Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 614: Đều chạy

Chương 614: Đều chạy
"Mày là người của Hắc Ám Hội Nghị?"
Carlo có chút không xác định mở miệng hỏi, nếu như ở đây có người của Hắc Ám Hội Nghị dĩ nhiên có thể không cần hỏi mà vẫn biết được đáp án, nhưng mấu chốt là người của Hắc Ám Hội Nghị đều bị Carlo đuổi đi lúc trước rồi, hiện trường không còn bất kì người nào của Hắc Ám Hội Nghị nữa.
Hắc Ám Hội Nghị cùng Giáo Hội phương Tây là hai thế lực lớn nhất, thế nhưng luận về độ thần bí, Hắc Ám Hội Nghị thần bí hơn Giáo Hội rất nhiều, hiểu biết của thế lực khác đối với Hắc Ám Hội Nghị cũng không phải đặc biệt nhiều, bởi vì người của Hắc Ám Hội Nghị rất ít giáo tiếp với những thế lực khác.
Đối mặt với câu hỏi của Carlo, Phương Minh đương nhiên sẽ không thừa nhận, nếu đã diễn kịch vậy phải diễn cho giống một chút, hiện tại cậu đang sắm vai một cường giả vì đã ngủ say rất lâu nên đánh mất hơn phân nửa trí nhớ.
"Hắc Ám Hội Nghị là cái gì?"
Phương Minh hỏi ngược lại khiến cho Carlo thoáng cái cứng họng, Hắc Ám Hội Nghị chính là Hắc Ám Hội Nghị, bắt hắn giải thích rõ ràng, hắn lần này lại không biết nên giải thích thế nào.
"Trả lời tôi nhanh lên, Hắc Ám Hội Nghị là cái gì, vì sao tôi đối với bốn chữ này lại có một loại cảm giác quen thuộc như vậy?"
Phương Minh đột nhiên gào lên, đương nhiên giọng nói đã bị biến đổi, đồng thời khí thế cả người cũng không ngừng dâng lên, khí thế tăng cao trong nháy mắt khiến cho không ít đệ tử thiên tài ở đây đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Muốn giả bộ giả trang thành cường giả viễn cổ của Hắc Ám Hội Nghị, đương nhiên cũng phải có thực lực khiến người khác kinh sợ, nếu như đổi lại trước khi đi vào vùng đất tạo thần Phương Minh có thể không thể làm được, thế nhưng sau khi trải qua hành trình tới vùng đất tạo thần, khiến cho thực lực của cậu đột nhiên tăng mạnh, khí thế cả người cũng là tăng lên gấp mấy lần.
"Các hạ, câu hỏi này của người khiến tôi..."
Mí mắt Carlo cũng nhảy lên vài cái, tuy rằng khí thế trên người đối phương không mạnh mẽ như cha mình hay các vị trưởng lão trong tộc mình, nhưng liên tưởng đến vị này đã ngủ say ở đây rất lâu rồi, hơn nữa ký ức cũng không được hoàn chỉnh, rất có thể trong trận chiến lớn trước đó người này đã bị địch nhân gây thương tích, đến bây giờ thực lực còn chưa khôi phục triệt để.
Đến giờ phút này Carlo đã không nghi ngờ chút nào về thân phận của đối phương nữa, bởi vì hắn không cho rằng trong nhóm người đi vào lần này có người có thể phát ra khí thế như vậy, đối phương thật đúng là cường giả thời thượng cổ ngủ say tại chiến trường.
Cũng bởi vì đã phán đoán như vậy, Carlo lập tức muốn giải thích, chẳng qua lời của hắn mới vừa ra khỏi miệng sắc mặt lập tức thay đổi, bởi vì cái người mà hắn nhận định là cường giả thời viễn cổ lúc này đang xuất hiện ngay trước mặt hắn, một tay trực tiếp chộp về phía hắn.
"Xin các hạ hãy nghe tôi nói..."
Carlo một bên triệu hoán hỏa long một bên muốn giải thích, nhưng Phương Minh làm sao lại cho hắn cơ hội này, đừng đùa, giải thích gì gì kia cậu không cần, cái cậu muốn chính là giết chết Carlo ngay lúc này.
Oanh!
Hỏa long đánh thẳng về phía cánh tay của Phương Minh, chẳng qua Phương Minh không hề tránh né, lấy tố chất thân thể hiện tại của cậu thương tổn do rồng lửa này gây ra đối với cậu cũng không tính là gì, trực tiếp biến chưởng thành trảo, bóp chặt cổ Carlo.
Hỏa long tiêu tán, cổ Carlo cứ như vậy bị tay của Phương Minh siết chặt, một chút máu tươi theo cánh tay của Phương Minh nhỏ giọt xuống, đây không phải máu của Carlo, đây là máu của bản thân Phương Minh, mặc dù có thể ngang ngạnh chịu được lực công kích từ con rồng lửa của Carlo, thế nhưng tay của Phương Minh cũng bị nhiệt độ nung nứt, máu theo vết thương nơi đó chảy ra ngoài.
Nhưng mà Phương Minh hành động như vậy lại không khiến người khác hoài nghi thân phận của cậu chút nào, ngược lại càng khiến đám người đang vây xem chắc chắn thân phận của hắn là cường giả viễn cổ của Hắc Ám Hội Nghị, bởi vì chỉ có một người mất đi ký ức dẫn tới không còn thanh tỉnh, rơi vào trạng thái nửa phát cuồng mới có thể dùng loại đấu pháp hung ác này.
Bị Phương Minh siết chặt cổ, Carlo lúc này nhìn chằm chằm mặt nạ của Phương Minh, trong ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, bởi vì ở khoảng cách gần như vậy hắn có thể thấy rõ ràng một đôi mắt trong suốt tinh khiết, người có loại ánh mắt này làm sao có thể sẽ là người vì mất trí nhớ mà phát cuồng.
Carlo biết mình bị gạt, nhưng mà hắn căn bản không thể nào nói ra lời, mà bởi vì cổ đang bị siết chặt dẫn tới biểu cảm trên gương mặt hắn trở nên vặn vẹo, cho dù có muốn truyền tin tức bằng ánh mắt ra ngoài cho người khác biết thì cũng không có ai có thể nhận ra được.
"Đáng tiếc, vốn tôi không muốn giết chết anh, chẳng qua nếu anh đã xem thấu, vậy chỉ có thể lưu anh lại."
Từ trong ánh mắt của Carlo Phương Minh cũng biết đối phương đã nhìn thấu ngụy trang của bản thân, không có chút do dự nào cánh tay Phương Minh hơi dùng lực, cố sức uốn éo, đầu của Carlo từ trên cổ rơi xuống, đã trở thành một thi thể không đầu.
Một màn này khiến đám đệ tử thiên tài đang vây xem ở xa xa âm thầm khiếp sợ một trận, vị cường giả viễn cổ đến từ Hắc Ám Hội Nghị này thật là quá máu tanh.
Chẳng qua cậu làm như vậy cũng phù hợp với thiết lập của Hắc Ám Hội Nghị, Hắc Ám Hội Nghị vốn không phải tổ chức thiện lương gì, đối đãi với kẻ địch cũng chưa bao giờ lưu tình, hạ sát thủ là một chuyện cực kỳ bình thường.
Chỉ là đáng tiếc cho Carlo, sau khi chiếm được thần linh truyền thừa danh tiếng có một không hai, trong một đời tuổi trẻ cơ hồ không có đối thủ, đợi tới sau khi rời khỏi chiến trường thượng cổ này tất nhiên sẽ danh dương toàn bộ giới tu luyện, có ai nghĩ được sau cùng dĩ nhiên lại chết trên tay một cường giả còn sống sót ở chiến trường thượng cổ.
"Hắc Ám Hội Nghị là cái gì, có người nào có thể nói cho tôi biết?"
Phương Minh không định ngừng tay lúc này, nếu làm bộ phát cuồng vậy phải phát cuồng tới cùng, huống chi nhiệm vụ của cậu còn chưa hoàn thành, còn có hai người chưa giải quyết nữa đây.
Bá!
Phương Minh đưa mắt nhìn sang người thanh niên mặc bạch y kia của Băng Tuyết Thần Điện, mà từ sau khi cậu xuất hiện, người đàn ông mặc bạch y này từ đầu đến cuối đều không nói được một lời, chỉ đưa mắt nhìn chằm chằm vào cậu.
"Cái người kia của Băng Tuyết Thần Điện phỏng chừng cũng sẽ gặp phải xui xẻo."
"Đúng vậy, vị cường giả viễn cổ của Hắc Ám Hội Nghị này quá hung tàn, người của Băng Tuyết Thần Điện chỉ sợ cũng là dữ nhiều lành ít."
Không ai xem trọng người thanh niên tới từ Băng Tuyết Thần Điện kia, cho dù người thanh niên của Băng Tuyết Thần Điện này có thực lực mạnh hơn Carlo, nhưng tuyệt đối cũng chẳng mạnh đến đâu, mà Carlo không có chút lực hoàn thủ trước mặt người này, chênh lệch giữa song phương quá lớn.
Đang lúc mọi người nhìn soi mói, người thanh niên của Băng Tuyết Thần Điện kia lại làm ra một hành động khiến tất cả mọi người đều không thể lường trước được, người thanh niên mặc quần áo trắng trực tiếp quay đầu đi về phía vòng sáng kia.
Hiển nhiên, người đàn ông mặc quần áo trắng cũng biết mình không phải đối thủ của đối phương, cho nên tại thời khắc này lựa chọn buông tha, hắn muốn rời khỏi chiến trường thượng cổ này, bởi vì truyền thừa đã tới tay, không cần phải đợi ở chỗ này nữa.
Mọi người trong nháy mắt lập tức đoán được tâm tư của người thanh niên mặc quần áo trắng kia, nhưng không ai lộ ra vẻ khinh thị trên mặt, bởi vì suy bụng ta ra bụng người, nếu như đổi lại một người khác trở thành người đàn ông mặc quần áo trắng này, cũng sẽ lựa chọn như vậy.
Người đàn ông mặc quần áo trắng đi rồi, bị truyền tống vào vòng sáng trực tiếp biến mất, mà theo người đàn ông mặc quần áo trắng biến mất, tượng băng trên bầu trời kia trực tiếp vỡ vụn ra, đồng thời bốn cột sáng ở bốn phía thành cổ cũng tiêu tán mất một cột.
"Gia hỏa thật thông minh."
Phương Minh nhìn người đàn ông mặc quần áo trắng biến mất, trong lòng âm thầm thở dài một cái, chẳng qua ngay sau đó liền đưa mắt chuyển hướng nhìn về phía Iveney bên này.
"Ở trên người của cô, tôi cảm nhận được hơi thở khiến tôi chán ghét."
Nghe được mấy lời trầm thấp của Phương Minh, sắc mặt Iveney tái nhợt, Giáo Hội phương Tây cùng Hắc Ám Hội Nghị là kẻ địch sinh tử, đối phương ngay cả Carlo cũng không buông tha, càng không thể nào bỏ qua cô ta.
"Đi!"
Cho nên hầu như ngay trong khoảnh khắc khi Phương Minh mở miệng, Iveney trực tiếp quát nhẹ một tiếng, cũng học theo hành động của người đàn ông bạch y đi về phía vòng sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận