Đại Hạ Văn Thánh

1710 Kỳ Lân các, cửu trọng quan, trận Đại Chu Thiên tinh thần, thiên địa giúp ta Thuật đạo đến đệ thất cảnh(3)

Mặc dù nghe có chút cưỡng ép nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, Cố Cẩm Niên bây giờ có được khí vận đại thế. Tương lai của hắn rất có thể sẽ bước vào đệ bát cảnh. Nếu như Cố Cẩm Niên thật sự trở thành Thánh nhân Thiên mệnh thì giọt máu kia thật sự có giá trị không nhỏ, tuyệt đối nhiều hơn so với những bảo vật này cộng lại.

Đương nhiên, trước mắt đến xem là có chút thua thiệt nhưng còn trong phạm vi chịu được.

Nói câu khó nghe thì nếu như Cố Cẩm Niên cưỡng ép thu hoạch, cái gì cũng không cho, bọn họ có thể như thế nào?

Tối thiểu nhất Cố Cẩm Niên còn nói đạo lý. Đổi lại là năm tộc thì đoán chừng cũng không vẻn vẹn chỉ là cướp đoạt tài nguyên đơn giản như vậy.

Nhưng hành động như vậy, cũng xác thực rước lấy một chút tranh luận.

Chỉ là những tranh luận này cũng không phải đến từ các tộc Thượng cổ mà từ Nhân tộc đương thời truyền đến một vài ngôn luận.

Cho rằng Cố Cẩm Niên thân là Thánh nhân không nên như thế.

Chỉ là tiếng nói như vậy không nhiều, sau khi xuất hiện đều bị phần lớn người mắng lại.

Như thế. Liên tiếp bảy ngày.

Toàn bộ đại thế đều đang ầm ầm rung động. Thân ảnh của Cố Cẩm Niên bôn ba ở bên trong đại thế.

Mục đích rất đơn giản.

Tất cả bảo vật của núi Thần, hắn sẽ cướp đoạt toàn bộ nhưng sẽ không làm vô cùng tuyệt.

Đây là chuyện không có cách nào.

Thời kì phi thường, chỉ có thể vận dụng thủ đoạn phi thường.

Kể từ đó.

Bảy ngày này, Cố Cẩm Niên có thu hoạch rất lớn. Hai mươi bảy ngọn núi Thần, cơ hồ bị Cố Cẩm Niên cướp sạch một lần. Trừ núi Tây Chu và vài ngọn núi Thần trước đó đã không có bảo vật gì nữa.

Mà vào một ngày này.

Thân ảnh của Cố Cẩm Niên xuất hiện ở Bàn Sơn.

Hắn cần mượn một thứ.

Lôi trì!

Phía trên Bàn Sơn.

Tất cả mọi người của Lôi tộc tụ tập. Bọn họ nhìn về phía Cố Cẩm Niên, trong ánh mắt tràn đầy ý cười.

Bọn họ cũng không lo lắng Cố Cẩm Niên sẽ làm cái gì, ngược lại vô cùng cung nghênh.

"Gặp qua Cẩm Niên Thánh nhân."

Đại Triển của Lôi tộc lên tiếng. Ông ấy rất cung kính, hướng về phía Cố Cẩm Niên bái một bái thật sâu.

"Đại trưởng lão khách khí."

Cố Cẩm Niên cười khổ một tiếng, hướng về phía đối phương đáp lễ.

"Không, Cẩm Niên Thánh nhân bây giờ chính là cường giả thất trọng thiên, dĩ vãng xưng hô Thánh nhân có lẽ là tiếng khen, bây giờ Thánh nhân xứng với danh xưng này."

Đại trưởng lão lên tiếng. Lời này không phải là giả. Lúc trước Cố Cẩm Niên chẳng qua là một Thánh nhân thôi, đơn giản chính là Lôi tộc nhìn trúng Cố Cẩm Niên cho nên mới kết bạn.

Bây giờ thì không giống, Cố Cẩm Niên đã là cường giả thất trọng thiên, cực kỳ phi phàm. Loại tồn tại này, bọn họ nhất định phải cung cung kính kính.

"Trưởng lão khách khí."

"Hôm nay đến đây nhưng thật ra là có một việc, xem như là có việc muốn nhờ."

Cố Cẩm Niên không tiếp tục làm ra vẻ, các tộc Thượng cổ tôn trọng thực lực, điểm này hắn đã biết.

"Là vì lôi trì sao?

Đối phương lên tiếng, nhìn qua Cố Cẩm Niên nói như thế.

Ông ấy đã đoán được Cố Cẩm Niên bởi vì cái gì mà lên núi.

"Đúng vậy."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, cũng không dối trá.

"Ta cần lôi trì, vì thiên kiêu đương thời rèn luyện thân thể."

Cố Cẩm Niên nói ra suy nghĩ của mình.

"Ta đã hiểu. Nếu Cẩm Niên Thánh nhân muốn thì cứ trực tiếp cầm đi thôi."

Đại trưởng lão cũng rất trực tiếp. Ông ấy vốn là đặt cửa áp trên người Cố Cẩm Niên. Vào lúc này, Cố Cẩm Niên nói ra yêu cầu gì ông ấy đều có thể đồng ý, không có chút gì do dự.

Trước mắt Cố Cẩm Niên có thể nói là người nổi bật nhất thời đại này, không có người nào có thể cùng hắn tranh phong, cũng sẽ không có người nào dám cùng hắn tranh phong.

Vô cùng có khả năng, trong tương lai Cố Cẩm Niên sẽ trở thành Thánh nhân Thiên mệnh.

Cho nên, Lôi tộc không quan tâm những thứ này.

"Đa tạ đại trưởng lão."

"Những thứ này, đại trưởng lão có cần không?"

Cố Cẩm Niên cảm tạ một phen, sau đó vung tay lên, trong chốc lát các loại thiên tài địa bảo xuất hiện. Đây đều là những thứ tốt mà hắn công phạt các ngọn núi Thần lấy được.

Nhìn những thứ này, đại trưởng lão thờ ơ, trực tiếp lên tiếng nói.

"Cẩm Niên Thánh nhân, nếu trong tương lai biến ảo to lớn mà Cẩm Niên Thánh nhân nguyện ý bảo hộ Lôi tộc ta thì hơn xa tất cả những thứ này."

Đại trưởng lão chậm rãi lên tiếng. Ông ấy nói ra suy nghĩ của mình.

Đây là một cách cục rất lớn. Những thiên tài địa bảo này không tính là gì, duy chỉ có hoàn toàn lôi kéo Cố Cẩm Niên mới là vương đạo.

"Xin yên tâm."

"Tích thủy chi ân, suối tuôn tương báo."

Cố Cẩm Niên nhẹ gật đầu, ngay sau đó hắn không nhiều lời, đánh ra một đạo pháp quyết. Trong chốc lát nước sông Vong Xuyên hiển hiện, tưới nhuần cho cường giả Lôi tộc.

Nước sông Vong Xuyên đối với các tộc Thượng cổ mà nói, cũng là bảo vật khó mà diễn tả bằng lời. Cố Cẩm Niên lần này đưa tiễn, đại trưởng lão Lôi tộc cũng không nói thêm gì. Nếu như từ chối nữa thì lại lộ ra vẻ không tốt.

Rất nhanh, Cố Cẩm Niên đem lôi trì lấy đi rồi cùng đại trưởng lão Lôi tộc cáo biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận