Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1005: Cực hạn của khoa học là huyền học (2)

Chương 1005: Cực hạn của khoa học là huyền học (2)
"Tại sao lại là vô nghĩa, những lý luận đó đều đã được các nhà khoa học chứng thực, được gọi là không gian ba chiều hoặc là không gian bốn chiều thậm chí còn có thể cao cấp hơn, không gian năm chiều." Vẻ mặt Lý Triêu Quân tràn đầy trào phúng, đáp.
"Cái gì mà không gian ba chiều không gian bốn chiều, vậy anh lại giải thích cho tôi một chút xem, hay anh nói cho tôi biết thử nơi nào có không gian bốn chiều?"
Lần này, đến phiên Lý Triêu Quân ngơ ngác, làm sao hắn có thể giải thích được? Những lý luận này đều là thứ hắn nhìn thấy từ phía sau màn ảnh, mặc dù xem không hiểu nhưng lại cảm thấy rất trâu bò, cho nên mới nhớ kỹ.
"Không giải thích được sao? Hừ, tôi đã nói rồi, Interstellar mới là không có chút logic nào, hoàn toàn là kết quả do một đám nhà khoa học tưởng tượng lung tung ra mà thôi."
Hoa Minh Minh rất đắc ý, rốt cục cũng có thể đánh bại đối phương, lần này mỹ nữ thuộc về hắn.
Chỉ là Hoa Minh Minh còn chưa đắc ý được bao lâu, một giọng nói dễ nghe lập tức truyền tới, chính là cô gái xinh đẹp vẫn đang yên tĩnh nghe bọn họ cãi nhau mở miệng.
"Logic trong phim Interstellar cũng không phải do các nhà khoa học nói bậy, nó đã từng được chứng thực, trên thực tế phương trình trường Einstein (6) của nhà vật lý học vĩ đại, sau khi được các nhà khoa học nghiên cứu thử nghiệm nhiều năm đã phát hiện, khi nghiên cứu phương trình trường đến cuối cùng sẽ quay trở lại bản chất của vấn đề thời gian, vì thế du hành thời gian cũng tồn tại, chỉ có điều dựa vào kỹ thuật thời đại này không thể nghiên cứu được mà thôi."
(6) Phương trình trường Einstein hay phương trình Einstein là một hệ gồm 10 phương trình trong thuyết tương đối rộng của Albert Einstein miêu tả tương tác cơ bản là hấp dẫn bằng kết quả của sự cong của không thời gian do có mặt của vật chất và năng lượng.
Lần này, đến phiên hai người Hoa Minh Minh cùng Lý Triêu Quân đồng thời ngơ ngác.
Cái gì mà phương trình trường, căn bản là bọn họ chưa từng nghe qua, thế nhưng cái tên Einstein này bọn họ có biết, không phải là người bị quả táo rơi trúng đầu sao?
"Mặc khác “Lưu lãng địa cầu” cũng không kém như vậy, giả thuyết là mang theo địa cầu lưu lạc, mà lực hấp dẫn giữa địa cầu cùng sao Mộc lại vượt quá dự liệu của các nhà khoa học. Dù sao số liệu trên phân tích có chênh lệch so với thực tế cũng rất bình thường, về phần hình ảnh đoạn cuối khi Ngô Kinh điều khiển trạm không gian bay về phía sao Mộc, đây là vì yêu cầu phải nghệ thuật hóa, phải nhớ, là một bộ phim khoa học viễn tưởng, bản chất đầu tiên phải hướng tới là điện ảnh mà không phải khoa học viễn tưởng, nếu không thì cứ quay phim tài liệu là được rồi."
Phương Minh đứng ở một bên nghe được lời của mỹ nữ, bắt đầu rơi vào trầm tư, đột nhiên cậu phát hiện bản thân mình đã quên mất một việc, đó chính là trên thực tế người tu luyện không phải là người có nghiên cứu nhiều về thời gian và không gian nhất, ngược lại người có nghiên cứu nhiều hẳn là những nhà vật lý học này.
"Có lẽ mình nên đổi theo hướng suy nghĩ khác." Phương Minh nói nhỏ một câu.
Trong khi Phương Minh đang suy tính, Hoa Minh Minh cũng chán nản trở về, lần này cậu ta và Lý Triêu Quân đều thất bại tan tác mà quay về, điều may mắn nhất là bản thân cậu ta đã biết tên của mỹ nữ kia.
Dương Tố Tố, tiến sĩ khoa vật lý đại học Phục Đán, Ma Đô.
Kế tiếp Hoa Minh Minh ngoan ngoãn đi xem phim điện ảnh với Phương Minh, đợi khi bộ phim kết thúc, nhìn Dương Tố Tố theo đồng bạn rời đi, trên mặt cậu ta lộ ra vẻ không cam lòng.
Một cô gái vừa đẹp vừa tài hoa như thế lại phải buông tha một cách dễ dàng như vậy, thật đáng tiếc.
"Tôi cảm thấy có lẽ tôi phải ôn lại cuộc sống trong vườn trường một chút."
Phương Minh nói một câu khiến Hoa Minh Minh lảo đảo thiếu chút nữa té xuống đất.
"Phương Minh, cậu đang nói đùa sao? Tuy rằng cô gái này không tệ nhưng vẫn có chút chênh lệch so với em dâu, đừng nói là cậu muốn nếm thử phong cách khác nha, hành động này quá cầm thú."
Không đáp lại tên Hoa Minh Minh chỉ biết nói xẳng nói bậy này, Phương Minh trực tiếp rời đi, sở dĩ cậu muốn ôn lại cuộc sống trong vườn trường, chẳng qua là vì cậu muốn nghiên cứu pháp tắc Thời gian theo một phương thức khác, tỷ như thử giải thích theo góc độ khoa học chẳng hạn.
Con đường nào cũng dẫn đến La Mã, cho dù là khoa học hay là huyền học, tới hạn đều giống nhau.
Cũng giống vậy, ở giới khoa học cũng lưu hành một câu nói, cuối cùng của khoa học chính là huyền học.
...
Đại học Phục Đán!
Một chiếc Mercedes Maybach lái vào vườn trường, cuối cùng dừng tại trước cửa giảng đường hệ vật lý.
Cửa xe mở ra, lộ ra một đôi giày cao gót, ngay sau đó một cô gái mặc nguyên bộ đồ đen xuất hiện: áo sơ mi đen, váy ngắn đen dài tới mông, đúng tiêu chuẩn thời trang công sở.
Vóc người lả lướt hấp dẫn được triển lộ không bỏ sót bên dưới bộ quần áo này, quan trọng nhất là loại hơi thở thành thục này có lực hấp dẫn trí mạng đối với các nam sinh trong sân trường, bởi vì loại khí chất này không phải mấy nữ sinh ngây ngô trong sân trường có thể so sánh.
Đương nhiên, phần lớn nữ sinh đại học thời nay cũng không còn ngây ngô nữa, nhưng với tư cách là một trong những trường đại học hàng đầu Trung Quốc, mấy sinh viên của đại học Phúc Đán vẫn tương đối đơn thuần, sẽ không hỗn loạn như mấy trường đại học hạng ba.
Trần Khiết xuống xe từ ghế lái phụ, sau đó mở cửa xe ra, Phương Minh cùng Hoa Minh Minh cũng từ bên trong xe đi xuống.
Vừa thấy Phương Minh Trần Khiết lại nghĩ đến những gièm pha trong lần gặp mặt đầu, luôn cảm thấy hơi ngượng ngùng, chẳng qua lần này chính tổng giám đốc đã dặn dò cô ấy phải đưa Phương Minh đi nhập học, đương nhiên cô ấy không thể chối từ.
Trường đại học hàng đầu như đại học Phúc Đán, đương nhiên không phải ai cũng có thể vào, chẳng qua tập đoàn Nghiễm Niên có hợp tác với đại học Phúc Đán, hơn nữa đại học Phúc Đán cũng có chương trình học dành riêng cho những người lớn tuổi hay những người quản lý xí nghiệp.
Nếu Phương Minh chỉ muốn đi học bổ túc ở đây cũng không phải chuyện khó khăn gì, nhưng mấu chốt là Phương Minh lại muốn trở thành sinh viên chính quy của trường. Nếu chỉ dựa vào quan hệ thương nghiệp của tập đoàn Nghiễm Niên thật có chút khó khăn, nhưng nếu dựa vào quan hệ của nhà họ Lăng, mấy vấn đề này lập tức không còn là vấn đề nữa.
"Ôi, nữ thần của tôi khó giữ được, Phương Minh, cái tên cầm thú này, không ngờ chỉ vì tán gái mà cậu muốn trở thành sinh viên đại học, cậu có tin tôi nói chuyện này cho em dâu không?"
Vẻ mặt Hoa Minh Minh tràn đầy đau đớn, Phương Minh không để ý tới thằng này, chỉ quay qua nói với Trần Khiết: "Đã làm phiền cô rồi, chuyện kế tiếp tự tôi có thể làm được."
"Được rồi, vậy tôi về trước đây, có vấn đề gì cứ gọi điện thoại cho tôi."
Trần Khiết gật đầu, chẳng qua lúc cô ấy xoay người, trong mắt lại lộ ra vẻ khinh bỉ, tuy rằng lần trước là bản thân mình nghĩ sai, thế nhưng người trước mắt này là sắc lang không thể nghi ngờ, vì tán gái mà muốn lấy thân phận sinh viên nhập học vào trường.
Tổng giám đốc lợi hại như vậy, không biết vì sao có thể bồi dưỡng ra một tên bại gia tử như thế.
Phương Minh không biết bởi vì lời của Hoa Minh Minh mà hình tượng sắc lang của cậu trong lòng Trần Khiết đã trở thành thâm căn cố đế, chẳng qua cho dù cậu có biết cũng sẽ không giải thích.
"Súc sinh, súc sinh, còn cố ý chọn hệ vật lý, nếu biết cậu súc sinh như vậy lúc trước tôi đã không nói thân phận của Dương Tố Tố cho cậu."
Dưới cái nhìn của Hoa Minh Minh, Phương Minh tới trường học này chính là vì Dương Tố Tố, nếu không vì sao đang yên đang lành đột nhiên muốn chạy tới trường làm sinh viên gì chứ? Cũng sắp ba mươi rồi lại còn ngồi cùng một phòng học với đám học sinh trẻ tuổi, vậy mà không cảm thấy mất mặt.
Vì tán gái, Phương Minh đã triệt để không biết xấu hổ.
Chỉ là cô gái đẹp như Dương Tố Tố, có làm gì cũng đáng giá, cái mỹ nữ tài trí như vậy quá hiếm có, nữ sinh vừa có trình độ học vấn cao vừa xinh đẹp thật sự không được mấy người, đây là điều mà tất cả mọi người đều công nhận.
Thứ nhất là vì học sinh xinh đẹp khó tránh khỏi sẽ bị vô số loại dụ hoặc bên ngoài làm cho mê mẩn, mà số lượng nam sinh theo đuổi nữ sinh này cũng rất nhiều, không thể an tâm học tập, nói cho cùng thì so sánh với việc học tập khô khan, yêu đương vẫn thoải mái hơn rất nhiều.
Thứ hai là vì mấy em gái nghiêm túc học tập nào có thời gian trang điểm gì gì đó, mà đối với những nữ sinh, chăm sóc trang điểm chính là nhân tố có tính quyết định đối với giá trị nhan sắc, trừ phi là loại người thiên sinh lệ chất.
Cho nên, loại mỹ nữ kiêm học phách chân chính như Dương Tố Tố thật sự là quá ít.
"Không được, tôi phải đi học với cậu, tôi phải quan sát cậu thật chặt, chỉ cần cậu có hành động cầm thú gì tôi sẽ nói cho em dâu ngay."
Phương Minh đưa mắt nhìn Hoa Minh Minh, thằng dở hơi này thích nháo thế nào thì nháo, nháo xong lại an tĩnh thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận