Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 832: Luyện chế phân thân

Chương 832: Luyện chế phân thân
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Trong giới tu luyện đã chia cảnh giới tu luyện thành ba cấp độ: Thiên Địa Nhân, mỗi cảnh giới lại chia làm chín tầng, thế nhưng dựa vào căn cứ nào để phân chia cảnh giới như vậy? Thật ra hiện tại Phương Minh cũng không biết.
Hoặc là nói chính xác hơn, Phương Minh chưa từng suy nghĩ tới vấn đề này, đừng nói là Phương Minh, cho dù là giới tu luyện, sợ rằng cũng có hơn phân nửa người đều chưa từng nghiêm túc tự hỏi vấn đề này.
Phân chia đẳng cấp cảnh giới, ở trong lòng rất nhiều người đây vốn chỉ là kiến thức cơ bản nhất mà thôi, đã là kiến thức, đâu có cái gì hay mà miệt mài theo đuổi.
"Phân chia đẳng cấp như vậy là có căn cứ, Thiên Địa Nhân, tầng thấp nhất là Nhân Cấp, năng lượng đủ khả năng vận dụng chính là từ bản thân cung cấp cho mình, mà Địa Cấp chính là đột phá gông cùm xiềng xích của bản thân, có thể hấp thu lực lượng của mảnh thiên địa này, đây mới là nguyên nhân tại sao phải xưng là Địa Cấp, mà vì sao trên Địa Cấp chia làm Thiên Cấp, đó là bởi vì tới tầng thứ này, có thể triệu hồi sức mạnh của đất trời tới dùng."
"Nhân Cấp, tu luyện là bản thân, vận dụng chính là năng lượng bản thân có thể điều động được; Địa Cấp, là hấp thu năng lượng thiên địa sau đó luyện hóa thành lực lượng của chính mình; Thiên Cấp, vận dụng năng lượng thiên địa, dung nạp năng lượng trong thiên địa cho mình dùng, không hề bị hạn chế lực lượng mà thể xác bản thân có thể nhận được.”
Giọng nói của khí linh bảo tháp rất nghiêm túc, mà vẻ mặt Phương Minh cũng trở nên nghiêm túc, nếu như dựa theo những lời khí linh bảo tháp nói, đại khái cậu liền hiểu làm sao phân chia mấy cấp bậc này rồi.
Nếu như so sánh chuyện tu luyện với việc xây nhà, như vậy cấp bậc Nhân Cấp chính là đang đặt móng, móng càng kiên cố, có nghĩa số tầng xây được sẽ càng cao, mà Địa Cấp chẳng khác nào là độ cao tầng lầu.
Mà tới được cấp độ Thiên Cấp, thì lại một lần nữa thay đổi, thứ Thiên Cấp theo đuổi không còn là cao độ, bởi vì tới cấp bậc Thiên Cấp này, độ cao của cao ốc kia đã đủ, sau khi tới cấp độ Thiên Cấp, sẽ so với bên trong cái cao ốc này.
Tỷ như, thực lực của mấy công ty có thể vào trong cao ốc này, sự náo nhiệt của dòng người, sự xa hoa của thương trường...
"Một khi bước vào Thiên Cấp, phương pháp tu luyện sẽ có khác biệt tựa trời đất so với lúc trước, phương thức chiến đấu cũng sẽ xuất hiện thay đổi, nhưng cũng chính bởi vì điểm này, khi mỗi một vị cường giả Thiên Cấp lại đột phá cường giả Thiên Cấp, đều phải bị đại đạo trong mảnh thiên địa này cảm ứng được."
"Thế giới này mọi thứ đều dựa theo quy tắc đại đạo đến vận hành, kể cả năng lượng thiên địa trên thế gian này, nhưng nơi này của lão phu là ngăn cách năng lượng thiên địa của thế giới bên ngoài, nếu như cậu đột phá đến cường giả Thiên Cấp ở nơi này của lão phu, đồng nghĩa với sẽ không chiếm được thiên đạo thừa nhận, cũng liền không cách nào tùy tâm điều động lực lượng thiên địa, nói trắng ra là đây không phải cường giả Thiên Cấp, mà là Địa Cấp tầng mười."
Nghe được khí linh bảo tháp nói đến đây, trong nháy mắt Phương Minh liền đã hiểu rõ, nếu như mình đột phá đến Thiên Cấp ở trong bảo tháp, đó chính là một loại loại Thiên Cấp khác.
Cường giả Thiên Cấp khác không tiếp tục xây thêm lầu nữa, bởi vì khi xây tới một độ cao nhất định nào đó, muốn tiếp tục xây lên cần chi phí quá cao, người ta bắt đầu chuyển sang kiến thiết nội bộ, bắt đầu lắp đặt thiết bị cùng kêu gọi thương nhân vào ở, dùng cái này đến đề cao giá trị của tòa nhà.
Mà Phương Minh thì sao? Vẫn đang xây lầu lên, nhưng mà cần chi phí cao hơn gấp mấy lần trước kia để xây một tầng lầu, vì thế đã không còn nhiều khả năng để gia tăng những giá trị khác cho tòa nhà, nỗ lực cùng thu hoạch căn bản là không tỷ lệ.
"Bây giờ còn trách lão phu sao?" Khí linh bảo tháp nói.
"Tò mò hỏi một chút, vậy có thể đột phá đến Địa Cấp tầng mười thậm chí tầng mười một sau đó lựa chọn tiếp tục đột phá đến cường giả Thiên Cấp không?" Phương Minh nảy sinh suy nghĩ bất chợt mà hỏi.
"Làm sao có thể?" Khí linh bảo tháp không cần suy nghĩ đã đáp ngay: "Đây là thứ mà quy tắc thế giới không cho phép, cũng giống như khi tòa nhà đã đạt tới độ cao nhất định thì không được xây thêm tiếp vậy, thiên địa đại đạo của mảnh trời đất này đã hạn chế cực hạn Địa Cấp đủ khả năng đạt tới."
"Đã hiểu rõ."
Phương Minh có chút tiếc nuối, cậu nghĩ tới một số miêu tả mà trước đây cậu đã nhìn thấy, người tu luyện khác chỉ có mười cảnh giới, nhưng bình thường vai chính có thể tu luyện tới cảnh giới thứ mười hai, còn nghĩ mình cũng có thể hưởng thụ đãi ngộ của vai chính một lần, hiện tại xem ra là mình suy nghĩ quá nhiều rồi.
"Hẳn cảnh giới của cậu hiện tại đã tới Địa Cấp viên mãn, cách cường giả Thiên Cấp cũng chỉ kém một bước cuối cùng đó mà thôi, cũng nên thỏa mãn với cơ duyên này, người không thể quá tham lam."
Nghe lời khí linh bảo tháp nói, Phương Minh mỉm cười, quả thật mình không thể quá tham lam, từ Địa Cấp tầng tám trong nháy mắt đến Địa Cấp viên mãn, vượt qua Địa Cấp tầng chín cùng Địa Cấp đỉnh, cái đột phá này đã rất khủng bố, tương đương với nhảy vọt ba cấp.
Nếu như không có hạt giống Vu Sư, để cậu tu luyện như bình thư, tối thiểu cũng cần thời gian năm năm, đây là dưới tình huống cậu tự tin có thể có được một số cơ duyên.
"Có lẽ, bây giờ tôi đã có thực lực thể chân chính đấu cùng nhà họ Mục." Phương Minh nói nhỏ một câu.
"Tên nhóc cậu quá bành trướng, hiện tại cậu chỉ là Địa Cấp viên mãn, mặc dù cách cường giả Thiên Cấp chỉ thiếu chút nữa, nhưng kém một bước này chính là khác nhau một trời một vực, một chỉ của một vị cường giả Thiên Cấp có thể tiêu diệt một mảng cường giả Địa Cấp viên mãn lớn, không thành Thiên Cấp, cuối cùng cũng chỉ là con kiến, những lời này không phải tùy tiện nói một chút."
Phương Minh trầm mặc, trên phương diện này, cậu tin tưởng khí linh bảo tháp không sẽ lừa dối cậu.
"Tên nhóc cậu cũng đừng nhụt chí, tuy rằng cậu không đột phá đến Thiên Cấp, thế nhưng cỗ phân thân này của cậu lại có chút khó lường."
Lời khí linh bảo tháp nói khiến cho Phương Minh đem lực chú ý chuyển tới trên phân thân cách đó không xa, giờ phút này da thịt của phân thân xuất hiện vài phần sáng bóng, chỗ lồng ngực kia có hào quang màu đỏ lưu chuyển, không ngừng tẩy rửa toàn thân, Phương Minh có thể rõ ràng cảm thụ được cỗ phân thân này của bản thân mình bắt đầu có chút sức sống.
Không sai, đó là sinh khí.
Nếu như nói thì vốn dĩ phân thân này chỉ là một cỗ phân thân, càng giống như một kiện vật phẩm, nhưng bây giờ Phương Minh có thể cảm thụ được, phân thân này bắt đầu từ từ sống lại, chỉ kém một bước cuối cùng.
"Một cỗ phân thân chủ động trưởng thành? Rốt cuộc phân thân này là do ai luyện chế?"
Trong lòng Phương Minh có chút hiếu kỳ, về phân thân Vu Sư, bình thường đều là bị động hấp thu năng lượng, là do Vu Sư đem năng lượng của bản thân truyền lại đến trên người phân thân, cho nên có thể nói rằng thực lực của phân thân cùng bản thể luôn có chênh lệch rất lớn.
Thử nghĩ một chút, thật vất vả tu luyện vài năm sắp đột phá, vì để cho phân thân theo kịp, vậy thì đồng nghĩa với phải truyền lại hết năng lượng hấp thu được suốt mấy năm này cho phân thân, cứ như vậy vốn là năm năm có thể đột phá biến thành mười năm.
Cho nên rất nhiều Vu Sư khi luyện chế phân thân Vu Sư, lúc mới bắt đầu cũng không quá quan tâm phân thân Vu Sư, thẳng đến khi bắt buộc cần phải có phân thân Vu Sư, lúc này mới sẽ bắt đầu luyện chế phân thân.
Cái này cũng giống như khi thăng cấp trong game vậy, coi phân thân như một biệt hiệu, chỉ có khi quý danh đạt đến cấp bậc nhất định về sau, mới sẽ dùng nhiều kinh nghiệm để thăng cấp biệt hiệu, bởi vì đối với quý danh đến nói, một ngày kinh nghiệm của quý danh thì tương đương với một năm kinh nghiệm của biệt hiệu.
Điều này cũng dẫn tới một hiện tượng phổ biến xuất hiện, phân thân và bản thể vĩnh viễn tồn tại chênh lệch đẳng cấp, nhưng đây cũng là chuyện không có biện pháp, dù sao thì bản thể mới là căn bản, toàn bộ Vu Sư đều khó có khả năng bỏ gốc lấy ngọn.
Vốn là Phương Minh cũng có tính toán như vậy, đợi khi bản thân mình đột phá đến Thiên Cấp sau đó mới sẽ bắt đầu luyện chế phân thân, rồi sau đó để phân thân đột phá tới Địa Cấp, nhưng một màn trước mắt này khiến cho kế hoạch của cậu bị ngâm nước nóng.
Đương nhiên, đối với kế hoạch bị ngâm nước nóng, trong lòng Phương Minh ngược lại rất cao hứng, một cỗ phân thân có thể tự mình trưởng thành tự mình tu luyện, đây quả thực chẳng khác nào là một máy gian lận tu luyện.
Dù sao, phân thân có thể tu luyện không ngừng nghỉ, hơn nữa không cần để ý tới bất cứ chuyện gì, điểm này là bản thể không làm được.
"Tên nhóc cậu còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh chóng luyện chế phân thân nhận chủ đi."
Nhận được khí linh bảo tháp nhắc nhở, Phương Minh cũng không do dự, vươn ngón tay ra, một giọt máu tươi bắn ra, bắn vào trên người phân thân, chỉ trong nháy mắt huyết dịch này liền bị phân thân hấp thu.
Hấp thu dòng máu của Phương Minh, phân thân càng thêm sáng bóng, chẳng qua rất nhanh đã phai nhạt xuống.
Thấy một màn như vậy Phương Minh không hề cảm thấy ngoài ý muốn, muốn khiến phân thân nhận chủ thì phải cung cấp đầy đủ máu cho phân thân, khiến cho dòng máu trong cơ thể phân thân trở thành một thể cùng dòng máu của cậu, chỉ có như vậy phân thân mới được xem như là phân thân của cậu.
Máu không ngừng chảy ra, không ngừng rơi vào trên người phân thân bị phân thân hấp thu đi, thế nhưng phân thân này lại giống như cái động không đáy, đến sau này sắc mặt Phương Minh cũng đều trở nên có chút tái nhợt.
Ngay cả Phương Minh cũng không biết mình đã nhỏ bao nhiêu máu ra, nếu như đổi lại một người bình thường mà nói, đoán chừng máu trong cơ thể đã sớm khô cạn, mà thân thể cậu trải qua ngày tháng ngâm thuốc tôi luyện, số lượng máu trong cơ thể vượt xa người thường, hơn nữa công năng tự hồi phục máu của cơ thể cậu cũng đã đạt tới một tốc độ khủng bố, nhưng cho dù như vậy vẫn không theo kịp tốc độ hấp thu của phân thân, có thể nghĩ lượng máu phân thân này cần có khủng bố tới dường nào.
"Tên nhóc cậu nhanh chóng dừng lại, nếu tiếp tục kéo dài cậu sẽ biến thành một cái xác khô."
Khí linh bảo tháp cũng nhìn ra trạng huống của Phương Minh có điểm gì đó không đúng, ở một bên mở miệng nhắc nhở, nhưng mà Phương Minh cũng không định thu tay lại ngay lúc này, nếu như lần này không thể để cho phân thân nhận chủ, vậy đồng nghĩa với số máu đã bỏ ra lúc trước đều là lãng phí, hơn nữa lần kế còn có thể càng thêm gian nan hơn.
"Nếu máu bình thường không được, vậy thì thử tinh huyết xem sao."
Trong mắt Phương Minh có vẻ quyết đoán, tinh huyết là tinh hoa của huyết dịch, ngày bình thường Phương Minh cũng không dám đơn giản lãng phí, thế nhưng lúc này cậu không có lựa chọn khác.
Một giọt huyết châu êm dịu nồng nặc từ đầu ngón tay Phương Minh bắn ra, rơi vào trên người phân thân, thân thể phân thân hơi chấn động một chút, tựa hồ rất hài lòng đối với giọt máu này.
Một giọt, hai giọt, ba giọt...
Khi ý thức của Phương Minh đều bởi vì tinh mất máu quá nhiều mà có chút mơ hồ, cuối cùng phân thân cũng có biến hóa cực lớn, trên gương mặt đó bắt đầu chậm rãi hiện ra ngũ quan, mà ngũ quan này lại giống Phương Minh như đúc.
Cùng lúc đó chính là, thân thể Vu Sư cũng chậm rãi có thay đổi, biến hóa theo như thân hình của Phương Minh, vốn thân thể này cao cỡ 1m85, mà trên thực tế Phương Minh chỉ cao chừng 1m75 mà thôi.
Phân thân, dựa theo dáng vẻ của Phương Minh bắt đầu thay đổi, đến cuối cùng, triệt để biến thành Phương Minh thứ hai, kích cỡ thân thể cùng ngũ quan đều giống Phương Minh như đúc, nhưng nếu như nói có điểm nào khác, đó chính là vẻ mặt của phân thân này lạnh như băng, lạnh tựa như một khúc gỗ vậy, trên mặt cũng không có bất cứ biểu cảm gì.
"Thành công."
Ở trong tầm mắt càng ngày càng mơ hồ, Phương Minh thấy phân thân giống mình như đúc, trên mặt lộ ra một nụ cười, sau đó cả người liền ngã xuống trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận