Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1043: Chiến Sơn chủ

Chương 1043: Chiến Sơn chủ
"Tần Dương, ngươi chịu sự quản lý của Sơn chủ, lại dám quát tháo ngay trước phủ Sơn chủ, còn không mau bó tay chịu trói, đợi khi Sơn chủ đến ta sẽ cầu xin Sơn chủ tha cho ngươi, hi vọng có thể khiến Sơn chủ nhẹ giảm hình phạt với ngươi."
Nghe thấy lời ba vị cường giả Lục phẩm này nói, trên mặt phân thân của Phương Minh lộ ra nụ cười lạnh, tay phải vung lên, trước mặt phân thân hiện lên ba đầu người.
"Vừa rồi ba người này muốn tập sát bản tọa, bị bản tọa phản thủ đánh chết, mà bọn họ cũng đã thừa nhận bọn họ bị Vô Ngân lão cẩu sai sử, Vô Ngân lão cẩu thân làm Sơn chủ lại đố kị hiền tài, dùng thủ đoạn như thế để đối phó với bản tọa, lần này bản tọa đến đây chính là để đòi một lời giải thích."
Giọng nói của phân thân Phương Minh như thiên lôi cuồn cuộn, gần như tất cả người trong Sơn thành đều có thể nghe được, mà trong Sơn thành người tu luyện đông đảo, không ít người đã thấy rõ ba đầu người phía trước phân thân kia, cũng không thiếu người nhận ra thân phận của chủ nhân ba cái đầu này.
Hít!
Không ít cao tầng của các thế lực hít vào một ngụm khí lạnh, ba cái đầu này của của ba vị cường giả Lục phẩm đấy, không ngờ ba vị cường giả Lục phẩm lại bị một mình Tần Dương chém giết, thực lực của Tần Dương thật sự quá kinh khủng.
"Khó trách, bị Sơn chủ phái ba vị cường giả Lục phẩm tới tập sát, nếu đổi lại là lão phu, lão phu cũng không nuốt trôi cơn tức này, huống chi Tần Dương chỉ mới chừng ấy tuổi đã tu luyện tới cảnh giới này, lại là người tâm cao khí ngạo, làm sao có thể chịu được cơn tức ấy."
"Ta thấy có lẽ Tần Dương đã trúng kế, đây có thể là âm mưu của Sơn chủ, sai ba người kia tập sát khiến Tần Dương nổi giận, sau đó Tần Dương tới phủ Sơn chủ gây chuyện, từ đó Sơn chủ hoàn toàn có lý do đích thân ra tay bắt Tần Dương."
"Không chỉ là bắt đơn giản như vậy, ta thấy rất có thể Sơn chủ sẽ mượn cơ hội này trực tiếp tiêu diệt Tần Dương, nói cho cùng tộc độ trưởng thành của Tần Dương quá nhanh, nếu tiếp tục để Tần Dương trưởng thành như vậy không bao lâu nữa sẽ uy hiếp vị trí Sơn chủ."
Không ai cảm thấy Sơn chủ làm sai, cũng không ai cảm thấy Tần Dương quá phận, nói cho cùng, cõi âm vốn là một nơi dựa vào thực lực để nói chuyện, cho dù là âm mưu hay vẫn là dương mưu, cuối cùng vẫn phải dùng thực lực để so sánh.
"Tần Dương, ngươi đừng có ngậm máu phun người, ba người này không phải người của phủ Sơn chủ, rõ ràng ngươi đang mượn cớ dẫn lửa lên người Sơn chủ, dã tâm như vậy thật không thể tha thứ."
Ba vị cường giả Lục phẩm cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó đều định ra tay, chỉ là trong lòng bọn hắn đều không nắm chắc, dù sao ba người trên tay Tần Dương đều là người có cùng cảnh giới với bọn họ, thế nhưng cả ba người đều đã bị Tần Dương giết chết, liệu ba người bọn họ cùng tiến lên có thể bắt Tần Dương không?
"Các ngươi lui ra đi, vấn đề này bản chủ sẽ xử lý."
Một giọng nói uy nghiêm vang lên, ngay sau đó mọi người lập tức thấy trên bầu trời phủ Sơn chủ không biết đã có một người đàn ông trung niên xuất hiện từ lúc nào, một thân áo bào vàng, không nộ tự uy.
"Bái kiến Sơn chủ."
Ba vị cường giả Lục phẩm vừa thấy người đàn ông trung niên áo bào vàng này, lập tức vội vàng khom người hành lễ, người đàn ông trung niên áo bào vàng này chính là Sơn chủ Lạc Sơn Cẩn Vô Ngân, hai tròng mắt chỉ mấp máy cũng tỏa ra uy nghiêm vô thượng.
Ánh mắt Cẩn Vô Ngân nhìn chằm chằm phân thân của Phương Minh, trên mặt không có chút tâm tình nào, vẫn tràn đầy uy nghiêm như trước.
"Bản Sơn chủ muốn giết ngươi chỉ là chuyện nhấc tay một cái, không cần phải dùng tới thủ đoạn ấy, tuy Vực chủ không muốn các cường giả Lục phẩm tranh đấu với nhau, nhưng ngươi lại dám phạm thượng, bản Sơn chủ không thể dung thứ cho ngươi nữa, chỉ có cách lấy đầu ngươi đến giải thích với Vực chủ."
Nghe thấy những lời Cẩn Vô Ngân nói, không ít cường giả trong Sơn thành đều lộ ra vẻ hiểu rõ, chẳng qua, Sơn chủ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Mặc kệ ba người kia có phải do Sơn chủ phái tới hay không, chỉ cần Sơn chủ không thừa nhận đồng nghĩa với không có chứng cứ nào, mà dưới sự phẫn nộ Tần Dương lại dám xông vào phủ Sơn chủ, ngược lại khiến Sơn chủ có lý do để ra tay, cho dù cuối cùng Vực chủ có bất mãn, nhưng làm sao Vực chủ có thể vì một người đã chết mà làm khó Sơn chủ?
Kế hoạch của phân thân Phương Minh rất rõ ràng, chỉ cần làm như vậy, dù phân thân có chém giết Cẩn Vô Ngân Vực chủ cũng sẽ không trách tội phân thân, mà Cẩn Vô Ngân cũng biết điểm này, song phương không che giấu sát cơ của mình chút nào.
"Vậy phải xem xem là ai mang theo đầu của ai tới gặp Vực chủ."
Phân thân của Phương Minh không nói nữa, quỷ khí trên người càng sâu, mà Cẩn Vô Ngân cũng giương tay, cả Lạc Sơn bị quỷ khí tràn ngập, che mất tầm mắt mọi người.
Hiển nhiên, Cẩn Vô Ngân không muốn để người khác thấy quá trình trận đại chiến này, bởi vì ngoại trừ phân thân của Phương Minh, Lạc Sơn còn có mấy lão già đang nhìn chằm chằm vị trí Sơn chủ của hắn, đương nhiên hắn không muốn thực lực của chính mình bại lộ trước mặt những lão già này.
Chỉ là Cẩn Vô Ngân lại không biết, hành động này của hắn vừa vặn tạo thuận lợi cho phân thân của Phương Minh.
Không cần nhiều lời, hai người trực tiếp sáp lại đại chiến ngay trong quỷ khí này.
Quỷ khí tràn ngập không ngừng bốc lên, thậm chí thỉnh thoảng còn có tiếng sấm sét cuồn cuộn vang lên, không ít người biết rõ trong thuật pháp Tần Dương đại nhân tu luyện có chứa thuộc tính sấm sét rất đặc biệt, cho nên không hề cảm thấy kinh ngạc với cảnh tượng trước mắt, thậm chí bọn họ còn cho rằng, Tần Dương đại nhân có thể nhẹ nhàng chém giết cường giả cùng cấp bậc như vậy, chính là dựa vào sức mạnh sấm sét áp chế quỷ hồn.
Chỉ là, sức mạnh sấm sét có lợi hại hơn nữa cũng không nhất định có thể ngăn cản cường giả cảnh giới cao hơn, dù sao Sơn chủ Lạc Sơn cũng đã bước chân vào cảnh giới Thất phẩm, phần lớn người cho rằng người mới chỉ đạt tới cảnh giới Lục phẩm như Tần Dương tuyệt đối không phải là đối thủ.
Trong quỷ khí, phân thân của Phương Minh chiến đấu say sưa với Cẩn Vô Ngân, hai người phảng phất như vung đậu thành binh, tùy ý chộp quỷ khí quanh thân tới ngưng tụ thành thần thông pháp thuật, chẳng qua rõ ràng phân thân của Phương Minh đang nằm ở thế hạ phong.
Cho dù bên trong quỷ khí này còn có sấm sét, nhưng không thể tạo thành tổn thương lớn với Cẩn Vô Ngân.
"Tần Dương, bản Sơn chủ biết lai lịch của ngươi có vấn đề, nhưng nếu ngươi nghe bản Sơn chủ chỉ huy, bản Sơn chủ còn có thể giả bộ hồ đồ, nhưng ngươi lại vội vã tìm bản Sơn chủ như thế, hiển nhiên cũng biết vấn đề này không thể gạt được lâu, muốn liều mạng một lần."
Trong mắt Cẩn Vô Ngân mang theo vẻ khinh thường, dưới cái nhìn của hắn, sở dĩ Tần Dương tìm tới mình cũng không phải vì phẫn nộ quá mức, mà là vì hắn đã lâm vào đường cùng.
Tuy rằng cô gái có thể chất Huyền Âm quá hiếm thấy nhưng cũng không phải không có, chỉ cần hắn cố gắng tìm kiếm cuối cùng cũng có thể tra được, đến lúc đó thân phận của Tần Dương cũng không thể che giấu được nữa, vì thế Tần Dương chỉ còn cách tìm mình liều mạng trước khi bị vạch trần thân phận.
Phân thân của Phương Minh không nói một lời, chỉ không ngừng tiến công, tuy rằng thực lực của phân thân không bằng Cẩn Vô Ngân, nhưng thân thể này lại không bình thường, trong một thời gian ngắn, Cẩn Vô Ngân tuyệt đối không thể đánh bại phân thân được.
Ở phía dưới phủ Sơn chủ, Phương Minh nhìn quỷ khí bốc lên không ngừng, trong lòng cũng có vẻ cảm thán, trước đây khí linh bảo tháp nói phân thân này của cậu là thứ rất khủng khiếp, mà cậu không tin, bây giờ cậu tin rồi.
Không đạt tới cảnh giới thiên vương, chỉ dựa vào đặc thù cơ thể đã có thể chống lại công kích của cường giả thiên vương, thân thể này mạnh mẽ tới mức trước nay chưa từng có.
Đương nhiên cậu có thể cảm ứng được tình huống trên chiến trường, cũng biết, lúc này đã tới thời điểm cậu nên xuất thủ.
Chỉ dựa vào phân thân tuyệt đối không thể đánh bại Cẩn Vô Ngân được, thậm chí nếu đánh lâu dài sợ rằng cuối cùng phân thân sẽ không ngăn cản nổi, chỉ khi hai người liên thủ, hơn nữa, bản thân cậu còn phải âm thầm đánh lén khiến đối phương trở tay không kịp.
Bóng dáng Phương Minh biến mất tại chỗ, khi cậu xuất hiện đã ở bên trong quỷ khí kia, mà ở nơi mọi người không chú ý, bên trong quỷ khí đang phun trào ấy có các vì sao như ẩn như hiện, chỉ vì khoảng cách khá xa mà mọi người lại chỉ chú ý tới quỷ khí đang sôi trào, nên ở đây không có người nào chú ý tới nơi ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận