ trọng thiên sao? Bên trong hậu thế mà còn có người có thể đạt đến ngũ trọng thiên sao?"

"Nên không có khả năng, Cố Cẩm Niên nghe nói vừa thành Thánh cũng chỉ chừng một năm. Trong một năm đến ngũ trọng thiên? Chỉ sợ Thần tử Yêu tộc trong vòng một năm cũng không thể nào vượt qua năm cảnh giới. Nhất là từ tứ cảnh đến ngũ cảnh. Đây chính là cực hạn vượt qua."

"Yêu thần đại nhân, có thể là ngài đã nghĩ nhiều, ngũ trọng thiên đã có thể xưng là Đại năng Thượng cổ. Chúng ta ở thời Thượng cổ, tu hành tận ngàn năm, cộng thêm cướp đoạt vô tận khí vận mới miễn cưỡng đến Đại năng cảnh, Cố Cẩm Niên chắc là rất khó."

"Thời đại này khí vận quá ít, Cố Cẩm Niên chỉ sợ cũng không thể nào tại trong vòng một năm, đến đệ thất cảnh ngũ trọng thiên."

Từng giọng nói vang lên.

Nhưng cùng Yêu thần trao đổi đều là Đại năng Yêu tộc. Trên lý luận Yêu tộc đẳng cấp sâm nghiêm, để một vị Yêu thần lên tiếng, cho dù người dưới không phục, cũng sẽ không phản bác mạnh như vậy.

Nhưng bây giờ bọn họ dường như nhất trí.

Bởi vì.

Yêu thần quá đề cao Cố Cẩm Niên rồi.

Đệ thất cảnh có cửu trọng thiên.

Nhất trọng thiên là củng cố. Tên như ý nghĩa là để củng cố tu vi đệ thất cảnh. Vừa mới đột phá thất cảnh, có được lực lượng vượt qua trước đó gấp mấy trăm lần. Nếu như không củng cố thêm thì căn bản không có cách chưởng khống cỗ lực lượng này. Ngược lại sẽ tổn thương bản thân, cho nên cần thời gian để củng cố.

Bình thường mà nói, cường giả đệ thất cảnh tốn hao nửa năm đến một năm đều có thể đạt đến nhất trọng thiên viên mãn. Bởi vì đây là một loại cơ sở, học khống chế sức mạnh là được.

Nhị trọng thiên là tiến lên. Sau khi cảnh giới củng cố là có thể tiến lên đường, đi thăm dò lực lượng mạnh hơn, nắm giữ lực lượng mạnh hơn, từ đó trở nên càng mạnh nhưng đệ nhị trọng cũng chỉ là so với đệ nhất trọng cường đại mấy lần thôi.

Tam trọng thiên là leo núi. Đến đệ tam trọng thì có biến hóa nhất định, theo không ngừng thăm dò tiến lên sẽ phát giác có lực lượng cường đại hơn, bản thân phải hoàn thành cải biến như là leo lên một ngọn núi Thần vậy. Quá trình này cực kỳ gian nan, rất nhiều người cũng sẽ thua trận ở trước mặt ngọn núi Thần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận